Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4285: Kim Ô (2)

Kim Ô là một trong các chân linh, nếu là ảo hóa thành, tuyệt đối không có năng lực khống chế thiên địa linh khí.

“Chỉ là một luồng tinh hồn Kim Ô biến thành, không phải là Kim Ô thật sự.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói. Nếu là tinh hồn Kim Ô hoàn chỉnh biến thành, không có khả năng lấy để đối phó bọn họ, bọn họ còn chưa có thể diện lớn như vậy.

Luyện tinh hồn yêu thú vào trong bảo vật, để tinh hồn của nó hóa hình công kích, có thể phát huy ra bộ phận thần thông lúc còn sống.

Nếu là tinh hồn Kim Ô hoàn chỉnh biến thành, diệt tu sĩ Đại Thừa cũng không nói chơi, nếu một luồng tinh hồn biến thành, vậy phải chiết khấu đi nhiều.

Nếu là có tinh hồn Kim Ô hoàn chỉnh, Tích tộc đã sớm luyện chế thành trấn tộc chi bảo sử dụng, không có khả năng dễ dàng lấy ra, càng không có khả năng lấy để đối phó Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

“Cho dù là một luồng tinh hồn biến thành, giết các ngươi cũng không nói chơi.”

Bặc Ngọc cười lạnh nói, thúc giục pháp quyết, Kim Ô nhẹ nhàng vỗ đôi cánh một phát, mấy vạn quả cầu lửa màu đỏ lao thẳng đến Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.

Bọn họ đã biết được Thái Hạo Chân Nhân tu luyện công pháp thủy thuộc tính, pháp thể song tu. Bặc Ngọc là thể tu, còn mang theo nhiều món trọng bảo, chuyên môn vì đối phó Thái Hạo Chân Nhân.

Trên tay Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều cầm một tấm trận bàn lóe ra hào quang màu bạc, đánh vào một pháp quyết, đám người Vương Thanh Phong lục tục truyền tống rời khỏi. Bọn họ lưu lại sẽ chỉ trở thành gánh nặng, truyền tống về, còn có thể mời viện binh.

Trên bầu trời truyền đến từng đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc, từng đạo lôi quang màu bạc thô to cắt qua bầu trời, đánh về phía ba người Bặc Ngọc.

Chướng khí năm màu vừa tới gần trận pháp nghìn trượng, đã bị lôi quang màu bạc dày đặc đánh tan, quả cầu lửa màu đỏ dày đặc nện ở trên trận pháp, tiếng nổ không ngừng, lửa hừng hực bao phủ trận pháp.

Biện Hao nâng bàn tay phải, một đạo hào quang tím bay ra, nháy mắt biến mất.

Trên không trận pháp sáng lên một đạo hào quang tím, một ngọn núi màu tím to bằng bàn tay hiện ra, linh khí kinh người, nháy mắt phóng to.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cảm giác sắc trời đột nhiên tối xuống, một ngọn núi màu tím khổng lồ đập xuống.

Trận pháp bắn ra hơn vạn tia sét màu bạc thô to, chặn ngọn núi khổng lồ màu tím hạ xuống.

Hư không chợt hiện ra vô số hơi nước màu lam, nhanh chóng tụ tập lại một chỗ, hóa thành một bàn tay khổng lồ màu lam, đánh bay ngọn núi khổng lồ màu tím.

Một tiếng hót vang lên, một ngọn lửa màu vàng óng đánh lên trận pháp, trận pháp kịch liệt nhoáng lên một cái, trận bàn trên tay Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên phát ra một đợt tiếng rít chói tai, linh quang lóe lên không ngừng.

Bặc Ngọc lấy ra một đôi rìu khổng lồ lóe ra hào quang tím, lưỡi rìu hình bán nguyệt, hai lưỡi rìu bổ về phía trận pháp.

Một đợt tiếng đàn dồn dập vang lên, một làn sóng âm màu lam thổi quét ra, chặn hai cây rìu khổng lồ màu tím.

Lúc này, đám người Vương Thanh Phong cũng truyền tống rời khỏi.

Vương Trường Sinh không còn cố kỵ, ngoài thân hắn và Uông Như Yên nở rộ hào quang màu lam, khí tức Vương Trường Sinh nhanh chóng tăng lên tới Hợp Thể trung kỳ, quát to một tiếng.

Kẻ địch rõ ràng có chuẩn bị mà đến, Vương Trường Sinh không dám sơ ý.

Quả nhiên, ba người Bặc Ngọc như không có việc gì, không cần phải nói, trên người bọn họ có thứ khắc chế thần thức công kích.

Một chiêu tươi ăn khắp trời là không tồn tại, đặc biệt chủng tộc đại chiến, Vương gia nắm giữ một môn bí thuật thần thức công kích, đây không là bí mật gì.

Tích tộc truyền thừa lâu đời, nội tình thâm hậu, bảo vật không ít. Bọn họ vì đối phó Thanh Liên tiên lữ, cố ý từ trong kho báu lấy ba tấm Thất Tinh Trấn Thần Phù, chuyên môn khắc chế thần thức công kích.

Tích tộc có bảo vật khắc chế thần thức công kích, nhưng bị trưởng lão khác đổi đi rồi. Nắm giữ thần thức công kích không chỉ Vương gia, một ít thần thông bí thuật hoặc kỳ cầm dị thú cũng có thể làm được.

Vương Trường Sinh thấy một màn như vậy, trong lòng có tính toán, thế này cũng rất bình thường, Tử Điêu nhất tộc biết kẻ địch là Thanh Liên tiên lữ, tự nhiên sẽ mang theo vật phẩm khắc chế thần thức công kích, nhưng bảo vật khắc chế thần hồn công kích thì ít thấy.

Muốn đối phó ba kẻ địch này, chỉ sợ cần vận dụng Chấn Hồn La mới được. Có chút phiền phức là, nếu không thể toàn diệt bọn họ, bọn họ sẽ biết Thanh Liên tiên lữ có bảo vật thần hồn công kích, cái này sẽ mang đến phiền toái cho bọn họ cùng gia tộc.

Bọn họ đều là Hợp Thể sơ kỳ, hai đấu hai không có vấn đề, hai đấu ba tương đối cố sức, muốn tiêu diệt hết kẻ địch cũng không dễ dàng.

Nếu có thể lợi dụng bảo vật vây khốn bọn họ, chia mà diệt, trái lại có nắm chắc.

Lúc này, Bặc Quang cũng triệu hồi ra pháp tướng, một hư ảnh thằn lằn năm màu thật lớn xuất hiện trên đỉnh đầu, hư ảnh thằn lằn há mồm phun ra một đạo linh quang năm màu, chợt lóe lên đánh ở trên trận pháp, linh quang của trận pháp ảm đạm xuống.

Bặc Ngọc hừ lạnh một tiếng, hai lưỡi rìu nở rộ linh quang, đánh về phía trận pháp.

Ngọn núi khổng lồ màu tím đồng thời nở rộ linh quang, đánh về phía trận pháp.

Kim Ô phát ra một tiếng hót, phun ra một ngọn lửa màu vàng, rơi ở trên trận pháp.

Tiếng nổ ầm ầm ầm qua đi, trận pháp bị phá.

Bạn cần đăng nhập để bình luận