Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2200: Tu sĩ dị giới (1)

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên thấy một màn như vậy, cũng không muốn ở lâu, xoay người rời khỏi.

Vương Trường Sinh đi hai bước, chợt dừng bước, nhìn sân vườn bên tay trái một lần nữa.

Tống Ngọc Trinh coi như không nghe thấy, một lòng gảy đàn, tiếng đàn trở nên uyển chuyển hẳn lên.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đẩy nhanh bước chân, đi ra ngoài, cửa sân tự động đóng lại.

Trở lại chỗ ở của Vương Thiên Văn, Vương Trường Sinh hỏi Vương Thiên Văn:

“Vị Thiên Ma chân nhân này tính tình thật đúng là có chút kỳ quái, Thiên Văn, trước đây ngươi nói nàng tính cách quái gở, bạn tốt của nàng khẳng định không có mấy người nhỉ!”

Ở lúc Uông Như Yên và Tống Ngọc Trinh luận bàn, hắn phát hiện khí tức hai tu sĩ Nguyên Anh, một người trong đó khí tức không kém gì Tống Ngọc Trinh.

Ngay tại lúc hắn phát hiện hai tu sĩ Nguyên Anh kia, Tống Ngọc Trinh liền dừng luận bàn, rất cổ quái, hai tu sĩ Nguyên Anh đó khẳng định quan hệ không phải là cạn với nàng.

“Cái này cháu không quá rõ, nàng ấy ban đầu là chấp pháp trưởng lão của Thiên Ma tông thuộc Đại Tần vương triều, đầu nhập vào Đại Yến vương triều không đến trăm năm, cháu chưa từng gặp người thật. Nàng rất ít lộ diện, trừ biết nàng giao hảo với Hạo Ngọc chân nhân, tình huống khác cháu không biết.”

Vương Thiên Văn lắc đầu nói. Hắn thường xuyên bị phái ra ngoài, hiểu biết không nhiều đối với Thiên Ma chân nhân.

“Ta biết rồi, ngươi đi xuống nghỉ ngơi đi!”

Vương Thiên Văn đáp, khom người lui ra.

Trong tòa trang viên nào đó, Thiên Ma chân nhân dừng gảy đàn, bên cạnh đã có thêm một thanh niên áo bào đen dáng người khôi ngô cùng một thiếu phụ váy bạc châu tròn ngọc sáng.

Thanh niên áo bào đen khuôn mặt uy nghiêm, trên người tản mát ra một luồng sát khí mơ hồ, nhìn qua là biết không phải nhân vật dễ chọc vào, khí tức hắn so với Tống Ngọc Trinh mạnh hơn không ít, là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.

“Các ngươi đang làm gì? Thiếu chút nữa bị Thái Hạo chân nhân phát hiện rồi.”

Tống Ngọc Trinh cau mày nói, vẻ mặt có chút không vui.

“Bộ Thiên Ma Nặc Linh Quyết này của chúng ta huyền diệu vô cùng, Thái Hạo chân nhân vậy mà có thể phát hiện chúng ta tồn tại, xem ra thần thức hắn đã đạt tới tiêu chuẩn Nguyên Anh đại viên mãn, nếu không không có khả năng phát hiện chúng ta tồn tại.”

Trên mặt thiếu phụ váy bạc lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ, lấy ra một cái khay ngọc màu đen to bằng bàn tay, dùng bút ngọc màu bạc viết xuống một hàng chữ nhỏ: Thái Hạo chân nhân thần thức hơn người, Nguyên Anh trung kỳ thần thức có thể so với Nguyên Anh đại viên mãn.

“Thần thức của Thái Hạo chân nhân quả thật mạnh mẽ, nhưng đó là chúng ta muốn cho hắn phát hiện, nếu không phải muốn thăm dò chi tiết của hắn, hắn sao có khả năng phát hiện chúng ta?”

Thanh niên áo bào đen không tán đồng mà nói, giọng điệu tràn ngập tự tin.

“Căn cứ tình báo chúng ta trước mắt đạt được, Đông Ly giới có sáu người có đại khí vận, căn cứ thực lực, từ cao đến thấp là Hạo Ngọc chân nhân, Phục Giao chân nhân Công Tôn Ưởng, Thanh Liên tiên lữ, Tam Diễm cung Tống Tịch Nhược, Thái Nhất tiên môn Hàn Thiên Tuyền. Hạo Ngọc chân nhân thực lực mạnh nhất, tiềm lực lớn nhất, phải diệt trừ hắn, nếu không hắn sẽ ngăn cản kế hoạch của chúng ta, hừ, người đại khí vận? Tiễn bọn họ lên đường trước.”

Thiếu phụ váy bạc lạnh lùng nói, đằng đằng sát khí.

Tống Ngọc Trinh nhíu lông mày lá liễu, tựa như có bí ẩn khó nói.

“Như thế nào? Tống sư muội, ngươi không nỡ? Ngươi đừng quên, nhị trưởng lão lợi dụng Cửu Thiên Trảm Linh Kiếm một trong mười đại trấn tông chi bảo đưa chúng ta chúng ta đến Đông Ly giới, cũng không phải là để ngươi yêu đương, ngươi sẽ không thật sự thích Hạo Ngọc chân nhân rồi chứ!”

Thanh niên áo bào đen sắc mặt lạnh lùng, nói không chút khách khí.

Nghe lời nói của hắn, ba người bọn họ tựa như không phải người Đông Ly giới.

Khuôn mặt Tống Ngọc Trinh biến sắc hẳn, thần thức mở rộng, tựa như lo lắng bị người ta nghe được lời này.

“Lâm sư huynh nói cẩn thận, lời này nếu truyền ra, mưu tính mấy trăm năm của chúng ta liền thất bại trong gang tấc.”

Tống Ngọc Trinh cau mày nói, vẻ mặt sợ hãi.

“Yên tâm đi! Liễu sư muội bày ra Cửu Cung Phong Linh Trận, Liễu sư muội sư thừa Lưu sư bá, tinh thông trận pháp, cho dù là Hóa Thần lão quái muốn nghe trộm, cũng không có khả năng không xúc động cấm chế.”

Thanh niên áo bào đen chẳng hề để ý nói.

“Mặc kệ nói như thế nào, loại lời này vẫn là đừng nói, đê dài ngàn dặm bị hủy bởi hang kiến, không phải ta không muốn trừ bỏ Hạo Ngọc chân nhân, chỉ là hắn thần thông hơn người, làm không tốt sẽ thất bại trong gang tấc. Chúng ta hao phí mấy trăm năm thời gian, mới khiến Trung Nguyên tu tiên giới đại loạn, Nam Hải, Đông Hoang còn chưa loạn lên, bây giờ không phải thời cơ ra tay.”

Tống Ngọc Trinh bình tĩnh nói.

Thanh niên áo bào đen cùng thiếu phụ váy bạc nhìn nhau một cái, gật gật đầu với nhau.

“Có lời này của ngươi là được rồi, chúng ta là sợ ngươi động chân tình. Nếu là có thể để bản tông tiến vào Đông Ly giới, có thể mời Tôn sư bá hàng phục Hạo Ngọc chân nhân, để hắn kết làm song tu đạo lữ với ngươi. Trước đó, đảo loạn Đông Ly giới trước, Nhân tộc và Yêu tộc Hải tộc quan hệ rất kém, chúng ta có thể xuất phát từ phương diện này. Chúng ta cứu phó cung chủ Tư Đồ Mị của Nhật Nguyệt cung, cô ta không có bao nhiêu tuổi thọ, lại xưng kẻ địch chung của Đông Ly giới, chỉ có thể đầu nhập vào chúng ta, có cô ta hỗ trợ, chúng ta làm việc sẽ thuận lợi hơn chút.”

Thanh niên áo bào đen tràn đầy tự tin nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận