Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1986: Thiết Mộc ngàn năm

“Lão tổ tông, ngài không có việc gì chứ!”

Vương Hoa Phong vẻ mặt quan tâm, cảm ứng châu nổi lên phản ứng, hắn lập tức chạy tới, vừa lúc giúp Vương Thanh Thiến giải quyết một phiền toái nhỏ.

“Ta không sao, không biết đám người thập muội ở nơi nào, hy vọng nhanh một chút hội hợp với bọn họ, nơi này đã quá nguy hiểm, yêu thú bậc ba tùy ý có thể thấy được.”

Vương Thanh Thiến nhìn thi thể đầy đất, trên mặt lộ ra vẻ mặt lòng còn sợ hãi, nàng vẫn là lần đầu tiên đụng phải trường hợp tanh máu như vậy.

...

Trong một mảng khe núi hẻo lánh, một cái hang động trong lòng đất thỉnh thoảng truyền ra từng đợt tiếng nổ chói tai, đất rung núi chuyển.

Một tiếng thú rống trầm thấp vang lên, một con vượn khổng lồ màu vàng cao một trượng từ hang động trong lòng đất lao ra, con vượn khổng lồ màu vàng há cái mồm đầy răng nanh, ngực có vài vết máu rõ ràng có thể thấy được, sau lưng máu tươi đầm đìa, cánh tay trái không cánh mà bay, một bộ dáng nguyên khí đại thương.

Nó còn chưa chạy bao xa, một cái bánh xe vàng thật lớn từ trong hang động bắn ra, nháy mắt xuyên thủng thân thể con vượn khổng lồ màu vàng, con vượn khổng lồ màu vàng ngã ở trên mặt đất, thân thể tách thành hai, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.

Vương Thu Minh từ hang động trong lòng đất đi ra, trên người hắn khoác một cái áo choàng màu vàng, mặt đầy nụ cười.

Hắn trực tiếp truyền tống vào hang ổ yêu thú, có hai con Đại Lực Kim Bối Viên bậc ba trung phẩm, còn có hơn ngàn cân Hầu Nhi Tửu.

Lấy thực lực của hắn, hai con Đại Lực Kim Bối Viên bậc ba trung phẩm tự nhiên không phải đối thủ của hắn, vừa tiến vào Phi Tiên khư, hắn đã đạt được hơn một ngàn cân Hầu Nhi Tửu, thu hoạch rất lớn.

Bên ngoài hang động là một mảng rừng rậm màu đen, phóng mắt nhìn lại, sinh trưởng lượng lớn cây cối màu đen cao hơn ngàn trượng, che cả bầu trời, lượng lớn dây leo màu xanh quấn quanh ở trên cây cao che trời.

Hắn thu hồi thi thể Đại Lực Kim Bối Viên, thả ra một con Song Đồng Thử béo múp, con Song Đồng Thử này là linh thú bậc hai thượng phẩm, khứu giác linh mẫn, giỏi về tìm kiếm thiên địa linh dược.

Song Đồng Thử mà Vương Trường Sinh chăn nuôi sinh sản thực rất nhiều, rất nhiều tu sĩ Vương gia đều chăn nuôi một con Song Đồng Thử, nhưng chưa có ai bồi dưỡng ra Song Đồng Thử bậc ba.

Vương Thu Minh lấy ra hai quả hạch màu xanh to bằng nắm tay, đút cho Song Đồng Thử, Song Đồng Thử sau khi ăn hết hai quả hạch, ngoài thân lóe lên hào quang màu vàng, chui vào lòng đất, mặt đất phồng lên một ụ đất nhỏ, nhanh chóng tiến lên, Vương Thu Minh theo ở phía sau.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, ụ đất phía trước chợt ngừng lại.

Ầm ầm ầm!

Mặt đất như xé rách ra, một con rết màu đen dài hơn mười trượng từ lòng đất chui ra, ngoài thân nó có một chút đường vân màu vàng, trên đầu có một đôi râu màu đen dài ba thước, dưới bụng là hơn trăm cái vuốt sắc màu đen, tròng mắt to bằng chậu rửa mặt, có màu vàng nhạt.

Song Đồng Thử ở trong mồm nó, chỉ có thể nhìn thấy đuôi chuột.

Đây là một con độc trùng bậc ba thượng phẩm, tròng mắt màu vàng của nó nhìn chằm chằm Vương Thu Minh.

Vương Thu Minh biến sắc, không hổ là Phi Tiên khư, yêu thú bậc ba tùy ý có thể thấy được.

Con rết màu đen mở ra cái mồm như chậu máu, một luồng hắc quang thô to bay ra, đánh về phía Vương Thu Minh.

Áo choàng màu vàng trên người Vương Thu Minh sáng lên vô số phù văn màu vàng, hóa thành một tàn ảnh, lui mười mấy trượng.

Một tiếng nổ vang lên, hắc quang đánh ở trên thân một cây cổ thụ che trời, trên thân cây nhất thời có thêm một cái hố đường kính nửa trượng, bốc ra một luồng khí nóng.

Vương Thu Minh nhíu mày, đang muốn làm phép công kích con rết màu đen, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một đám mây hình nấm thật lớn dâng lên ở bầu trời, hai đạo độn quang bay tới nơi này.

Con rết màu đen cũng mặc kệ những thứ này, nhanh chóng lao tới Vương Thu Minh, trong miệng phun ra từng đạo hắc quang thô to.

Áo choàng màu vàng trên người Vương Thu Minh tỏa sáng, cả người hóa thành một tàn ảnh, di động ở trong rừng rậm chật chội.

Một chuỗi tiếng nổ vang lên, hắc quang đánh lên mặt đất, mặt đất có thêm những cái hố khổng lồ lớn mấy trượng, trong hố là một mảng cháy đen, hắc quang đánh lên trên cổ thụ che trời, trên thân cổ thụ che trời nhất thời có thêm một cái hố đường kính nửa trượng.

Lúc này, hai đạo độn quang bay tới trước mặt, là hai nam tử ngũ quan rất tương tự, Vương Thu Minh cũng không nhận ra bọn họ.

Ở phía sau bọn họ, là một đám mây máu lớn mấy trăm trượng, cẩn thận quan sát, đám mây máu do hàng chục vạn con kiến màu máu tạo thành, một đôi vòi hút sắc bén của chúng nó lộ ra bên ngoài, trên lưng mọc một đôi cánh mỏng màu máu.

Phần đuôi con rết màu đen chợt phun ra một làn khói độc màu đen, đánh về phía hai tu sĩ Kết Đan, hai tu sĩ Kết Đan vội vàng tránh đi, hướng tới phương hướng khác nhau chạy đi, đám mây máu cũng theo đó phân thành hai, chia làm hai đám mây máu, đuổi theo hai tu sĩ Kết Đan, con kiến màu máu điên cuồng gặm cắn hộ thể linh quang của bọn họ.

Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai người lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến thành xương trắng, hộ thể linh quang và pháp bảo phòng ngự cũng không ngăn được đàn kiến màu máu này.

Ngoài thân con rết màu đen sau khi sáng lên ô quang, chui vào lòng đất không thấy đâu nữa.

Vương Thu Minh trợn mắt há hốc mồm, rất nhanh phản ứng lại, áo choàng màu vàng nhất thời nở rộ ánh sáng màu vàng, hóa thành một đạo độn quang xé gió chạy đi.

Đám mây máu hợp làm một, đuổi theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận