Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6869: Huyền Long Tử hiện thân

Ngoài Càn Khôn khư, Vương Trường Sinh, Mộc Yến, Thương Khung Tiên Tôn sáu vị Đại La Kim Tiên đứng ở trên một quả đồi, đang nói chuyện phiếm.

“Mai đạo hữu, ngươi còn chưa hóa giải bình cảnh sao?”

Mộc Yến tò mò hỏi.

“Chưa, ta đã quen rồi, tùy duyên đi!”

Thương Khung Tiên Tôn chẳng hề để ý nói.

Hắn tu đạo nhiều năm, mỗi đại cảnh giới đều sẽ kẹt bình cảnh vài lần, sớm đã thành thói quen rồi.

“Mai đạo hữu tâm tính thật tốt, nếu đổi là ta, ta chịu không nổi.”

Mộc Yến khen.

“Lúc trước rất nhiều người còn nói Mai đạo hữu không thể tiến vào Đại La Kim Tiên, Mai đạo hữu vẫn như cũ tiến vào Đại La Kim Tiên, có lẽ Mai đạo hữu có thể vấn đỉnh Đạo Tổ.”

Liễu Thiên cười ha ha nói.

“Liễu phu nhân quá khen rồi, muốn nói Đạo Tổ, cơ hội của La đạo hữu, Liễu phu nhân, Mộc phu nhân cùng Vương đạo hữu lớn hơn nữa, đặc biệt Vương đạo hữu, ở trong thời gian ngắn như vậy tu luyện đến Đại La Kim Tiên, hơn nữa thần thông mạnh mẽ, khiến ta nhớ tới Càn Khôn Đạo Tổ.”

Thương Khung Tiên Tôn khen.

Sáu vị Đại La Kim Tiên ở đây, Vương Trường Sinh là một vị có sắc thải truyền kỳ nhất.

“Đúng vậy! Từng trải của Vương đạo hữu có chút tương tự với Càn Khôn Đạo Tổ, nói không chừng Vương đạo hữu là vị Càn Khôn Đạo Tổ thứ hai.”

Liễu Thiên cười tủm tỉm, nhìn về phía Tiêu nơi xa.

Phủng sát (cố tình nâng người ta lên để hại người ta)!

Thanh Liên tiên lữ trưởng thành lên, Sát Cáp Nhĩ bộ lạc dẫn đầu xui xẻo, tiếp theo là Ba Nhĩ Hổ bộ lạc, địa bàn của chúng nó giáp với địa bàn của Vương gia.

“Đạo Tổ nếu dễ dàng tiến vào như vậy, Đạo Tổ của các ngươi sẽ không ít như vậy.”

Tiêu châm chọc nói, tràn ngập khinh thường.

“Ít thì thế nào? Tổ Long lấy một địch ba, Đạo Tổ của các ngươi cũng không chiếm được ưu thế gì.”

La Thiên Hữu cười lạnh nói.

“Hừ, Tổ Long cũng bị Thần đại nhân đả thương, hắn rất nhiều năm chưa lộ diện, nói không chừng sắp chết.”

Tiêu phản bác.

“Ngươi tính là cái gì, dám nói láo Tổ Long đại nhân.”

Một thanh âm nam tử lạnh lùng vô cùng vang lên.

Vừa dứt lời, hư không trên đỉnh đầu Tiêu nổi lên dao động, một cái long trảo màu vàng thật lớn hiện ra, bổ về phía Tiêu.

Tiêu phản ứng rất nhanh, nắm tay phải nở rộ ra linh quang chín màu, nghênh đón.

Nắm tay phải của nó va chạm với long trảo màu vàng, truyền ra một tiếng vang lớn, thân thể lún vào mặt đất, mặt đất nổ tung, khói bụi tràn ngập.

Khói bụi còn chưa tan đi, một tiếng xé gió vang lên, một quyền ảnh màu vàng thật lớn từ phía chân trời bay tới, giống như sao băng cắt qua hư không, mặt đất nứt toác ra, xuất hiện một vết nứt thật lớn, hư không trải rộng vết rách, trời sập đất nứt.

Một tiếng rít bén nhọn vang lên, một làn sóng âm màu xanh từ trong khói bụi thổi quét ra, va chạm với quyền ảnh màu vàng, sóng âm màu xanh nháy mắt tán loạn.

Quyền ảnh màu vàng nhập vào trong khói bụi, truyền ra một tiếng vang lớn, mặt đất bắt đầu kịch liệt chớp lên, mặt đất phạm vi trăm vạn dặm bị đánh rách tả tơi, khói bụi đầy trời.

Một mảng hào quang vàng óng xuất hiện, hiện ra bóng người Huyền Long Tử, hai tay của hắn đeo một đôi găng tay màu vàng, khí tức sâu không lường được, đã tiến vào Đại La Kim Tiên.

Một cây lang nha bổng hào quang màu đen lưu chuyển không ngừng từ trong khói bụi bay ra, đập về phía Huyền Long Tử.

Huyền Long Tử phát ra một tiếng long ngâm đinh tai nhức óc, một làn sóng âm vàng óng quét ra, đón đỡ phía đối diện, đồng thời ngoài thân hắn nở rộ hào quang vàng óng, hóa thành một con kim long hình thể thật lớn, lân giáp dày đặc.

Sóng âm màu vàng lướt qua lang nha bổng, nhập vào trong khói bụi, truyền ra hai tiếng kêu đau đớn.

Lang nha bổng nện ở trên thân kim long, truyền ra tiếng vang kim loại giao kích, cái đuôi của kim long đột nhiên đảo qua, nhập vào trong khói bụi, Tiêu cùng Bức bay ngược ra ngoài.

“Người Chân Long nhất tộc!”

Giọng điệu của Tiêu tràn ngập kinh ngạc, trong mắt tràn đầy nét kiêng kị.

Hắn chỉ là đấu võ mồm với đám người Vương Trường Sinh, không ngờ toát ra Đại La Kim Tiên của Chân Long nhất tộc.

Kim long lắc đầu quẫy đuôi, lao về phía Tiêu.

Thấy tình hình này, đám người Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không đứng nhìn, ùn ùn ra tay.

Huyền Long Tử, La Thiên Hữu, Liễu Thiên và Thương Khung Tiên Tôn đối phó Tiêu, Thanh Nghi sư thái, Vương Trường Sinh cùng Mộc Yến đối phó Bức.

Mộc Yến triệu ra chín cây phi đao lóe ra hào quang màu tím, chém về phía Bức, đồng thời thúc giục Hỏa pháp tắc.

Thanh Nghi sư thái triệu ra một cái mõ màu xanh, đánh vào một đạo pháp quyết, từng đợt phạm âm vang lên.

“Nam - Mô - A - Di - Đà - Phật.”

Thanh âm của Thanh Nghi sư thái không lớn, truyền khắp phạm vi trăm vạn dặm.

Cùng là Tiểu Lục Tự Chân Ngôn, Đại La Kim Tiên thi triển bí thuật này uy lực lớn hơn không ít.

Sáu chữ phù thật lớn lao thẳng đến Bức, tốc độ rất nhanh.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, vô số nước biển chợt xuất hiện, phạm vi trăm vạn dặm hóa thành một mảng đại dương mênh mông, nước biển quay cuồng dâng trào, càn quét đến, thanh thế to lớn.

Bức há mồm phun ra một làn sóng âm màu xanh, nghênh đón, nó nhìn Tiêu một cái.

Tiêu lấy một địch bốn, áp lực rất lớn.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, sóng âm màu xanh bị Tiểu Lục Tự Chân Ngôn đánh tan, sáu chữ phù thật lớn đập về phía Bức.

Bức không dám đón đỡ, vỗ cánh, hướng về nơi xa chạy đi.

Nó cũng không phải sợ ba người bọn Vương Trường Sinh, mà là kiêng kị Huyền Long Tử.

Bạn cần đăng nhập để bình luận