Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5269: Đại quân xuất chinh

“Vậy thì bắt đầu đi! Dựa theo kế hoạch làm việc, thân tàu do ta chế tạo.”

Vương Trường Sinh phân phó.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Tông Khuyết đáp ứng, chỉ huy tộc nhân phân công nhau làm việc, hơn năm trăm tộc nhân chia làm năm mươi tổ, mỗi tổ hơn mười người, phụ trách bộ vị khác nhau, việc ai người ấy làm.

...

Năm tháng như thoi đưa, hơn năm trăm năm trôi qua.

Huyền Dương sơn mạch ở trung bộ Thiên Linh đại lục, linh khí dư thừa, kéo dài mấy trăm triệu dặm, nơi này có linh mạch bậc tám, cũng có một chỗ tiết điểm không gian, đi thông Quảng Vân giới, Thạch Kiển tộc phái tu sĩ Đại Thừa tọa trấn.

Một tòa trang viên chim hót hoa thơm, Thạch Bàn, Thạch Dật, một thiếu phụ váy tím dáng người đầy đặn cùng một ông lão áo bào đỏ dáng người khôi ngô ngồi ở trong đình đá, thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

“Tính toán thời gian, bọn họ nên đến rồi chứ?” Thiếu phụ váy tím mở miệng nói.

Vân Yên, Đại Thừa trung kỳ.

“Cũng sắp rồi đi! Thời gian tiên khí, Tạo Hóa Ngọc Lộ, cơ duyên của Lánh tộc quá lớn, cái này nếu rơi vào trên tay Thạch Kiển tộc chúng ta, chúng ta có càng nhiều tộc nhân hơn phi thăng tiên giới.”

Ông lão áo bào đỏ ánh mắt nóng rực.

Thạch Diễm, Đại Thừa trung kỳ, luyện đan sư bậc tám.

Diệp Tuyền Phong đã thẳng thắn với bọn họ, Lánh tộc chiếm được một món hạ phẩm tiên khí Càn Khôn Bình có Thời Gian Pháp Tắc, lúc này mới có thể ở trong vạn năm bồi dưỡng ra bảy vị Đại Thừa, còn có luyện đan đại sư cùng Huyền Thiên chi bảo.

Diệp gia vốn muốn giấu, cao tầng Thạch Kiển tộc cũng không phải ngu ngốc, ép hỏi mãi, Diệp Tuyền Phong đành phải thẳng thắn. Dược tộc liên hợp nhiều thế lực lớn, nếu Thạch Kiển tộc không hỗ trợ, Diệp gia căn bản không đối phó được.

Việc này cũng không giấu được bao lâu, Diệp gia không nói, Dược tộc hoặc Lánh tộc chưa chắc sẽ giữ bí mật, đặc biệt Lánh tộc, chỉ có bộ phận nhỏ tộc nhân chạy thoát, khẳng định sẽ mang tin tức truyền ra.

“Càn Khôn Bình rất khó giải quyết, thực đạt được Càn Khôn Bình, đại tộc khác sẽ không bỏ qua chúng ta, đạt được một ít Tạo Hóa Ngọc Lộ đã không tệ rồi.”

Thạch Bàn trầm giọng nói.

Căn cứ Diệp Tuyền Phong nói, Tạo Hóa Ngọc Lộ có thể thúc giục linh dược sinh trưởng, còn có thể lấy để bồi dưỡng Huyền Thiên chi bảo. Huyền Thiên chi vật hấp thu lượng lớn Tạo Hóa Ngọc Lộ, có thể biến thành Huyền Thiên chi bảo.

Năng lực của Càn Khôn Bình quá nghịch thiên rồi, cho dù là Thạch Kiển tộc đạt được Càn Khôn Bình, thế lực khác cũng sẽ đỏ mắt.

Ai đạt được Càn Khôn Bình, liền có thể bồi dưỡng ra thêm vài món Huyền Thiên chi bảo, còn có linh mộc, linh dược nhiều năm tuổi cùng linh thú bậc tám.

May mà phát hiện sớm, nếu Lánh tộc xuất hiện tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ, lại thêm vài món Huyền Thiên chi bảo, Đại Thừa Dược tộc cũng không phải đối thủ.

“Cũng không thể nói như vậy, chỉ cần không để lộ tin tức, vậy thì không có vấn đề. Nhưng nhiều thế lực như vậy nhìn chằm chằm, muốn đạt được Càn Khôn Bình cũng không dễ dàng.”

Vân Yên phân tích.

Thạch Bàn đang muốn nói gì, lại nhìn về phía bầu trời, nói: “Bọn họ đến rồi.”

Một đạo hào quang màu trắng xuất hiện ở phía chân trời xa xa, không qua bao lâu, hào quang màu trắng dừng ở trên không trang viên, rõ ràng là một con thuyền khổng lồ màu trắng dài mấy trăm trượng, trên buồm viết hai chữ “Bắc Hàn”.

Vương Thanh Sơn, Diệp Tuyền Phong, Càn Kim Chân Quân, Trần Nguyệt Dĩnh, Huyền Thanh Tử cùng Thiên Hà Kiếm Tôn sáu người đứng ở trên boong tàu, bọn họ sắc mặt ngưng trọng.

Tàu Bắc Hàn là Khóa Linh Bảo Thuyền Diệp gia mới luyện chế ra, so với tàu Huyền Thanh mạnh hơn nhiều. Thiên Hà Kiếm Tôn ở Thiên Linh đại lục du lịch, đụng tới tàu Bắc Hàn, biết được từ đầu đến đuôi sự việc, lên thuyền tham chiến.

Diệp Tuyền Phong nói cho năm người bọn Vương Thanh Sơn, Lánh tộc đạt được một món hạ phẩm tiên khí Càn Khôn Bình, bị Dược tộc đoạt đi rồi, việc này cũng không giữ bí mật được.

Khi tàu Bắc Hàn đi qua Thanh Lân cốc, Vương Xuyên Minh, Vương Tông Vân, Vương Quý Tạc, Vương Mạnh Sơn, Thiên Tuyết mỗ mỗ, Lưu Diêu... một đám tu sĩ Nhân tộc lên thuyền tham chiến.

Vương Xuyên Minh và Mộ Dung Ngọc Sương đều là Hợp Thể hậu kỳ, Vương Mạnh Sơn, Thiên Tuyết mỗ mỗ cùng Lưu Diêu đều là Hợp Thể trung kỳ, nếu không phải ở mảnh vỡ tiên giới đạt được Đàm Nguyên Quả, Vương Xuyên Minh cũng không có khả năng đi sau mà vượt trước, cho nên nói cơ duyên rất quan trọng.

Đại chiến quả thật rất nguy hiểm, cũng là cơ duyên, chỉ xem có thể nắm bắt được hay không.

“Diệp đạo hữu, các ngươi cuối cùng đã đến.”

Thạch Bàn cười nói.

“Thạch đạo hữu, các ngươi chuẩn bị xong chưa?”

Diệp Tuyền Phong mở miệng hỏi.

“Đã chuẩn bị xong rồi, tám vị Đại Thừa, ba trăm vị Hợp Thể, một vạn Luyện Hư.”

Thạch Bàn giọng điệu vang vọng mạnh mẽ, vẻ mặt đầy tự hào.

Thạch Kiển tộc trước mắt có mười ba vị Đại Thừa, tuyên bố với bên ngoài chỉ có mười một vị.

Thạch Kiển tộc xuất động bốn vị Đại Thừa, từ chủng tộc phụ thuộc điều động bốn vị Đại Thừa, còn có ba trăm vị Hợp Thể cùng một vạn vị Luyện Hư, đều là đến từ chủng tộc phụ thuộc, đây là nội tình của đại tộc.

Nói không chút khách khí, cho dù bọn họ toàn quân bị diệt, Thạch Kiển tộc còn có thể lấy ra càng nhiều cao thủ hơn, trừ phi một hơi mang Thạch Kiển tộc đánh cho tàn phế, nếu không cho thời gian nhất định, Thạch Kiển tộc có thể khôi phục nguyên khí.

“Vậy thì tốt, triệu tập bọn họ, chúng ta mau chóng xuất phát đi! Kéo dài quá lâu, có lợi đối với Dược tộc.”

Diệp Tuyền Phong thúc giục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận