Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6529: Mười vạn năm (1)

“Cái này hai khỏa Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan luyện vào tinh hạch tám màu, đoán thể hiệu quả khẳng định tốt lắm.”

Vương Thanh Bách hưng phấn nói.

“Thanh Bách, con chỉ luyện chế ra hai viên Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan?”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

“Cái đó thì không phải, còn có một chút Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan, chỉ là luyện vào tinh hạch bảy màu, tinh hạch tám màu luyện vào đan dược khó khăn không nhỏ, hai viên tinh hạch tám màu, chỉ luyện chế ra hai viên Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan.”

Vẻ mặt Vương Thanh Bách đầy tiếc nuối.

Hắn luyện tinh hạch bảy màu vào Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan, rất thuận lợi đã thành công, luyện vào tinh hạch tám màu, lò đầu tiên thất bại, đợt thứ hai thành công, chỉ có hai viên Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan.

Hai viên Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan này hiệu quả rèn luyện thân thể tốt nhất, tự nhiên là giao cho Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên dùng.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, trên tay hắn còn có không ít Huyết Anh Ngọc Hạnh Quả, về sau lại cho Vương Thanh Bách luyện chế Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan.

“Không tệ, con mang Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan khác chia cho Thái Ất Kim Tiên trong tộc, đương nhiên, bản thân con có thể giữ lại nhiều một chút.”

Vương Trường Sinh nói.

Hắn biết rõ, dùng Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan luyện vào tinh hạch bảy màu, đám người Vương Thanh Linh khẳng định không thể tu luyện thành tiên thể, chẳng qua khẳng định có thể cường hóa lực lượng thân thể của bọn họ, do đó đề cao uy lực Càn Khôn Tam Chỉ.

“Con biết rồi, cha.”

Vương Thanh Bách đáp ứng.

Hàn huyên chốc lát, Vương Trường Sinh bảo Vương Thanh Bách lui xuống.

Hắn tới cửa một căn phòng đá, phát ra một tấm bùa truyền âm cho Uông Như Yên, đợi hơn nửa khắc đồng hồ, Uông Như Yên cũng chưa đi ra, nhắm chừng đang bận.

Hắn lấy ra một cái hộp ngọc màu lam, để một viên Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan vào trong hộp ngọc, đặt ở cửa, đi vào một gian mật thất.

Vương Trường Sinh khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một viên Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan để vào miệng.

Đan dược vào miệng lập tức tan, Vương Trường Sinh cảm giác một luồng năng lượng mạnh mẽ dâng lên ở bụng, thân thể hơi nóng lên.

Không qua bao lâu, làn da Vương Trường Sinh biến thành đỏ như máu, toàn thân khô nóng, một luồng năng lượng khổng lồ chạy loạn ở trong cơ thể hắn, tựa như muốn phá vỡ cơ thể mà ra.

Hắn vội vàng vận công, luyện hóa luồng năng lượng khổng lồ này.

Ngoài thân Vương Trường Sinh toát ra một đợt hào quang màu lam lóa mắt, nhắm đôi mắt lại.



Thời gian thấm thoát, mười vạn năm trôi qua.

Tiên Linh hải vực, Thiên Hà phường thị, phường thị do Thiên Hà kiếm phái mở.

Trên đường, người đi đường như thủy triều, ồn ào náo nhiệt.

Một tòa trang viên yên tĩnh, Lạc Thủy tiên tử cùng Từ Phong ngồi trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

Lạc Thủy tiên tử đã tiến vào Thái Ất Kim Tiên, may có Từ Phong cung cấp tài nguyên tu tiên, bằng không nàng còn xoay vòng vòng ở Kim Tiên kỳ.

“Một lần này may có ngươi hỗ trợ bói toán, bằng không ta cũng không có cách nào tìm được cơ duyên.”

Từ Phong cười nói.

Lạc Thủy tiên tử tiến vào Thái Ất Kim Tiên kỳ, giúp Từ Phong bói toán cơ duyên, Từ Phong có cơ duyên.

Trải qua một đoạn thời gian tìm kiếm, Từ Phong ở Tiên Linh hải vực tìm được cơ duyên, đạt được hai món thượng phẩm tiên khí.

Lạc Thủy tiên tử mỉm cười, nói: “Nhấc tay mà thôi, ngươi giúp ta, ta giúp ngươi.”

“Có một số việc ta có thể giúp ngươi, có một số việc ta không thể giúp ngươi.”

Từ Phong nghiêm mặt nói.

Thanh Liên tiên lữ được Côn Luân Đạo Tổ triệu kiến, Từ Phong biết được tin tức này, tự mình trông coi Lạc Thủy tiên tử, chỉ sợ nàng làm ra việc hồ đồ.

“Ta hiểu ý tứ của ngươi, Thanh Liên tiên lữ đều nắm giữ Thần Hồn pháp tắc, còn nắm giữ thần thông thân thể cường đại, đừng nói ta không phải đối thủ, ngươi cũng không phải đối thủ của bọn họ, ta còn chưa ngu xuẩn đến mức tự tìm đường chết.”

Lạc Thủy tiên tử nói.

“Ngươi hiểu là tốt, chúng ta còn cần làm chút việc, dừng lại một đoạn thời gian ở nơi này, có gì cần, ngươi phân phó Trần Hinh đi làm.”

Từ Phong nói.

Lúc trước là Liễu Kỳ cùng Trần Hinh dẫn tiến Lạc Thủy tiên tử gia nhập Diêm La cung, hai người này dùng Lưỡng Nghi Kim Phách Đan, chưa thể đả thông một trăm lẻ tám tiên khiếu, vẫn như cũ là Kim Tiên đại viên mãn.

“Liễu Kỳ đâu? Hắn đi nơi nào rồi?”

Lạc Thủy tiên tử thuận miệng hỏi.

“Hắn nhận một công việc, đi làm việc rồi, xong xuôi sẽ trở về.”

Từ Phong nói.

Lạc Thủy tiên tử tự nhiên hiểu “công việc” là giết người, có thể khiến Liễu Kỳ tự mình ra tay, thực lực của mục tiêu hiển nhiên không kém.

Nàng gật gật đầu, không nói cái gì nữa.

...

Ngọc Dương phường thị, Thanh Liên lâu.

Tầng mười bảy, Tô Thịnh đang nói cái gì với một thiếu phụ váy trắng dáng người yểu điệu.

“Ta đã đi tra xét, cấm chế quả thật rất mạnh, chúng ta thử phá cấm, không có cách nào phá đi cấm chế, rất có thể là động phủ tọa hóa của Thái Ất Kim Tiên.”

Thiếu phụ váy trắng có chút hưng phấn nói.

Vương Như Tuyết, Kim Tiên trung kỳ.

Một lần dưới tình huống ngẫu nhiên, nàng phát hiện một chỗ động phủ cổ tu sĩ, cùng hai đồng tộc liên thủ phá trận, cũng chưa thể phá đi cấm chế, trở về cầu viện.

“Sẽ không là cạm bẫy chứ?”

Tô Thịnh nhíu mày nói.

Diệp Hải Đường và Vương Anh Kiệt tiến vào Tiên Linh trủng tìm kiếm Huyết Anh Ngọc Hạnh Quả, chưa tìm được Huyết Anh Ngọc Hạnh Quả, còn bị cấm chế đả thương, khiến Tô Thịnh dụng tâm sàng chọn tin tức, đừng lại bị người ta lừa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận