Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5431: Huyền Phù Hóa Linh Thuật (1)

Thiên Sát Ma Quân bấm pháp quyết, bóng người màu đen nhanh chóng hạ xuống, kết hợp một thể với hắn, biến thành ba đầu sáu tay.

Bốn tay của hắn nắm thành dạng nắm đấm, đánh về phía cây chùy khổng lồ màu vàng hạ xuống.

“Phành phành” vài tiếng vang trầm, cây chùy khổng lồ màu vàng và nắm tay của hắn va chạm, bay ngược đi, một ngọn lửa màu đen bao phủ cây chùy khổng lồ màu vàng.

Cây chùy khổng lồ màu vàng lóe lên không ngừng, linh quang ảm đạm xuống, bộ dáng linh tính tổn thất nặng nề.

Giao long lửa màu đen lao tới trước mặt Trần Nguyệt Dĩnh, Trần Nguyệt Dĩnh giơ tay phải, một cây cờ phướn lóe ra hào quang màu vàng bay ra, đánh vào một đạo pháp quyết, cờ phướn màu vàng nhất thời bừng sáng, phóng ra từng đạo lốc xoáy màu vàng, nghênh đón.

Giao long lửa màu đen khí thế hừng hực, liên tục xé nát nhiều lốc xoáy màu vàng, lưỡi đao gió màu vàng dày đặc lục tục chém lên trên thân giao long lửa màu đen.

Ầm ầm ầm, thân thể giao long lửa màu đen vỡ tung ra, hóa thành một mảng lớn ngọn lửa màu đen, hướng về bốn phương tám hướng bắn tung tóe.

Một mảng lớn hạt cát màu vàng theo gió bay lên, ngưng tụ thành một bức tường màu vàng, che ở trước người Trần Nguyệt Dĩnh.

Ngọn lửa màu đen rơi trên bức tường màu vàng, bốc lên một làn khói, bức tường màu vàng thiêu đốt đến cặn cũng không còn, ngọn lửa màu đen rơi trên mặt đất, nổ ra từng cái hố khổng lồ.

Thiên Sát Ma Quân hừ lạnh một tiếng, nắm tay phải nở rộ ra hắc quang chói mắt, tung một cú đấm, hư không phát ra tiếng “Ong ong”, vặn vẹo biến hình, vô số ngọn lửa màu đen tuôn ra, ngưng tụ thành một nắm đấm khổng lồ màu đen lao thẳng đến Trần Nguyệt Dĩnh.

Vô số hạt cát màu vàng phóng lên, ngưng tụ thành từng bức tường màu vàng cao nghìn trượng, che ở trước người.

Nắm đấm khổng lồ màu đen thế như chẻ tre, đánh tan từng bức tường màu vàng, khói bụi tràn ngập.

Trần Nguyệt Dĩnh bấm pháp quyết, mặt ngoài Nguyên Anh chỗ đan điền có thể nhìn thấy một quầng sáng màu vàng. Quầng sáng màu vàng sáng lên hào quang màu vàng chói mắt, Hư không phụ cận Trần Nguyệt Dĩnh vặn vẹo biến hình, phát ra tiếng “Ong ong”.

“Kẻ khai khiếu!”

Tào Ngọc Chân thấy một màn như vậy, sắc mặt ngưng trọng.

Mở một khiếu có thể cô đọng một hạt giống thần thông, cô đọng hạt giống thần thông thế nào quyết định bởi bản thân tu tiên giả, lựa chọn thần thông sẽ tiến một bước cường hóa, do đó nâng cao uy lực.

Dựa theo tình báo, Trần Nguyệt Dĩnh không phải kẻ khai khiếu, nhưng một trận chiến lần trước là chuyện của mấy ngàn năm trước, có lẽ Trần Nguyệt Dĩnh ở trong lúc đó có kỳ ngộ gì, lúc này mới mở một khiếu.

Bọn người Vương Trường Sinh, Huyền Thanh Tử và Uông Như Yên đều có chút kinh ngạc, bọn họ không ngờ Trần Nguyệt Dĩnh đã mở một khiếu, xem ra Trần Nguyệt Dĩnh ra ngoài du lịch là tìm kiếm tài liệu khai khiếu.

Ngoài thân Trần Nguyệt Dĩnh nở rộ hào quang màu vàng, một màn hào quang màu vàng dày đặc bỗng dưng xuất hiện, bảo vệ toàn thân, chính là Càn Thổ Thần Quang.

Nắm đấm khổng lồ màu đen đánh lên màn hào quang màu vàng, truyền ra một tiếng vang trầm, màn hào quang màu vàng không chút sứt mẻ. Trần Nguyệt Dĩnh lựa chọn tăng mạnh Càn Thổ Thần Quang một thần thông này, trừ đối địch, độ kiếp cũng có thể phát huy tác dụng không nhỏ.

Những năm qua, nàng bỏ không ít thời gian tìm hiểu linh vực, nhưng hiệu quả rất nhỏ, ngay cả nhập môn cũng không làm được.

Thiên Sát Ma Quân vung sáu nắm tay, theo một đợt tiếng xé gió chói tai vang lên, quyền ảnh màu đen dày đặc bay ra, lục tục đánh lên màn hào quang màu vàng, truyền ra một đợt tiếng vang trầm, màn hào quang màu vàng vặn vẹo biến hình, bốc lên một làn khói.

“Càn Thổ Thần Quang của Trần tiên tử phòng ngự mạnh như vậy, xem ra hạt giống thần thông nàng cô đọng là Càn Thổ Thần Quang.”

Tần Hạo phân tích.

Thiên Sát Ma Quân nhíu mày, phòng ngự của Trần Nguyệt Dĩnh ra ngoài hắn dự kiến.

Hắn phất tay áo, một cây phi đao lóe ra hắc quang bắn ra, tản mát ra linh khí dao động dọa người.

Huyền Thiên ma bảo Thiên Sát Nhận!

Huyền Thiên ma bảo cùng Huyền Thiên chi bảo là bảo vật cùng một cấp bậc, khác nhau là, chỉ có tu hành giả tu luyện ma công mới có thể sử dụng, bình thường là ma tộc mới có thể sử dụng, giống Trần Nguyệt Dĩnh, Vương Trường Sinh, Tào Ngọc Chân linh tu như vậy là không có cách nào sử dụng.

Thiên Sát Nhận sáng lên hắc quang lóa mắt, biến mất.

Trần Nguyệt Dĩnh phản ứng rất nhanh, ngoài thân chợt hiện ra vô số phù văn màu vàng.

Ngay sau đó, Thiên Sát Nhận xuất hiện ở đỉnh đầu Trần Nguyệt Dĩnh, chém thẳng xuống.

Một tiếng vang trầm cất lên, màn hào quang màu vàng tan vỡ trong nháy mắt, Thiên Sát Nhận chém Trần Nguyệt Dĩnh thành hai nửa, thi thể hóa thành một mảng lớn hạt cát màu vàng.

Hư không ngoài mấy trăm trượng chợt hiện ra một quầng hào quang màu vàng, hiện ra bóng người Trần Nguyệt Dĩnh.

Càn Thổ Thần Quang phòng ngự mạnh nữa, vẫn không thể ngăn cản Huyền Thiên ma bảo công kích.

Linh quang của cây chùy khổng lồ màu vàng càng thêm ảm đạm, hiển nhiên bị thương không nhẹ.

“Phương đạo hữu tài cao hơn một bậc, thiếp thân nhận thua.”

Trần Nguyệt Dĩnh rất quyết đoán nhận thua, thu hồi cây chùy khổng lồ màu vàng.

Thiên Sát Ma Quân hừ lạnh một tiếng, thu hồi Thiên Sát Nhận, nếu không phải Tào Ngọc Chân nhắc nhở, hắn buông tay ra chân mà nói, giết chết Trần Nguyệt Dĩnh là không thành vấn đề.

Trần Nguyệt Dĩnh rời khỏi thung lũng, Vương Trường Sinh bay vào bên trong thung lũng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận