Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5862: Tính kế sau lưng (1)

Thu hồi pháp bàn, trên mặt Mạnh Thiên Phong lộ ra một phần vẻ mặt tàn nhẫn, nói: “Lập tức đi Tử San quần đảo, hy vọng còn có thể tới kịp.”

Bọn họ vội vàng rời khỏi Huyền Hỏa đảo, chờ bọn họ chạy tới Tử San quần đảo, Đặng gia báo cáo tin tức, đội ngũ đón dâu của tu sĩ Vương gia dẫn theo nữ tu Chu gia rời khỏi, quay về Thanh Liên đảo tổ chức hôn lễ.

Mạnh Thiên Phong hỏi xong tình hình sự việc, rất nhanh tập trung Vân Mộng đảo, mười mấy vị tu sĩ Chân Tiên chạy tới Vân Mộng đảo, trên đảo không có lấy một ai, cũng không có cấm chế, bọn họ tiến vào hầm mỏ tra xét, cái gì cũng không tra được, không gian loạn lưu biến mất không có dấu vết để lại.

Không có chứng cớ, Mạnh gia căn bản không biết Vương gia rốt cuộc đã đạt được cái gì, chỉ có thể từ bỏ.

...

Thanh Liên đảo, một tòa trang viên rộng lớn, Vương Vĩnh Thiên, Vương Nhất Nhị, Vương Vĩnh An cùng Vương Tông Vân ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

“Các ngươi làm tốt lắm, việc này giới hạn các ngươi biết, nghiêm cấm truyền ra ngoài, biết chưa?”

Vương Vĩnh Thiên dặn dò.

Biết đã tìm được động phủ tọa hóa của Xích Mộng tiên tử, nàng ngay lập tức bảo Thôi Dao phát tán tin tức giả, như vậy ngày sau có người nói Vương gia đạt được truyền thừa Xích Mộng tiên tử, có thể đánh mất hoài nghi của người khác ở hạn độ lớn nhất.

“Vâng, gia chủ.”

Đám người Vương Nhất Nhị lập tức đáp ứng.

Bọn họ được thưởng không ít, mỗi người năm vạn khối Tiên Nguyên Thạch, còn được chia một ít tài nguyên tu tiên, bao gồm một ít tinh hạch hỗn độn thú ba màu, còn có một lượng lớn thiện công.

Vương Vĩnh Thiên dặn dò vài câu, bảo bọn họ lui xuống.



Hỗn Độn đại lục, Hạo Dương thành.

Đám người Vương Thanh Phong, Đổng Tuyết Ly đứng trên tường thành, sắc mặt ngưng trọng.

Trên tường thành có hai mươi khẩu hạ phẩm Diệt Tiên Pháo, Diệp Hải Đường cầm trên tay một tấm trận bàn lóe ra linh quang, thỉnh thoảng đánh vào một đạo pháp quyết, hai mươi khẩu Diệt Tiên Pháo đồng thời nổ súng.

Mấy trăm con hỗn độn thú đang tấn công Hạo Dương thành, lượng lớn hỗn độn thú không màu nằm dưới tường thành.

Vương Mộng Ly đưa tới ba viên Cửu Chuyển Lưu Ly Đan, Diệp Hải Đường, Vương Anh Kiệt cùng Bạch Ngọc Kỳ sau khi dùng, ba người thuận lợi tu luyện thành chân linh.

Vương Thanh Bạch tu luyện thành chân linh, Vương Thanh Linh cũng được lợi theo, tiết kiệm nhiều năm khổ tu, thuận lợi từ Chân Tiên trung kỳ tiến vào Chân Tiên hậu kỳ, đây là đãi ngộ chỉ ngự linh sư có.

Nếu Vương Thanh Bạch chưa tu luyện thành chân linh, Vương Thanh Linh còn cần mấy vạn năm mới có thể tu luyện đến Chân Tiên hậu kỳ.

Vương Thanh Linh phụng mệnh áp tải một lô tài nguyên tu tiên tới, bao gồm một ít hạ phẩm Diệt Tiên Pháo cùng Hỗn Độn giáp trụ.

Bây giờ Hạo Dương thành có hai mươi khẩu hạ phẩm Diệt Tiên Pháo, phần thực lực này ở trong rất nhiều “Hoàng” thành của Cửu Tiên tông cũng là duy nhất, cũng chỉ Cửu Tiên thành cùng Cửu Dương thành có thể so sánh.

Ngoài ra, Tiên Giáp quân cũng mở rộng đến ba mươi người, bọn người Trần Nguyệt Dĩnh, Trình Chấn Vũ, Trịnh Nam, Tứ Quý Kiếm Tôn, Lam Phúc Không, Nghê Thiên Long, Lý Thanh Hoan cùng Lý Thiên Hà đều xếp vào Tiên Giáp quân. Đương nhiên, Hỗn Độn giáp trụ cũng không phải cho bọn họ, bọn họ chỉ có quyền sử dụng.

Vương gia tốn thời gian mười mấy vạn năm, mới có ba mươi bộ hạ phẩm Hỗn Độn giáp trụ, không có khả năng tùy tiện tặng người.

Biên bọn họ vào Tiên Giáp quân, bọn họ có thể ra khỏi thành chém giết với hỗn độn thú, cung cấp càng nhiều trợ giúp cho Vương gia, đồng thời cũng có thể chém giết càng nhiều hỗn độn thú hơn, do đó được chia càng nhiều tài nguyên tu tiên hơn.

Như vậy, lợi ích của bọn họ gắt gao buộc cùng một chỗ với Vương gia.

Ba mươi Tiên Giáp quân chia làm hai đội, Vương Mạnh Bân và Vương Anh Kiệt là đội trưởng, Nghê Thiên Long, Trần Nguyệt Dĩnh, Lam Phúc Không cùng Lý Thanh Hoan đảm nhiệm phó đội trưởng, ngày sau Tiên Giáp quân tăng cường quân bị, bọn họ chính là nòng cốt.

Chân linh của Hạo Dương thành đã vượt qua mười vị, cái này nếu truyền ra, khẳng định sẽ dẫn lên một phen chấn động. Đám người Vương Thanh Linh tương đối cẩn thận, chưa nhắc tới việc này với người ngoài.

Nghê Thiên Long đứng ở một mảnh đất rộng rãi, ngoài thân không ngừng phát ra quầng sáng màu vàng, hỗn độn thú dưới ba màu đều sẽ chịu ảnh hưởng nghiêm trọng, đặc biệt hỗn độn thú không màu và hỗn độn thú một màu, chúng nó lâm vào ảo cảnh, công kích hỗn độn thú hai màu, hỗn độn thú hai màu sau khi bị đánh trọng thương, rất khó ngăn cản Huyễn pháp tắc, lâm vào ảo cảnh, công kích hỗn độn thú ba màu.

Trần Nguyệt Dĩnh, Vương Anh Kiệt đám Tiên Giáp quân tay cầm trường qua, công kích hỗn độn thú, bọn họ ba người một đội, phối hợp với nhau, công kích hỗn độn thú ba màu.

Diệp Hải Đường khống chế trận bàn, đánh vào một đạo pháp quyết, hai mươi khẩu Diệt Tiên Pháo đồng thời nã pháo, công kích hỗn độn thú ba màu.

Bạch Ngọc Kỳ cầm trên tay một tấm trận bàn lóe ra hào quang màu vàng, đánh vào một đạo pháp quyết, mặt đất chui ra những người khổng lồ màu vàng, chúng nó ngũ quan mơ hồ, lao về phía hỗn độn thú.

Một lần này đàn hỗn độn thú đột kích, có một con hỗn độn thú năm màu Chân Tiên hậu kỳ dẫn đội, bị Vương Thanh Sơn, Vương Mạnh Bân, Vương Thanh Bạch và Vương Thanh Linh dẫn tới nơi xa rồi, bọn họ chỉ cần diệt hỗn độn thú dưới năm màu là được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận