Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1767: Trương Vô Trần tới cửa (1)

Tu tiên giới Trung Nguyên, Đại Yến vương triều.

Yến Kinh, cổng đông thành xếp đội ngũ dài mấy dặm.

Một con giao long màu trắng hình thể thật lớn từ phía chân trời nơi xa bay tới, đáp ở cổng tây thành.

Giao long màu trắng xuất hiện, khiến phàm nhân xôn xao một trận.

Một thiếu phụ váy xanh mắt đẹp như vẽ cùng một thanh niên áo vàng thân hình cao lớn ngồi ở trên lưng giao long màu trắng, bọn họ chính là Vương Thanh Linh cùng Vương Thu Minh.

Bọn họ nghe nói phường thị Kinh Đô tổ chức hội đấu giá cỡ lớn, suốt đêm chạy tới phường thị Kinh Đô.

“Nơi này chính là đô thành Đại Yến vương triều sao? Thật lớn.”

Vương Thanh Linh tự nói tự trả lời, thu hồi Băng Phong Giao, hai người đi về phía cổng tây thành.

Không qua bao lâu, bọn họ xuất hiện ở trong phường thị Kinh Đô, trên đường dòng người như dệt cửi, cửa hàng hai bên đường xếp hàng chỉnh tề, lượng lớn tu sĩ ra ra vào vào, rất náo nhiệt.

Vương Thanh Linh và Vương Thu Minh lần đầu tiên tới phường thị Kinh Đô, phường thị Kinh Đô rất phồn hoa, nhưng bọn họ từng đi không ít phường thị cỡ lớn, trái lại cũng không cảm thấy quá kinh ngạc.

“Rống rống!”

Một tiệm linh thú phía trước truyền đến một tiếng thú rống thật lớn. Đôi mắt Vương Thanh Linh sáng ngời, đẩy nhanh bước chân, Vương Thu Minh cười khổ một cái, vội vàng đi theo.

Đến mỗi một phường thị cỡ lớn, Vương Thanh Linh đều sẽ đi dạo toàn bộ tiệm linh thú một lần.

Rất nhanh, bọn họ xuất hiện ở trong một cửa hàng tên Bách Thú Lâu, trong đại sảnh rộng rãi sáng ngời đặt không ít lồng sắt, kích thước những lồng sắt này không đồng nhất, mặt ngoài lóe lên phù văn, trong lồng sắt nhốt các loại linh thú, sài lang hổ báo đều có.

“Ồ, Thanh Linh cô bà, Thu Minh thúc, đã lâu không gặp.”

Một giọng nam tử quen thuộc vang lên, Vương Thiên Văn đi về phía bọn họ.

Trên người Vương Thu Minh tản mát ra một luồng sát khí nhàn nhạt, mấy năm qua, hắn phụng mệnh bắt tà tu, lập không ít công lao.

“Thiên Văn, đã lâu không gặp, ngươi vẫn khỏe chứ?”

Vương Thanh Linh cười chào hỏi Vương Thiên Văn một tiếng. Vương Thiên Văn nhậm chức ở Vạn Tiên ti, hàng năm ở lại Đại Yến vương triều, bọn họ rất khó mới có thể gặp được một lần.

“Nhờ hồng phúc cao tổ phụ cùng cao tổ mẫu, ta rất khỏe. Đúng rồi, ta nghe nói cao tổ phụ cùng cao tổ mẫu ở phường thị Kinh Đô, các ngươi là đi cùng bọn họ sao?”

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên lộ diện ở phường thị Kinh Đô, Vạn Tiên ti tự nhiên chú ý tới, Vương Thiên Văn biết rất bình thường.

“Không phải, chúng ta nghe nói phường thị Kinh Đô tổ chức hội đấu giá, cố ý chạy tới, tựa như hội đấu giá kết thúc rồi.”

Vương Thu Minh cười nói.

Vương Thiên Văn nhìn tu sĩ chung quanh một cái, nói: “Nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta đổi một chỗ nói chuyện đi!”

Vương Thanh Linh cùng Vương Thu Minh tự nhiên không có ý kiến, bọn họ cũng muốn tán gẫu với Vương Thiên Văn một lần.

Nửa khắc đồng hồ sau, bọn họ xuất hiện ở trong nhã gian của một trà lâu.

Vương Thiên Văn nói tới tình huống của mình mấy năm nay, hắn bây giờ đã tấn thăng thành phó Thiên hộ, quản lý hơn trăm người tu tiên dưới trướng.

“Đúng rồi, Thu Minh thúc, ba con rối thú bậc ba này hư hao nghiêm trọng, thúc có thể hỗ trợ sửa chữa hay không?”

Vương Thiên Văn lấy ra ba quả cầu kim loại lồi lõm, đưa cho Vương Thu Minh.

Hắn có thể nhanh như vậy tấn thăng thành phó Thiên hộ, một mặt là sự tồn tại của Thanh Liên tiên lữ, có hai vị tu sĩ Nguyên Anh chống lưng, Chỉ Huy Sứ đối với hắn cũng là chiếu cố nhiều hơn. Một mặt là Đại Yến vương triều truy bắt tu sĩ ma đạo khắp nơi, có rất nhiều cơ hội lập công, Vương Thiên Văn có mấy con rối thú bậc ba giúp đỡ, ma tu Kết Đan kỳ bình thường căn bản không phải đối thủ của hắn.

“Không thành vấn đề, chuyện này bao ở trên người ta.”

Vương Thu Minh vỗ ngực đáp ứng, cái này với hắn mà nói không phải việc khó gì.

“Đúng rồi, Thiên Văn, ngươi bây giờ là phó Thiên hộ, quyền lực không nhỏ nhỉ! Giúp ta tra một chút Kim Sát Ma Quân, người này hoạt động ở mấy vạn năm trước, từ Thiên Hồ giới chạy tới.”

Vương Thanh Linh đi rất nhiều tiệm sách, đều chưa tra được ghi chép có liên quan Kim Sát Ma Quân.

Chuyện ba vạn năm trước, cách bây giờ quá xa, nhắm chừng chỉ có các thế lực truyền thừa đã lâu kia có ghi lại.

Mộ Dung vương tộc đã có ghi chép về Kim Sát Ma Quân, Đại Yến hoàng tộc hẳn là cũng có ghi chép.

“Kim Sát Ma Quân? Được, có cơ hội mà nói, ta sẽ lưu ý.”

Vương Thiên Văn đáp ứng, cái này với hắn mà nói không phải việc gì khó. Vạn Tiên ti góp nhặt lượng lớn điển tịch, hắn thân là phó Thiên hộ, có thể tìm đọc rất nhiều điển tịch, chuyện mấy vạn năm trước, lại không đề cập hoàng tộc, hẳn là không phải vấn đề.

“Thiên Văn, ngươi vừa rồi nói cửu thúc cửu thẩm cũng ở phường thị Kinh Đô, ngươi biết bọn họ ở nơi nào không?”

Vương Trường Sinh không cố ý che giấu tung tích, Vương Thiên Văn tự nhiên có thể tra được tung tích Vương Trường Sinh.

“Cháu vừa phái người điều tra rõ, cao tổ phụ cùng cao tổ mẫu dừng chân ở Hối Tiên Các, chúng ta cùng nhau đi qua đi!”

Không qua bao lâu, bọn họ xuất hiện ở trước một tòa lầu các màu xanh, cửa phòng đóng chặt.

Vương Thanh Linh phát ra một lá bùa truyền âm, thời gian một chén trà nhỏ trôi qua, không có bất cứ sự đáp lại nào.

“Nhắm chừng cửu thúc cửu thẩm đang bận đi! Chúng ta không quấy rầy bọn họ.”

Vương Thanh Linh cũng không quá để ý, một lần nữa phát ra một lá bùa truyền âm, nói cho Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, bọn họ đã tới phường thị Kinh Đô.

Vương Thiên Văn nhướng mày, quay đầu nhìn về phương hướng nào đó, Vương Thu Minh theo ánh mắt Vương Thiên Văn nhìn lại, thấy được một nhà trà lâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận