Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4576: Ba trăm năm

Tộc trưởng Thiên Vũ tộc Tư Viêm từng nói, không cho phép bất luận kẻ nào ở trăm vạn dặm quanh Thiên Vũ sơn đấu pháp, nếu không coi như khiêu khích đối với Thiên Vũ tộc.

Bị dọa bởi Thiên Vũ tộc uy hiếp, bọn họ không dám đuổi quá gần, tránh kinh động đám người Vương Mạnh Bân, lúc này mới bị kéo giãn một đoạn khoảng cách lớn, nếu không cũng sẽ không bị cắt đuôi.

Thiếu phụ váy tím phất tay áo, hào quang màu vàng kim lóe lên, một hạt châu ánh vàng rực rỡ xuất hiện trên tay, đây là một món hạ phẩm thông thiên linh bảo.

Nàng đánh vào một pháp quyết, hạt châu màu vàng sáng lên hào quang màu vàng kim chói mắt, nàng một tay nâng hạt châu màu vàng, tra xét cẩn thận, cũng chưa có bất cứ phát hiện gì.

“Bọn hắn có thể đã thi triển thổ độn thuật rời khỏi, xem ra bọn hắn đã sớm phát hiện chúng ta, lúc này mới đột nhiên đẩy nhanh tốc độ.”

Thanh niên áo vàng nhíu mày nói, bấm pháp quyết, thuyền bay màu đỏ nở rộ linh quang, hướng về bầu trời bay đi, rời khỏi nơi đây.

Nửa ngày trôi qua, nơi này cũng chưa có bất cứ điều gì khác thường, hư không sáng lên một đạo hào quang màu vàng, rõ ràng là một con bướm màu vàng, ngoài thân con bướm có bảy đốm màu bạc.

Thất Tinh Nga, giỏi về truy tung cùng ẩn nấp, đứng thứ năm trăm ba mươi lăm Vạn Trùng Bảng.

Đây là một con Thất Tinh Nga bậc sáu, đại hán áo vàng lưu lại giám thị.

Thất Tinh Nga vỗ cánh, hướng về bầu trời bay đi, rời khỏi nơi này.

Hơn nửa tháng trôi qua, thỉnh thoảng có người từ nơi này đi qua, cũng chưa dừng lại quá nhiều.

Góc tây nam dãy núi, một hẻm núi nhỏ ba mặt là núi, trong hẻm núi tràn ngập lượng lớn sương mù màu trắng.

Sương mù màu trắng kịch liệt quay cuồng, hiện ra bóng dáng sáu người Vương Mạnh Bân.

“Thần thông ẩn nấp của Vân Thú quả thật lợi hại, nhiều tu sĩ Luyện Hư như vậy đi ngang qua nơi đây, đều chưa phát hiện.”

Bạch Ngọc Kỳ cười tán dương.

Vương Mạnh Bân phát hiện có người theo dõi bọn họ, bảo Vương Anh Kiệt thả ra Vân Thú, trốn đi, cái này cũng không phải Vương Mạnh Bân sợ đối phương, mà là ở địa bàn của dị tộc, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, Vương Mạnh Bân không muốn có thêm rắc rối.

“Đã cắt đuôi bọn hắn, chúng ta rời khỏi nơi này đi! Trước chạy tới địa bàn của Cổ Khung tộc.”

Vương Mạnh Bân trầm giọng nói. Đãng Nguyệt Chi Mộ nằm ở chỗ giao giới thế lực Cự Nhân tộc, Cổ Khung tộc cùng Ngọc Âm tộc, bọn họ cần xuyên qua địa bàn của nhiều chủng tộc, mới có khả năng tới Đãng Nguyệt Chi Mộ.

Xuất phát từ cẩn thận, bọn họ chưa ngự không phi hành, mà là độn địa rời khỏi.

...

Thời gian thấm thoát thoi đưa, ba trăm năm thời gian đã trôi qua.

Huyền Linh đại lục, Thanh Liên cốc.

Trên đường người qua lại như nước, tiếng hò hét không ngừng, điếm tiểu nhị các cửa hàng ra sức kêu gào, mời chào khách.

Một tòa trang viên yên tĩnh, Vương Như Ý, Vương Thanh Thành cùng Tôn Nguyệt Kiều ngồi ở trong đình đá nói chuyện phiếm.

“Diệp tiền bối của Thái Dương tông tiến vào Hợp Thể kỳ, tổ chức lễ mừng, gia chủ phái chúng ta tới Thái Dương tông chúc mừng. Như Ý, ngươi đi cùng chúng ta đi! Quen biết thêm một ít đạo hữu.”

Vương Thanh Thành cười nói.

Vương Thanh Thành trước mắt là Luyện Hư hậu kỳ, Tôn Nguyệt Kiều là Luyện Hư trung kỳ. Vương Thanh Thành là đường chủ Lễ Nguyên đường, Tôn Nguyệt Kiều là phó đường chủ, Lễ Nguyên đường chủ yếu phụ trách đối ngoại liên lạc cùng tiếp đãi khách khứa.

Nếu thế lực khác tổ chức lễ mừng mời Vương gia, Lễ Nguyên đường sẽ phái người tham gia tới chúc mừng, nếu là Vương gia tổ chức lễ mừng, Lễ Nguyên đường phụ trách tiếp đãi khách.

Diệp Thiên Tuyết của Thái Dương tông tiến vào Hợp Thể kỳ, Thái Dương tông tổ chức lễ mừng, mời Vương gia tham gia.

Vương Thanh Sơn ngày xưa cùng tông môn của Thái Dương tông ở hạ giới từng có qua lại. Ngoài ra, quan hệ của Thái Dương Chân Nhân cùng Vương Trường Sinh cũng không tệ, Vương Thanh Thành và Tôn Nguyệt Kiều tự mình dẫn đội tham gia, đổi làm thế lực khác, Lễ Nguyên đường phái phó đường chủ hoặc là chấp sự tham gia là được rồi.

Sau khi Vương Thanh Sơn tiến vào Hợp Thể kỳ, Vương gia chính thức trở thành một trong mười thế lực lớn của Nhân tộc Huyền Linh đại lục, đây là một loại tượng trưng thực lực, cũng là một loại tán thành. Vương gia có thể phái người tiến vào Huyền Linh động thiên tầm bảo, Tống gia cũng có thể phái người tiến vào Huyền Linh động thiên tầm bảo, cái này được lợi bởi Trấn Hải cung.

“Vâng, không có vấn đề, nghe danh đã lâu Thái Dương Chân Nhân tinh thông thuật luyện khí, Thái Dương tông luyện khí sư bậc sáu không ít, cháu cũng muốn trao đổi với bọn họ một phen.”

Vương Như Ý đáp ứng.

Vương Thanh Thành gật gật đầu, dặn dò vài câu, bảo Vương Như Ý trở về chuẩn bị.

Sáng sớm hôm sau, trong sân tụ tập hơn trăm tộc nhân, bọn họ xếp hàng chỉnh tề đứng nghiêm, Vương Điển Long cùng Phùng Nguyệt Thấm cũng ở bên trong, bọn họ đã tiến vào Luyện Hư kỳ, trước mắt là Luyện Hư sơ kỳ.

Năm tu sĩ Luyện Hư, lại thêm hơn bốn mươi tu sĩ Hóa Thần cùng hơn sáu mươi tu sĩ Nguyên Anh, tới Thái Dương tông chúc mừng.

“Xuất phát!”

Vương Thanh Thành kiểm kê nhân số một phen, phất phất tay, dẫn theo tộc nhân rời khỏi phường thị.

Bọn họ cần chạy đi một phường thị Cửu Diễm môn mở, truyền tống đến phụ cận phân đà nào đó của Thái Dương tông, lại tới Thái Dương tông, đây là tuyến đường ngắn nhất.

Ra khỏi phường thị, Tôn Nguyệt Kiều thả ra Thất Hà Tước, mọi người bay đến trên lưng Thất Hà Tước.

“Đi.”

Tôn Nguyệt Kiều khẽ quát một tiếng, Thất Hà Tước nhẹ nhàng vỗ cánh, lên không trung, hướng về bầu trời bay đi, không qua bao lâu đã biến mất ở phía chân trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận