Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2210: Đông Phương Lượng (2)

Vương Thanh Linh đã sớm đánh tiếng với hắn, Vương Anh Kiệt hầu như táng gia bại sản, mượn một khoản tài vật từ không ít đồng tộc, lúc này mới đổi của gia tộc một bộ con rối thú thành bộ bậc ba, hy vọng có thể trao đổi được thứ tốt của tu sĩ khác, ví dụ như linh vật Kết Anh hoặc là tài liệu quý hiếm đứng đầu.

Hắn lần trước đổi được một viên yêu đan cấp bốn cùng một khối Hải Hồn Ngọc, sau đó được Vương Trường Sinh khen ngợi.

Không qua bao lâu, tốc độ Băng Phong Giao chậm lại, một hòn đảo giống con voi khổng lồ xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Băng Phong Giao đáp ở một gò đất trên Hải Tượng đảo, cách mấy trăm trượng, là một tòa thành lớn nguy nga, tường thành cao hơn trăm trượng, tường thành phản xạ ra linh quang màu lam nhạt, cẩn thận quan sát, có thể nhìn thấy trên tường thành trải rộng lượng lớn linh bối (bối: sò), phù văn lóe lên không ngừng.

Trên cửa thành treo một tấm biển hào quang màu lam lấp lánh, bên trên viết ba chữ to màu vàng “Cự Tượng thành”.

Đám người Vương Thanh Linh từ trên lưng Băng Phong Giao nhảy xuống, nàng thu hồi Băng Phong Giao, đoàn người đi về phía Cự Tượng thành.

Không qua bao lâu, bọn họ xuất hiện ở trên đường phố rộng rãi sạch sẽ của Cự Tượng thành, nhất thời dẫn tới không ít tu sĩ chú ý.

“Mau nhìn, Thanh Liên Vương gia đến rồi.”

“Chậc chậc, vị kia chính là Bách Linh tiên tử nhỉ! Nghe nói nàng có một con giao long bậc ba làm linh thú, ở thời điểm đối phó dị tộc đoạt hết nổi bật.”

“Con rối thú thành bộ của Vương gia là có tiếng, không biết có thể mua của bọn họ hai bộ con rối thú thành bộ bậc hai hay không, lấy để săn giết yêu thú khẳng định không tệ.”

...

Tu sĩ phụ cận khe khẽ nói nhỏ, thanh âm không lớn, nhưng Vương Anh Kiệt nghe được rõ ràng.

Nghe được lời lẽ ca ngợi của các tu sĩ, trên mặt hắn không khỏi lộ ra nét ngạo nghễ, Vương gia chưa có danh của tu tiên thế gia, đã có thực của tu tiên thế gia.

Trên đường rất nhanh xuất hiện một đội tu sĩ, cầm đầu là một gã một ông lão áo bào trắng dáng người khôi ngô, tóc bạc mặt hồng hào, lão rõ ràng có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ .

Đông Phương Lượng, một trong mười một vị tu sĩ Nguyên Anh của Đông Phương thế gia, trong đó hai vị tu sĩ Nguyên Anh không để ai biết, là lực lượng che giấu của Đông Phương thế gia.

Thực lực tổng thể của Đông Phương thế gia có thể đứng trong ba hạng đầu mười đại tu tiên thế gia Nam Hải, có Mộ Dung thế gia cái ví dụ này, mười đại tu tiên thế gia Nam Hải đều sẽ không cứng đối cứng với mười đại tông môn Nam Hải, kết bạn rộng, bớt kết thù.

Xu thế quật khởi của Vương gia không thể ngăn cản, Đông Phương thế gia mấy năm nay tiếp xúc không ít với Vương gia.

“Vương tiên tử, Quảng đạo hữu, các ngươi cuối cùng đến rồi, lão phu chờ các ngươi đã lâu, trên đường không có việc gì chứ!”

Đông Phương Lượng giọng điệu thân thiện. Thời gian lão tiến vào Nguyên Anh kỳ muộn hơn Vương Thanh Linh, tiếng tăm cũng không bằng Vương Thanh Linh, nhìn từ bên ngoài, thực lực Vương Thanh Linh ở Vương gia đứng thứ tư, nếu là Băng Phong Giao tiến vào cấp bốn, thực lực của nàng sẽ càng mạnh hơn, không thể khinh thường.

Vương Thanh Linh cười, khách khí nói: “Làm phiền Đông Phương đạo hữu quan tâm rồi, trên đường đụng phải thiên phong, trì hoãn một đoạn thời gian, chúng ta chưa muộn chứ!”

“Không có, các ngươi đi đường vất vả rồi, lão phu đã sắp xếp tốt chỗ ở cho các ngươi, đêm nay bày tiệc tẩy trần cho các ngươi, thuận tiện giới thiệu vài vị đạo hữu cho các ngươi làm quen, mời qua bên này.”

Đông Phương Lượng làm một cái động tác mời, tự mình dẫn đường cho đám người Vương Thanh Linh, đủ nể mặt Vương gia.

Thế lực tới tham gia đại hội luận đạo rất nhiều, cũng không phải là thế lực nào cũng có thể được Đông Phương Lượng long trọng khoản đãi.

“Chậc chậc, không hổ là Thanh Liên đảo Vương gia, Đông Phương tiền bối tự mình tiếp đãi.”

“Đúng đó, đổi là ta, ta cũng sẽ long trọng chiêu đãi tu sĩ Vương gia, Thanh Liên tiên lữ nếu là tiến vào Nguyên Anh hậu kỳ, chỉ sợ tu sĩ Hóa Thần ra tay mới có thể đối phó bọn họ.”

“Ha ha, Trầm gia càng ngày càng xuống dốc, theo xu thế trước mắt, Vương gia sẽ thay thế Trầm gia, trở thành tu tiên thế gia, gió đổi chiều, không có tu tiên thế gia không xuống dốc, cũng không có môn phái tu tiên bất diệt.”

Tu sĩ hai bên đường mồm năm miệng mười thảo luận không ngừng, trong lời nói, bọn họ rất xem trọng Vương gia.

Chỉ cần không mù, người sáng mắt đều có thể nhìn ra Vương gia sớm hay muộn sẽ trở thành tu tiên thế gia, chỉ là vấn đề thời gian.

Góc tây bắc phường thị, một tòa trang viên lớn trăm mẫu, núi giả vườn hoa, đình đài lầu các, hành lang thuỷ tạ, đám người Đông Phương Lượng đứng ở trong trang viên.

“Vương tiên tử, Quảng đạo hữu, các ngươi hài lòng với chỗ động phủ này không? Nếu không hài lòng, lão phu lập tức đổi cho các ngươi. Đến Hải Tượng đảo rồi, thì đừng khách khí, coi như nhà mình là được.”

Đông Phương Lượng giọng điệu thân thiện.

“Không cần, nơi này rất tốt, chúng ta ở nơi này là được rồi, làm phiền Đông Phương đạo hữu rồi. Ngày khác có rảnh, Đông Phương đạo hữu nhất định phải đi Thanh Liên đảo chúng ta làm khách.”

Vương Thanh Linh khách khí nói, nàng rất rõ, Đông Phương Lượng sẽ không vô duyên vô cớ nhiệt tình như vậy đối với bọn họ.

“Nhất định, vậy các ngươi nghỉ ngơi cho khỏe trước, buổi tối lão phu tẩy trần cho các ngươi.”

Đông Phương Lượng đáp ứng rất sảng khoái, dẫn theo tộc nhân rời khỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận