Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5721: Tập kích chém giết tu sĩ Thú Linh môn (1)

Một mảng rừng trúc màu đen rộng lớn, tám người bọn Lục Xuyên, Thẩm Thanh đứng ở một mảnh đất rộng rãi, một con hỗn độn thú năm màu hình thể thật lớn nằm cách đó không xa, đầu của hỗn độn thú có một vết thương khủng bố.

“Ha ha, mặc Hỗn Độn giáp trụ, lại thêm Lục sư huynh cùng Thẩm sư tỷ, hỗn độn thú năm màu cũng chỉ có vậy mà thôi.”

Cao Bân cười ha ha, vẻ mặt đầy đắc ý.

“Đừng sơ ý, đây chỉ là hỗn độn thú năm màu Chân Tiên hậu kỳ, nếu là hỗn độn thú năm màu Chân Tiên đại viên mãn hoặc là hỗn độn thú năm màu biến dị, không dễ dàng tiêu diệt như vậy.”

Lục Xuyên nói.

“Hỗn độn thú Chân Tiên kỳ rất khó biến dị, Vân Tuyền động thiên khẳng định có hỗn độn thú năm màu Chân Tiên đại viên mãn.”

Cao Bân không tán đồng.

“Lời là như thế, nhưng mọi việc không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Vân Tuyền động thiên lúc lần đầu tiên mở ra, đã xuất hiện hỗn độn thú năm màu biến dị, ba vị Chân Tiên đại viên mãn liên thủ cũng không phải đối thủ của nó. Được rồi, không nói những thứ này nữa, chúng ta mau chóng chạy tới mục tiêu, lấy được món đồ vào tay, hoàn thành công việc Kim sư bá giao cho.” Thẩm Thanh nghiêm mặt nói.

Lục Xuyên thu hồi thi thể hỗn độn thú, triệu ra một con thuyền bay lóe ra hào quang màu vàng, bên trên có ba khẩu hạ phẩm Diệt Tiên Pháo, bọn họ đi lên.

Lục Xuyên bấm pháp quyết, con thuyền bay màu vàng hóa thành một đạo độn quang xé gió mà đi, biến mất ở phía chân trời.

Một ngày sau, đám người Vương Trường Sinh lúc này mới hiện thân.

Đôi mắt Vương Thôn Thiên nở rộ ra hào quang màu vàng chói mắt, nhìn về phía xa.

“Ồ, chủ mẫu, hướng Đông Bắc, cách nơi đây hơn một trăm vạn dặm.”

Vương Thôn Thiên mở miệng nói.

“Đi, hội hợp với phu nhân.”

Vương Trường Sinh lộ ra vẻ mặt vui mừng, thi triển thổ độn thuật, hướng về phía Đông Bắc chạy đi.

Không đến nửa khắc đồng hồ, đám người Vương Trường Sinh liền xuất hiện ở một vạt rừng hoa đào, trên mặt đất phân tán lượng lớn cánh hoa, Uông Như Yên nhìn thấy đám người Vương Trường Sinh, lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Trước người Uông Như Yên lơ lửng một hạt châu lóe ra hào quang màu xanh, mặt ngoài hạt châu có một hình hoa sen màu xanh, linh quang lóe lên không ngừng.

Tiên khí Truy Linh Châu, trên tay Vương Trường Sinh cũng có một món, ở trong phạm vi nhất định, có thể cảm ứng lẫn nhau.

Vương Trường Sinh lật bàn tay phải, trên tay cũng có một hạt châu lóe ra hào quang màu xanh, mặt ngoài hạt châu cũng có một hình hoa sen màu xanh. Chính bởi vì Truy Linh Châu có phản ứng, Vương Thôn Thiên mới có thể tra xét, thuận lợi tìm được Uông Như Yên.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nói chuyện với nhau, đều lấy ra một tấm bản đồ. Hai tấm bản đồ có một ít chỗ trùng hợp, đây là chuyện tốt.

Vương Trường Sinh cẩn thận xem bản đồ, phát hiện bọn họ cách sào huyệt của Tử Kim Lôi Bằng Thú không phải quá xa.

“Phu nhân, đây là Hỗn Độn giáp trụ, nàng tế luyện trước.”

Vương Trường Sinh lấy ra Hỗn Độn giáp trụ, đưa cho Uông Như Yên.

Mặc Hỗn Độn giáp trụ, năng lực chịu đòn của Uông Như Yên đề cao rất nhiều.

Uông Như Yên khoanh chân ngồi xuống, tế luyện Hỗn Độn giáp trụ.

Nàng tế luyện xong Hỗn Độn giáp trụ, thu lại, lúc cần dùng chỉ cần lấy ra Hỗn Độn giáp trụ, rất nhanh có thể mặc lên trên người.

Vương Trường Sinh nói: “Đi, chúng ta chạy qua trước, hy vọng có thể lấy được Tử Kim Lôi Bằng Thú.”

Ngoài thân Vương Thôn Thiên nở rộ hào quang màu vàng, một màn hào quang màu vàng dày đặc bỗng dưng xuất hiện, bao phủ bọn họ, lặn vào lòng đất.

Màn hào quang màu vàng nhanh chóng tiến lên, nơi đi qua, bùn đất tách ra hết.

Nửa ngày sau, mặt đất kịch liệt chớp lên.

Bọn họ dừng lại, đôi mắt Vương Thôn Thiên nhất thời bừng sáng.

”Thú Linh môn, bọn họ đang đối phó Tử Kim Lôi Bằng Thú, sắp thành công rồi.”

Vương Thôn Thiên mở miệng nói.

“Như vậy vừa lúc, đỡ cho chúng ta phiền toái, trực tiếp đối phó bọn họ là được.”

Vương Trường Sinh mặt đầy sát khí, hắn không có hảo cảm gì đối với tu sĩ Thú Linh môn.

Một mảnh đất rộng rãi, một mảng lôi quang màu vàng tím thật lớn phóng lên trời, mặt đất đã bị đóng băng.

Hai nam một nữ phân tán ra, cầm đầu là một thanh niên áo vàng diện mạo hiên ngang, trước người lơ lửng một tấm khiên lóe ra hào quang vàng óng.

Lỗ Thước, Chân Tiên hậu kỳ, đã mở năm khiếu.

Một mảng lôi quang màu vàng sáng lên ở sau lưng Lỗ Thước, hiện ra một đại hán mặc da thú, lưng đại hán có một cánh lông vũ màu vàng tím, ngoài thân máu tươi đầm đìa, yêu khí ngút trời.

Đại hán vừa xuất hiện, nắm tay phải chợt hiện ra vô số hồ quang màu tím, đánh về phía Lỗ Thước.

Ngực Lỗ Thước sáng lên một đợt hào quang vàng óng lóa mắt, một màn hào quang màu vàng dày đặc bỗng dưng hiện lên.

Một tiếng vang trầm cất lên, màn hào quang màu vàng chặn nắm tay của đại hán. Ngoài thân đại hán tràn ra một đợt hào quang màu trắng chói mắt, hộ thể linh quang của Lỗ Thước nháy mắt kết băng, mặt đất cũng theo đó kết băng, Băng pháp tắc.

Không qua bao lâu, tầng băng tan đi, một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ thổi quét ra, bao phủ thân thể đại hán, Hỏa pháp tắc.

Đại hán bay ngược đi, đập thật mạnh lên mặt đất, ngoài thân tràn ngập vô số hồ quang màu tím, khí tức uể oải.

Mặt đất chui ra những sợi dây leo màu xanh thô to, cuốn lấy thân thể đại hán.

“Cho dù ngươi đã hóa hình, chưa khai khiếu, tu luyện đến Chân Tiên hậu kỳ lại như thế nào?”

Lỗ Thước cười lạnh nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận