Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4964: Kẻ địch mạnh đến xâm phạm

Vương Anh Kiệt gật gật đầu: “Hy vọng đi! Chỉ sợ Kim Lân nhất tộc sẽ tham chiến.”

Kim Lân nhất tộc mấy vạn năm nay đều rất thành thật, nếu không phải Kim Giảo ngẫu nhiên sẽ lộ diện, bên ngoài còn tưởng rằng Kim Giảo thân tử đạo tiêu rồi.

Nếu Kim Lân nhất tộc không tham chiến, áp lực đến từ hải vực nhỏ hơn rất nhiều.

“Kim Lân nhất tộc hẳn là sẽ không tham chiến, lần trước Huyền Thanh Tử đả thương Kim Giảo, không có lợi ích gì, Kim Lân nhất tộc hẳn là sẽ không tham chiến đi!”

Liễu Hồng Tuyết phân tích.

Vương Anh Kiệt gật gật đầu, quay về mật thất ngồi thiền điều tức.



Đảo Thanh Liên, phòng nghị sự, Vương Thanh Thành ngồi ở trên chủ tọa, sắc mặt ngưng trọng, trên trăm vị tộc lão bọn Tôn Nguyệt Kiều chia ra ngồi ở hai bên, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Gia chủ, Ngân Sa nhất tộc thế công quá mãnh liệt, nhiều hòn đảo luân hãm, Doãn Phong và Trần Lệ dẫn theo hơn ngàn vạn con yêu thú giết đến đây, yêu thú bậc bảy cũng có nhiều tới năm con, bọn họ chia nhiều đường tiến công, bảy hòn đảo phụ đều bị tập kích.”

Vương Mô Sơn báo cáo, sắc mặt ngưng trọng.

“Doãn Phong, Trần Lệ, sao là bọn họ tự mình dẫn đội.”

Vương Thanh Thành nhíu mày, Doãn Phong là tu sĩ Hợp Thể trung kỳ, tinh thông thần thông phong thuộc tính, bản thể là Thanh Dực Cưu, nghe nói có được huyết mạch Thanh Loan.

Ngân Sa nhất tộc cũng sẽ hấp thu dòng máu tươi mới, thậm chí một ít tu sĩ Nhân tộc cũng đầu phục Ngân Sa nhất tộc, Trần Lệ chính là một trong số đó.

Trần Lệ vốn là tu sĩ Luyện Hư, giết đệ tử Trấn Hải cung, lọt vào truy nã, dứt khoát đầu nhập vào Ngân Sa nhất tộc, ở dưới sự trợ giúp của Ngân Sa nhất tộc tiến vào Hợp Thể kỳ.

“Phường thị Thiên Hải cũng bị tập kích sao?”

Vương Thanh Thành nhíu mày hỏi.

Bảy hòn đảo phụ đều bố trí trận pháp bậc bảy, đều có tu sĩ Hợp Thể tọa trấn, kẻ địch trong thời gian ngắn khó có thể công hãm.

“Có bốn tu sĩ Hợp Thể dẫn đội công kích phường thị Thiên Hải, Triệu tiền bối bọn họ ốc còn không mang nổi mình ốc.”

Vương Mô Sơn báo cáo.

“Phái người thông báo Trấn Hải cung, thỉnh cầu chi viện.”

Vương Thanh Thành phân phó, nếu không phải Vương Mạnh Bân cùng Đoàn Thông Thiên ra ngoài du lịch, trái lại cũng không sợ kẻ địch tập kích. Ai có thể ngờ được, bọn họ rời khỏi Huyền Linh đại lục không bao lâu, liền bùng nổ chủng tộc đại chiến.

Vương Mô Sơn lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin màu xanh, đánh vào một pháp quyết, biến sắc, kinh hô: “Không ổn rồi, bảy vị tu sĩ Hợp Thể liên thủ công kích đảo Thiên Tuyền do Ngọc Linh tọa trấn, mang theo trọng bảo, Ngọc Linh sắp không thủ được, phái người về báo tin.”

Vương Nhất Nhị, Vương Nhất Băng, Tân Ngọc Viện, Vương Tước, Vương Ngọc Lam, Vương Ngọc Linh cùng Bạch Ngọc Kỳ phụ trách tọa trấn bảy đảo phụ, bảo vệ xung quanh đảo Thanh Liên.

Thất Hà Tước đã tiến vào bậc bảy, sau khi dùng Khai Linh Đan, hóa thành hình người, tên là Vương Tước.

Vương Thanh Thành, Tôn Nguyệt Kiều, Vương Viên, Vương Thái, Vương Mưu Sâm tọa trấn đảo Thanh Liên, trong kho báu còn có con rối thú bậc bảy cùng nhiều món trọng bảo, đảo Thanh Liên còn bố trí Thiên Lôi Diệt Linh Đại Trận, tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ công kích đảo Thanh Liên, cũng không chiếm được tiện nghi.

“Cái gì? Bảy vị tu sĩ Hợp Thể công kích đảo Thiên Tuyền? Vương Viên, Mưu Sâm, các ngươi lập tức đi đảo Thiên Tuyền trợ giúp Ngọc Linh.”

Vương Thanh Thành phân phó, sự an toàn của đảo Thanh Liên cực kỳ quan trọng, hắn cần tọa trấn đảo Thanh Liên.

Kẻ địch có thể là điệu hổ ly sơn, hắn không thể không phòng.

Vương Viên và Vương Mưu Sâm đáp một tiếng, vội vàng rời khỏi đảo Thanh Liên, đi đảo Thiên Tuyền.

Đảo Thiên Tuyền, một trong bảy đảo phụ của Vương gia.

Một màn nước màu lam khổng lồ hóa bao phủ đảo Thiên Tuyền, mặt ngoài màn nước màu lam có một hình con rùa màu lam.

Hơn trăm vạn con yêu thú đang vây công đảo Thiên Tuyền, chúng nó ùn ùn phóng thích pháp thuật công kích đảo Thiên Tuyền, các loại linh quang bao phủ hơn phân nửa đảo Thiên Tuyền.

Tiếng nổ không ngừng, sóng lớn ngập trời.

Trên bầu trời có mấy chục hư ảnh yêu thú cực lớn, chính là pháp tướng.

Năm nam hai nữ đứng ở trên lưng một con cá voi toàn thân màu lam, vẻ mặt lạnh lùng.

Cầm đầu là một ông lão áo bào xanh dáng người khôi ngô, tai dài mũi cao cùng một thiếu phụ váy đỏ ngũ quan diễm lệ, xem khí tức của bọn họ, rõ ràng là tu sĩ Hợp Thể trung kỳ.

Ông lão áo bào xanh chính là Doãn Phong, thiếu phụ váy đỏ là Trần Lệ, hai người phụng mệnh công kích địa bàn Vương gia.

“Phá trận nhanh một chút, viện binh Vương gia rất nhanh sẽ tới, nói không chừng Thanh Liên tiên lữ sẽ đến.”

Doãn Phong phân phó, giọng điệu trầm trọng.

Lão lật bàn tay phải, một hạt châu năm màu xuất hiện trên tay, tản mát ra một luồng khí tức cuồng bạo, lóe lên phù văn.

Ngũ Lôi Châu, luyện khí sư bậc bảy của Ngân Sa nhất tộc ở hải vực có bão sấm sét thu thập nhiều loại lực lượng lôi điện luyện chế thành, sức phá hoại cực lớn.

Hắn nhẹ nhàng vung cổ tay một phát, Ngũ Lôi Châu rời tay, nháy mắt xuất hiện ở trên không đảo Thiên Tuyền.

Tiếng nổ ầm ầm ầm qua đi, một mảng lôi quang năm màu chói mắt phóng lên trời, bao phủ non nửa màn nước màu lam.

Trần Lệ giơ tay phải, một ấn tỳ lóe ra hào quang màu đỏ rời tay, nháy mắt phóng to, đánh về phía màn nước màu lam.

Ba tu sĩ Hợp Thể ùn ùn thúc giục pháp tướng, công kích màn nước màu lam, hai tu sĩ Hợp Thể hóa thành cá mập hình thể cực lớn, đánh lên màn nước màu lam.

Bạn cần đăng nhập để bình luận