Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3567: Bành gia (2)

Dưới cơ duyên xảo hợp, con cháu Bành gia kết bạn tu sĩ Hóa Thần của Vương gia, Bành Thiên Ngọc tổ chức đại thọ, chính là hy vọng có thể làm sâu sắc thêm quan hệ với Vương gia, tốt nhất thông gia với Vương gia.

Bành gia mấy năm nay có không ít kẻ địch, nếu là có thể trở thành quan hệ thông gia với Vương gia, có thể tránh rất nhiều phiền toái.

“Còn chưa tới, nhưng Vương tiền bối đã đáp ứng có mặt, hẳn là sẽ không nuốt lời.”

Bành Thanh Phong ngoài miệng nói như vậy, ánh mắt lộ ra vài phần lo lắng.

Bành gia mời không ít khách, thực lực của Vương gia là mạnh nhất, dù sao cũng là gia tộc tu tiên phụ thuộc Trấn Hải cung, một lần này mời Vương gia tham gia mừng thọ, cũng là hy vọng mượn dùng Vương gia tăng uy thế cho Bành gia.

Hắn từ trong lòng lấy ra một tấm pháp bàn ánh sáng xanh lấp lánh, đánh vào một pháp quyết, một giọng nam tử cung kính chợt vang lên: “Gia chủ, Vương tiền bối của Thanh Liên Vương gia đến rồi, đang ở bên ngoài.”

“Ta biết rồi, đừng chậm trễ bọn họ, ta lập tức đi ra ngoài.”

Bành Thanh Phong phân phó, thu hồi vật đưa tin.

Bành Thiên Ngọc lấy ra một vật đưa tin, đánh vào một pháp quyết, phân phó: “Thất đệ, người Thanh Liên Vương gia tới rồi, ngươi đi ra ngoài nghênh đón một phen đi! Đừng chậm trễ.”

“Ta biết rồi, Tam ca, ta lập tức ra ngoài.”

Thu hồi vật đưa tin, Bành Thiên Ngọc khẽ thở dài một hơi, nói: “Gia tộc lưu lạc đến tình trạng bây giờ, chúng ta có trách nhiệm rất lớn.”

“Chờ chúng ta khai thác tòa mạch khoáng Ngân Cương Thạch cỡ trung kia, gia tộc khẳng định có thể bồi dưỡng thêm mấy tu sĩ Hóa Thần, lão tổ tông nếu có thể tiến vào Luyện Hư kỳ, chúng ta khôi phục vinh quang tổ tiên chỉ là vấn đề thời gian.”

Bành Thanh Phong có chút hưng phấn nói.

“Hy vọng thế! Vị trí mạch khoáng Ngân Cương Thạch giáp với Càn Dương phái, phái thêm một ít cao thủ đi qua. Càn Dương phái đang ở giai đoạn phát triển tăng lên, vì một chỗ bí cảnh, đánh nhau lớn với Tôn gia, tu sĩ Hóa Thần Tôn gia cũng ngã xuống ba người.”

Bành Thiên Ngọc phân phó, sắc mặt ngưng trọng.

“Lão tổ tông yên tâm, tứ thúc tổ cùng lục thúc tổ dẫn người chi viện rồi, hẳn là không có vấn đề.”

Bành Thanh Phong tràn đầy tự tin nói.

Ngoài Kim Du sơn mạch, một đài sen màu xanh lớn hơn trăm trượng lơ lửng ở trên trời, bọn Vương Lập Hà hơn trăm tộc nhân đứng ở trên đài sen màu xanh, tu vi thấp nhất cũng có Kết Đan kỳ.

Vương Lập Hà đi theo Vương Thanh Sơn đến đất liền phát triển, thừa hành sách lược tăng kết bạn giảm kết thù của Vương Trường Sinh, Vương gia mở rộng thông gia với gia tộc tu tiên, xây dựng một mạng lưới lợi ích khổng lồ, Vương gia phát triển càng ngày càng tốt.

Đại thọ Bành gia lão tổ hai ngàn tuổi, mời Vương Lập Hà tham gia.

Vương Lập Hà có việc trì hoãn, bây giờ mới chạy tới đây.

Một luồng ánh sáng xanh từ Kim Du sơn mạch bay ra, không qua bao lâu, ánh sáng xanh dừng lại.

Độn quang thu liễm, lộ ra một nam tử áo bào xanh trắng trẻo mập mạp, mặt tròn mắt nhỏ, trên mặt treo một nụ cười chân thành tha thiết, cho người ta một loại ấn tượng bình dị gần gũi.

“Tại hạ Bành Thiên Phong, ra mắt Vương đạo hữu, các ngươi vất vả rồi, mời vào bên trong.”

Nam tử áo bào xanh khách khí nói, mời đám người Vương Lập Hà vào.

Non nửa khắc đồng hồ sau, đám người Vương Lập Hà xuất hiện ở một tòa trang viên diện tích cực rộng.

“Vương đạo hữu, các ngươi nghỉ ngơi trước cho khỏe, ba ngày sau mới là ngày mừng thọ của Tam ca.”

Bành Thiên Phong nói xong lời này, liền rời khỏi.

“Các ngươi tự mình tìm phòng ở lại, đừng chạy lung tung, cứ nán lại ở nơi này.”

Vương Lập Hà dặn dò vài câu, bảo tộc nhân đi xuống nghỉ ngơi.

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, sáng sớm một ngày này, sắc trời vừa sáng.

Nghênh Khách phong, đỉnh núi, một quảng trường đá diện tích ngàn mẫu, mấy ngàn tu sĩ tụ tập cùng một chỗ nói chuyện phiếm, tu vi càng cao, vị trí càng tới gần phía trước.

Vương Lập Hà hàn huyên cùng tu sĩ Hóa Thần khác, tu sĩ Hóa Thần khác đối với Vương Lập Hà đều rất khách khí.

“Giờ lành đã đến, mời lão tổ tông.”

Bành Thanh Phong cao giọng nói. Một con mãng xà khổng lồ màu vàng dài mấy trăm trượng từ nơi xa bay tới, Bành Thiên Ngọc đứng ở trên đầu mãng xà khổng lồ màu vàng, mãng xà khổng lồ màu vàng là một con linh thú bậc năm.

Tu sĩ bọn Vương Lập Hà đều đứng lên, thẳng đến khi Bành Thiên Ngọc ngồi xuống, bọn họ lúc này mới ngồi xuống.

Các tu sĩ lần lượt đưa quà, Vương Lập Hà tặng một con rối thú cùng một bình đan dược bậc năm làm quà.

“Cái gì? Con rối thú bậc năm!”

“Bành gia thật có phúc, con rối thú bậc năm của Vương gia rất lợi hại, không kém gì so tu sĩ Hóa Thần.”

“Đúng vậy! Quà của Vương gia quý trọng như vậy, chẳng lẽ Bành gia cùng Vương gia thông gia rồi?”

Tu sĩ cấp thấp khe khẽ nói nhỏ, vẻ mặt khác nhau, càng nhiều hơn là hâm mộ.

Bành Thiên Ngọc đầu tiên là sửng sốt, rất nhanh phản ứng lại, cười nói: “Vương đạo hữu có lòng rồi, không dễ gì đến một chuyến, các ngươi ở lại thêm một đoạn thời gian.”

“Được, vậy chúng ta liền quấy rầy.”

Vương Lập Hà đáp ứng. Hắn tặng quà quý trọng là muốn thông gia với Bành gia.

Bành gia truyền thừa lâu đời, hôm nay xuống dốc, nhưng mà mạng lưới quan hệ khổng lồ, Vương gia bây giờ có thực lực, nhưng kết giao không rộng, thông gia với Bành gia, có thể mở rộng quan hệ cho Vương gia, trợ giúp Vương gia mở rộng thế lực.

Bạn cần đăng nhập để bình luận