Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6484: Mưa gió sắp tới

“Có thể vậy đi! Chúng nó không đến xâm chiếm là tốt nhất, để chúng ta có thể an tâm phát triển.”

Vương Trường Sinh nói.

Hắn lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, tiếng của Vương Nhất Hân vang lên: “Lão tổ tông, Diệp Tuyền Cơ Diệp tiền bối tiến vào Thái Ất Kim Tiên, Diệu Đức đại sư cũng tiến vào Thái Ất Kim Tiên, đến bái phỏng.”

“Mau mời bọn họ đến Thanh Liên phong.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Diệp Tuyền Cơ và Diệu Đức đại sư giao tình không cạn với bọn họ, Vương Trường Sinh nhớ rõ Diệp Tuyền Cơ bế quan nhiều năm, trước sau không có tin tức của nàng.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Nhất Hân đáp ứng.

Vương Trường Sinh thu hồi pháp bàn màu lam, nghi hoặc nói: “Diệp tiên tử bế quan nhiều năm rồi nhỉ? Sao bây giờ mới tiến vào Thái Ất Kim Tiên, thế này cũng quá lâu rồi nhỉ?”

“Có thể nàng ấy đã sớm tiến vào Thái Ất Kim Tiên, chỉ là chưa tuyên dương với bên ngoài đi!”

Uông Như Yên đoán, lấy ra lá trà pha trà.

Không qua bao lâu, Diệp Tuyền Cơ cùng Diệu Đức đại sư tới.

“Đã lâu không gặp, Diệp tiên tử, Diệu Đức đại sư.”

Vương Trường Sinh cười chào hỏi.

“Các ngươi đến vừa lúc, nếm thử Thanh Hạnh tiên trà, đây là chúng ta mua từ Vạn Tiên thương minh.”

Uông Như Yên cầm ấm trà lên, rót cho bọn họ một chén.

Diệp Tuyền Cơ cùng Diệu Đức đại sư cũng không khách khí, nâng chén trà lên uống một hớp lớn.

Bốn người bắt đầu nói chuyện phiếm, Uông Như Yên đoán không sai, Diệp Tuyền Cơ và Diệu Đức đại sư đã sớm tiến vào Thái Ất Kim Tiên, chỉ là bế quan tiềm tu pháp tắc, đã pháp tắc đại thành.

“Diệu Đức đại sư, ngươi trùng kích Thái Ất Kim Tiên, lôi kiếp uy lực không nhỏ nhỉ?”

Vương Trường Sinh cười nói.

Diệu Đức đại sư gật gật đầu, nói: “May có tấm Vạn Tuệ Tiên Phù kia, bần tăng trước khi tiến cấp Thái Ất Kim Tiên đã pháp tắc đại thành.”

Vạn Phật môn cao thủ nhiều như mây, hắn ở Kim Tiên kỳ tu luyện thành chân linh đỉnh phong, hơn nữa pháp tắc đại thành, thuộc loại tinh anh của Vạn Phật môn, được nhiều vị sư thúc Thái Ất Kim Tiên kỳ chú ý.

“Các ngươi đến lúc đó tổ chức lễ mừng Thái Ất, chúng ta nhất định đi qua uống vài chén.”

Trên mặt Vương Trường Sinh tràn đầy nụ cười.

“Ta không tính tổ chức lễ mừng, không cần thiết. Vương đạo hữu, ngươi có thể luyện chế ra thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ chưa? Ngươi yên tâm, ta sẽ không nói ra ngoài.”

Diệp Tuyền Cơ hỏi.

“Bần tăng cũng sẽ không nói ra ngoài.”

Diệu Đức đại sư phụ họa nói.

Vương Trường Sinh nghĩ một chút, gật đầu nói: “Có thể luyện chế ra, chẳng qua xác xuất thành công không cao.”

“Quả nhiên, ta biết ngay mà.”

Diệp Tuyền Cơ cười khổ một phen.

Nhiều năm trôi qua như vậy, nàng đoán trình độ luyện khí của Vương Trường Sinh đề cao không ít, bằng không cũng sẽ không lấy ra nhiều món thượng phẩm tiên khí bán đấu giá.

“Vương đạo hữu trình độ luyện khí không tầm thường nha! Tiền sư thúc là tiên khí sư số một Vạn Phật môn chúng ta, hắn tu luyện đến Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, mới có thể luyện chế ra thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ.”

Diệu Đức đại sư tán dương.

Vạn Phật môn có nhiều vị Đại La Kim Tiên, cao thủ nhiều như mây, nhân tài kỹ nghệ không ít, tiên khí sư ưu tú giống Vương Trường Sinh, Vạn Phật môn chưa bao giờ xuất hiện.

“Các ngươi quá khen rồi, vì luyện chế ra một bộ thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ, ta đã thất bại rất nhiều lần.”

Vương Trường Sinh giải thích, hắn nói là sự thật, chẳng qua Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh có thể hoàn nguyên vật liệu, hắn có thể luyện chế đến khi thành công mới thôi.

“Bản thân Hỗn Độn giáp trụ đã không dễ dàng luyện chế, ngươi có thể luyện chế ra một món đã rất lợi hại rồi, có thể chỉ điểm một chút hay không?”

Diệp Tuyền Cơ khách khí hỏi, vẻ mặt đầy chờ mong.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói đơn giản một lần tâm đắc luyện chế thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ của mình, Diệp Tuyền Cơ hỏi chi tiết, Vương Trường Sinh kiên nhẫn giải đáp, Uông Như Yên thì trao đổi chế phù thuật với Diệu Đức đại sư.

Bốn người tán gẫu một lần chính là một ngày một đêm, đều được lợi.

“Đáng tiếc Hỗn Nguyên Thạch ít một chút, bằng không ta có thể buông tay ra chân luyện chế thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ.”

Diệp Tuyền Cơ dùng một loại giọng điệu tiếc nuối nói. Diệp gia khởi bước tương đối muộn, Vương gia khởi bước càng muộn hơn, nhưng lấy được Hô Lan sơn mạch, bằng vào mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch cỡ siêu nhỏ kia, Vương Trường Sinh mới có thể buông tay ra chân luyện chế Hỗn Độn giáp trụ.

“Diệp tiên tử khiêm tốn rồi, ta nghe nói Diệp gia các ngươi số lượng Tiên Giáp quân tăng lên không chỉ mười lần, những Hỗn Độn giáp trụ đó quá nửa là ngươi luyện chế ra nhỉ?”

Vương Trường Sinh nói.

Trình độ luyện khí của Diệp Tuyền Cơ rất cao, Vương Trường Sinh quen biết không ít tiên khí sư bậc ba, Diệp Tuyền Cơ có thể xếp vào ba hạng đầu.

Diệp Tuyền Cơ tự hào gật gật đầu, nói: “Đáng tiếc ta còn chưa thể luyện chế ra thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ, còn cần thỉnh giáo Vương đạo hữu nhiều hơn.”

Tiên Giáp quân của Diệp gia có hơn năm ngàn người, cũng không phải nói nuôi không nổi nhiều Tiên Giáp quân hơn, là không đủ nhiều Hỗn Nguyên Thạch.

“Trao đổi lẫn nhau, chưa nói là thỉnh giáo, Diệp tiên tử khách khí rồi.”

Vương Trường Sinh khiêm tốn nói. Tiên Giáp quân của Vương gia đã có hơn một vạn năm ngàn người, tốc độ tăng trưởng chậm lại, chủ yếu là mạch khoáng Hỗn Nguyên Thạch siêu nhỏ kia sắp bị khai thác hết rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận