Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5017: Biến số (2)

“Vâng, lão tổ tông.”

Doãn Thiện đáp ứng, nhận lệnh mà đi, phái người đi thông báo Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc.

...

Vạn Diễm sơn mạch, một đạo hào quang màu đỏ xuất hiện ở phía chân trời xa xa, không qua bao lâu, hào quang màu đỏ đứng ở trên không Vạn Diễm sơn mạch, hiện ra bóng người Diễm Trân.

“Cuối cùng đã trở lại.”

Diễm Trân lẩm bẩm.

Mười mấy tu sĩ Hợp Thể bọn Diễm Vân Nhi vội vàng ra nghênh đón, bọn họ nhìn thấy Diễm Trân, cực kỳ kích động.

“Cung nghênh lão tổ tông!”

Đám người Diễm Vân Nhi ùn ùn hành lễ, vẻ mặt cung kính.

Diễm Trân phất phất tay, bay vào Vạn Diễm sơn mạch, trở lại chỗ ở, Diễm Vân Nhi báo cáo với hắn chuyện xảy ra mấy năm nay.

Biết được Cửu Lang Thạch tu sĩ Tinh Hỏa tộc từ trên tay tu sĩ Dạ Xoa tộc cướp được, không ngờ bị Trần Nguyệt Dĩnh cướp đi, sắc mặt Diễm Trân trở nên rất khó coi.

Diễm Trân chưa trách tội bốn tộc nhân kia, lấy giá trị của Cửu Lang Thạch, đáng giá làm như vậy, nhưng Cửu Lang Thạch bị Trần Nguyệt Dĩnh cướp đi, vậy thì không nên.

“Ta biết rồi, các ngươi lập tức tổ chức nhân thủ, công kích cứ điểm của Nhân tộc, ta đi liên hệ La đạo hữu.”

Diễm Trân phân phó.

Hắn tính gậy ông đập lưng ông, Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc phát động chủng tộc đại chiến, hấp dẫn cao tầng Nhân tộc chú ý, hắn cùng La Tiêu sát đi Trấn Hải cung, tìm Trần Nguyệt Dĩnh gây chuyện.

La Tiêu nếu là biết trên tay Trần Nguyệt Dĩnh có Cửu Lang Thạch, khẳng định sẽ ra tay.

“Vâng, lão tổ tông.”

Đám người Diễm Vân Nhi lập tức đáp ứng, bắt tay vào làm an bài.

Diễm Trân đã dặn dò vài câu, rời khỏi Vạn Diễm sơn mạch, đi tìm La Tiêu.

...

Đảo Thanh Liên, Thanh Liên phong.

Vương Trường Sinh và Trần Nguyệt Dĩnh ngồi ở trong một đình đá màu xanh, Vương Nhất Hồng đang báo cáo tình huống với bọn họ.

“Chúng ta bây giờ đã lấy được hang ổ bảy chủng tộc phụ thuộc của Ngân Sa nhất tộc, chiếm cứ hơn năm vạn hòn đảo, Ngân Sa nhất tộc toàn diện bại lui, chỉ tăng mạnh đề phòng, không giao thủ với chúng ta, cố thủ không ra.”

Vương Nhất Hồng hưng phấn nói.

Vốn cho rằng sẽ có một trận ác chiến, Ngân Sa nhất tộc lựa chọn thoái nhượng, bị đánh không đánh trả, cái này cũng không giống tác phong của Doãn Chinh.

“Xem ra Doãn Chinh là đã phát hiện khác thường, nói không chừng cô ta cho rằng Lâm đạo hữu sẽ liên thủ với ta đối phó cô ta.”

Trần Nguyệt Dĩnh phân tích.

“Cái này cũng không kỳ quái, nàng nếu là chưa phát hiện khác thường, vậy mới là kỳ quái. Chờ tiểu bối công chiếm hòn đảo xấp xỉ rồi, chúng ta lại ra tay, đến lúc đó làm phiền Trần sư tỷ ra tay đối phó Doãn Chinh, ta ở trong bóng tối quan sát, tìm cơ hội ra tay.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói.

Dựa theo hắn tính toán, qua một đoạn thời gian nữa, Trần Nguyệt Dĩnh trực tiếp đánh tới Ngân Sa đảo, ép Doãn Chinh ra mặt, khi Doãn Chinh cùng Trần Nguyệt Dĩnh giao thủ, Vương Trường Sinh tìm cơ hội ra tay.

Thiên Hà Kiếm Tôn ở đất liền, phòng bị Dạ Xoa tộc La Tiêu, Ngân Sa nhất tộc lọt vào Nhân tộc tập kích, khẳng định sẽ thỉnh cầu trợ giúp.

Trần Nguyệt Dĩnh gật đầu nói: “Nếu có thể thuyết phục Kim Giảo cùng nhau ra tay đối phó Doãn Chinh, vậy không còn gì tốt hơn.”

Kim Giảo và Doãn Chinh không hợp, quan hệ của bọn họ cùng Nhân tộc cũng không tốt đến đâu, muốn khiến Kim Giảo đối phó Doãn Chinh cũng không dễ dàng.

“Kim Lân nhất tộc nội tình thâm hậu, muốn thuyết phục Kim Giảo ra tay, nhắm chừng cần tài liệu độ kiếp cao cấp mới được, có tài liệu độ kiếp cao cấp, chúng ta giữ lại mình dùng không tốt sao?”

Vương Trường Sinh không cho là đúng, Kim Giảo không thêm phiền đã không tệ rồi, hắn không trông cậy vào khiến Kim Giảo hỗ trợ đối phó Doãn Chinh.

Trần Nguyệt Dĩnh gật gật đầu, nói: “Cũng đúng, nếu là có thể tiêu diệt Doãn Chinh, địa bàn Nhân tộc chúng ta ở hải vực sẽ lớn hơn nữa.”

Vương Trường Sinh bày tỏ rất đồng ý, lấy thực lực bây giờ của Nhân tộc, muốn thâu tóm toàn bộ địa bàn của Ngân Sa nhất tộc vẫn là tương đối khó khăn, chủ yếu là không có nhiều tu sĩ Hợp Thể như vậy, lực lượng nếu quá phân tán, ngược lại cho kẻ địch cơ hội lần lượt đánh tan, ăn hơn phân nửa không thành vấn đề.

“Phân phó xuống, đừng liều lĩnh, từng bước đẩy mạnh.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Vương Nhất Hồng lên tiếng đáp, khom người lui xuống.

...

Thiên Sát sơn mạch, tổ địa Dạ Xoa tộc.

Một tòa trang viên diện tích ngàn mẫu, Diễm Trân La Tiêu ngồi ở trong một tòa đình đá màu vàng, đang nói cái gì, hai người sắc mặt ngưng trọng.

“Cái gì? Tinh Hỏa tộc các ngươi bị mất Cửu Lang Thạch? Sao lúc trước không nói.”

La Tiêu nghi hoặc nói.

Nếu sớm biết Trần Nguyệt Dĩnh từ kho báu của Tinh Hỏa tộc cướp đi Cửu Lang Thạch, hắn khẳng định sẽ đi tập kích hang ổ Trấn Hải cung, phương diện này khẳng định có ẩn tình.

“Không dối La đạo hữu, bọn họ là muốn giữ lại Cửu Lang Thạch luyện chế cho ta bảo vật độ kiếp, nếu thông báo ngươi, lo lắng ngươi độc chiếm Cửu Lang Thạch.”

Diễm Trân giải thích, hắn đương nhiên không thể nói là tu sĩ Tinh Hỏa tộc từ trên tay tu sĩ Dạ Xoa tộc cướp được, như vậy sẽ làm thương tổn tình cảm của hai tộc.

“Hừ, tình nguyện để Nhân tộc độc chiếm Cửu Lang Thạch, cũng không muốn để lão phu đạt được Cửu Lang Thạch?”

La Tiêu có chút bất mãn nói.

“Tiểu bối ánh mắt thiển cận, ta đã răn dạy bọn họ, bây giờ việc cấp bách, là cần từ trên tay Trần Nguyệt Dĩnh đoạt lại Cửu Lang Thạch.”

Diễm Trân dời đi đề tài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận