Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2058: Thiên Nguyệt chân nhân đến chơi (2)

Vương Trường Sinh lộ vẻ mặt tiếc nuối, xem ra nguyện vọng của hắn không đạt được rồi. Nếu Thất Tuyệt Đao Hoàng đã ngã xuống, ai có thể giết chết hắn? Tu sĩ Hóa Thần?

Hắn khẽ thở dài một hơi, dùng một loại giọng điệu tiếc hận nói: “Một đời kiêu hùng, đáng tiếc.”

“Tu tiên vốn là đi ngược dòng nước, hắn khiêu chiến tu sĩ Nguyên Anh khác khắp nơi, đá phải tấm sắt cũng rất bình thường. Không nói hắn nữa, qua vài ngày nữa, chính là Kết Anh đại điển của Thanh Linh, Càn Dương tiên lữ của Bắc Cương, Trung Nguyên Đại Yến vương triều, Âu Dương gia, Vạn Kiếm môn, Thái Nhất tiên môn đều phái người tới đây.”

Kết Anh đại điển của Vương Thanh Linh so với của Vương Thanh Sơn càng thêm long trọng, thế lực tới chúc mừng nhiều hơn, một lần này, Nhật Nguyệt cung cũng chưa phái người tới chúc mừng, cái này cũng không kỳ quái. Nhật Nguyệt cung cùng Vương gia vốn không có giao tình gì, không phái người tham gia Kết Anh đại điển của Vương Thanh Linh rất bình thường.

Vương Trường Sinh nhíu mày, lấy ra một tấm đưa tin màu xanh, đánh vào một pháp quyết, giọng nói ngưng trọng của Vương Mạnh Phần chợt vang lên: “Lão tổ tông, Thiên Nguyệt chân nhân của Bắc Cương đến đây.”

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên hơi sửng sốt, bọn họ đương nhiên từng nghe nói tên tuổi Thiên Nguyệt chân nhân, Thiên Nguyệt chân nhân của Bắc Cương cùng Huyền Nguyên Tử của Nam Hải nổi tiếng ngang nhau, hai người đều là bói toán sư, tinh thông thuật bói toán, tiếng tăm Thiên Nguyệt chân nhân so với Huyền Nguyên Tử còn lớn hơn một chút.

Mấy trăm năm trước, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tới Bắc Cương tra tìm hung phạm, bọn họ tiêu diệt tu sĩ Nguyên Anh của Cửu U tông, kết quả bị Lôi Nhất Minh đụng phải, bị Lôi Nhất Minh đánh trọng thương. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nghĩ mãi không ra, Lôi Nhất Minh làm sao biết hành tung của bọn họ, bọn họ sau đó phân tích, quá nửa là Cửu U tông mời Thiên Nguyệt chân nhân ra tay, bói toán vị trí bọn họ.

Mấy chục năm trước, Vương Thanh Sơn đi Bắc Cương du lịch, kết bạn Thải Liên tiên tử, mời Thải Liên tiên tử đến Nam Hải du lịch, Thải Liên tiên tử ở Thanh Liên đảo mấy chục năm, đến nay vẫn ở lại Thanh Liên đảo. Bọn họ không ngờ, Thiên Nguyệt chân nhân thế mà tự mình tới nhà.

“Mau mời Thiên Nguyệt chân nhân tiến vào, không, chúng ta tự mình ra nghênh đón.”

Vương Trường Sinh không dám chậm trễ, Thiên Nguyệt chân nhân tinh thông thuật bói toán, rất nhiều người đã dùng sự từng trải của mình chứng thật.

Sau khi Hoàng Long đảo bị diệt, Hoàng Ngọc Hư không biết tung tích, theo Vương gia tìm hiểu nhiều mặt, từ trong miệng tu sĩ Hoàng Long đảo tra được một ít tin tức, Hoàng Ngọc Hư có thể đã tiến vào Nguyên Anh kỳ. Liên tưởng đến di chỉ Trấn Hải tông bại lộ, Vương Trường Sinh đoán có thể là Hoàng Ngọc Hư làm, tộc nhân đóng ở Kim Ưng phường thị toàn bộ bốc hơi khỏi nhân gian, tu sĩ Kết Đan không thể thi triển sưu hồn thuật, không có khả năng biết toàn bộ tộc nhân Vương gia đóng ở Kim Ưng phường thị, chỉ có tu sĩ Nguyên Anh mới có thể làm được.

Đương nhiên, Vương Trường Sinh phân tích có thể mắc sai lầm, nhưng bói toán sư sẽ không mắc lỗi.

Vương Trường Sinh lấy ra Thanh Liên pháp tọa, cùng Uông Như Yên nhảy lên, hai người hóa thành một luồng hào quang màu xanh bay ra khỏi Thanh Liên đảo.

Ngoài Thanh Liên đảo, một con huyền hạc toàn thân trắng noãn lơ lửng ở trên bầu trời, một ông lão áo bào trắng mặt mũi hiền lành ngồi ở trên lưng huyền hạc.

Ông lão áo bào trắng mặt đầy nếp nhăn, vành tai dài nhỏ, để râu dê, đôi mắt có chút đục ngầu, bộ dáng ông lão thất tuần.

Lão chính là Thiên Nguyệt chân nhân. Thiên Nguyệt chân nhân mấy năm nay giúp người ta bói toán không ít, tiết lộ quá nhiều thiên cơ, lọt vào cắn trả, tuổi thọ không nhiều nữa.

Bói toán sư không thể bói toán cho bản thân, cũng không thể bói toán cho huyết mạch ruột thịt của mình. Đến bây giờ, Thiên Nguyệt chân nhân đã rất ít bói toán cho người khác.

Ở phía sau lão, hơn trăm người tu tiên ngồi ở trên huyền hạc màu trắng, vẻ mặt cung kính.

Một luồng hào quang màu xanh bay tới, không qua bao lâu, hào quang màu xanh dừng lại, là một cái pháp tọa hoa sen màu xanh, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đứng ở trên Thanh Liên pháp tọa.

“Tại hạ Vương Trường Sinh, thiếp thân Uông Như Yên, ra mắt Hà đạo hữu.”

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đồng thời chắp tay, giọng điệu thành khẩn.

Thiên Nguyệt chân nhân khẽ vuốt chòm râu, cười sang sảng, nói: “Thanh Liên tiên lữ, ha ha, lão phu cuối cùng gặp được người thật rồi. Nghe nói Bách Linh tiên tử kết anh, lão phu không mời tự đến, đến xin một chén rượu uống. Vương đạo hữu, Vương phu nhân sẽ không trách lão phu không mời mà tự tới chứ!”

“Hà đạo hữu nói đùa rồi, mời vào trong.”

Vương Trường Sinh làm một cái động tác mời, mời đoàn người Thiên Nguyệt chân nhân vào Thanh Liên đảo.

Bây giờ tu sĩ Nguyên Anh ở Thanh Liên đảo có hơn mười vị, do đó cũng không lo lắng có người gây chuyện.

Vương Mạnh Phần bố trí chỗ ở cho môn nhân đệ tử của Thiên Nguyệt chân nhân, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên mời Thiên Nguyệt chân nhân đến Thanh Liên phong.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên không nắm bắt được ý đồ đến của Thiên Nguyệt chân nhân, thật cẩn thận chiêu đãi Thiên Nguyệt chân nhân.

Vài chén trà xuống bụng, sắc mặt Thiên Nguyệt chân nhân ngưng trọng, nói: “Vương đạo hữu, Thải Liên ở Thanh Liên đảo các ngươi nhiều năm, các ngươi cảm thấy Thải Liên con bé này như thế nào?”

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhìn nhau, bọn họ không biết trong hồ lô Thiên Nguyệt chân nhân bán thuốc gì, sao đang yên đang lành lại nói chuyện này?

Bạn cần đăng nhập để bình luận