Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2354: Đảo Bạch Vân (1)

Muốn lấy Đông Ly giới, thì phải triển lãm ra thực lực tuyệt đối, tiêu diệt Đông Ly giới không thực tế, kế hoạch của bọn họ là ép Đông Ly giới quy thuận Thiên Lan giới, sau đó xâm nhập giới diện khác, thẳng đến khi tìm được thông đạo đặc thù hoặc là trạm trung chuyển phi thăng linh giới. Thật sự không được, thì đoạt lấy tài liệu luyện khí quý hiếm luyện chế trọng bảo, ở lúc tuổi thọ sắp hao hết, tìm kiếm tiết điểm không gian nhập cư trái phép, đây là biện pháp cuối cùng.

Thượng Quan Thiên Hoành còn có hơn một ngàn năm tuổi thọ, hắn hoàn toàn tiêu hao được nổi. Lấy được Đông Ly giới, lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, lại xâm nhập giới diện khác, tất cả đều là vì phi thăng, chỉ cần có thể phi thăng linh giới, hắn không để ý chết bao nhiêu tu sĩ.

Tiêu diệt tu sĩ Hóa Thần của Đông Ly giới, là vì ép Đông Ly giới đầu hàng.

Bởi vì lực giới diện, hắn tạm thời không thể đi qua Đông Ly giới, tu sĩ Hóa Thần Đông Ly giới tới đây, chính là tìm chết.

“Phân phó xuống, nắm chặt thời gian khai thác vật tư chiến lược, trong vòng ba ngày, không phải phân đà đặc biệt quan trọng, tất cả nhân thủ rút về tổng đàn. Tu sĩ Đông Ly giới muốn đào quặng thì để bọn họ đi đào, linh dược của vườn linh dược đều mang đi, không mang đi được thì hủy diệt, tuyệt đối không thể để lại cho tu sĩ Đông Ly giới.”

Thượng Quan Thiên Hoành lạnh lùng phân phó. Tu sĩ Đông Ly giới từ xa xôi chạy tới Thiên Lan giới, chỉ có thể khai thác khoáng thạch, nghĩ thôi đã buồn cười.

Mỏ bậc năm hoặc là mỏ linh thạch cỡ lớn, hoặc là có tu sĩ Hóa Thần trông coi, hoặc đã sớm bị đào rỗng.

“Vâng, Thượng Quan sư huynh (Thượng Quan sư bá).”

Các tu sĩ trăm miệng một lời đáp ứng, lần lượt đi xuống truyền đạt mệnh lệnh.

Thiên Lan tông thành lập trận pháp đưa tin cỡ lớn, mệnh lệnh lấy tốc độ nhanh nhất hạ đạt đại bộ phận phân đà, đây là lợi ích của thống nhất.

...

Mảng hải vực mênh mông vô bờ nào đó, vạn dặm không mây, gió êm sóng lặng, một con thuyền khổng lồ màu lam dài hơn trăm trượng nhanh chóng xẹt qua bầu trời.

Đám người Vương Trường Sinh đứng ở trên sàn tàu, sắc mặt bọn họ ngưng trọng.

Nói đến cũng thật kỳ quái, bọn họ phi hành hơn trăm triệu dặm, chỉ là phát hiện một ít yêu thú cấp thấp, yêu thú bậc ba trở lên đã ít lại càng ít, yêu thú bậc bốn một con cũng không có.

Điều này nếu ở Nam Hải của Đông Ly giới, căn bản không có khả năng xuất hiện loại tình huống này.

Dựa theo Càn Ly Thượng Nhân giải thích, toàn bộ yêu thú đều bị nuôi nhốt, biến thành linh thú. Tu sĩ Thiên Lan tông dùng linh cốc nuôi nấng linh ngư cấp thấp, dùng linh ngư nuôi linh thú cấp cao.

“Rốt cuộc tìm được rồi, phía đông nam, ngoài ba trăm dặm có khí tức ba tu sĩ Trúc Cơ.”

Một đại hán mặt đen dáng người khôi ngô vẻ mặt đầy vui mừng, cười nói.

Lưu Sóc, Nguyên Anh trung kỳ, xuất thân Thần Binh cung, thần thức dị thường mạnh, có thể so với tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn.

“Phù tiền bối, ta đi bắt bọn họ tới.”

Hoàng Phú Quý chủ động xin đi giết giặc. Độn tốc của hắn không chậm hơn so tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, bắt vài tên tu sĩ Trúc Cơ tuyệt đối không có vấn đề.

“Lưu tiểu hữu, ngươi đi cùng Hoàng tiểu hữu đi! Đi nhanh về nhanh.”

Phù Mân phân phó, thần thức của lão cũng đã phát hiện ba vị tu sĩ Trúc Cơ tồn tại, để hai tu sĩ Nguyên Anh đi bắt ba tu sĩ Trúc Cơ, đã rất để mắt Thiên Lan tông rồi.

“Vâng, Phù tiền bối.”

Hoàng Phú Quý và Lưu Sóc trăm miệng một lời đáp ứng, hai người hóa thành hai đạo độn quang xé gió chạy đi, độn tốc của Hoàng Phú Quý so với Lưu Sóc còn nhanh hơn một chút.

“Hoàng đạo hữu nếu tiến vào Nguyên Anh trung kỳ, độn tốc chỉ sợ không chậm hơn Nguyên Anh đại viên mãn bao nhiêu.”

Huyết Diễm Chân Nhân cười trêu.

“Hắn là bằng vào pháp bảo mới có thể chạy nhanh như vậy, chạy nhanh mà thôi, thần thông của hắn cũng không mạnh, thế mà đạt được một cái danh hiệu Hoàng Bào Bào, thật sự là làm tu sĩ Nguyên Anh chúng ta mất mặt.”

Thẩm Văn Bân không cho là đúng, Thẩm Văn Bân đi theo đại bộ đội, tới Thiên Lan giới quấy rối.

...

Tu sĩ Nguyên Anh khác đều có chỗ hơn người, Hoàng Phú Quý biết chạy trốn, Thẩm Văn Bân không biết là cao tầng phái Hoàng Phú Quý tới, hay là Hoàng Phú Quý chủ động xung phong tới.

Hắn từ sâu trong lòng khinh thường Hoàng Phú Quý loại nhát gan này, Hoàng Phú Quý chỉ biết bắt nạt tu sĩ cấp thấp, gặp tu sĩ cùng cấp liền nhát gan, có chút gió thổi cỏ lay là chạy, cũng không biết Hoàng Phú Quý là đi vận cứt chó gì, thế mà có thể kết anh.

“Trời sinh ta tài tất dùng tới, lời cũng không thể nói như vậy, ở một ít hoàn cảnh đặc biệt, Hoàng đạo hữu có thể phát huy tác dụng trọng đại.”

Vương Trường Sinh nói tốt cho Hoàng Phú Quý, quan hệ của hắn cùng Hoàng Phú Quý cũng không tệ lắm.

Hoàng Phú Quý bắt nạt kẻ yếu, tham sống sợ chết, nhưng Hoàng Phú Quý vẫn là tương đối coi trọng hứa hẹn, lui tới với loại người này rất yên tâm, kề vai chiến đấu thì thôi.

Thẩm Văn Bân chỉ cười thôi, không nói cái gì nữa.

Không qua bao lâu, Hoàng Phú Quý và Lưu Sóc đã trở lại, một cái túi lưới màu vàng bao phủ ba tu sĩ Trúc Cơ, bọn họ không nhúc nhích, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

“Phù tiền bối, chúng ta đã bắt người trở lại.”

Hoàng Phú Quý cười nói, đẩy ba tu sĩ Trúc Cơ tới trước mặt Phù Mân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận