Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3977: Công kích Tiền gia

Kim Hâm sơn mạch liên miên trăm vạn dặm, nơi này là hang ổ Tiền gia.

Tiền gia truyền thừa lâu đời, tổ tiên xuất thân Ngũ Thánh tông. Ngũ Thánh tông trước mắt không có tu sĩ Hợp Thể, tu sĩ Luyện Hư không dưới mười vị, có một chỗ dựa như vậy, Tiền gia phát triển cũng không tệ.

Góc tây bắc Kim Hâm sơn mạch, một ngọn núi cao ngất trong mây, đỉnh núi tọa lạc một tòa cung điện kim bích huy hoàng, trên bảng hiệu viết ba chữ to màu vàng “Kim Hâm điện”.

Cửa đại điện rộng mở, mấy chục vị tộc lão Tiền gia tụ tập một chỗ, đang nói chuyện với nhau, sắc mặt bọn họ rất khó coi.

“Hạo Vân tên ngu xuẩn kia, thế mà lại đi giết con cháu Vương gia, còn bị người ta thấy được, liên lụy gia tộc.”

“Hừ, chuyện này cũng trôi qua hơn một ngàn năm rồi, con cháu Vương gia Hạo Vân giết chỉ Nguyên Anh kỳ, Vương gia đây là lật lại chuyện cũ, muốn gán tội sợ gì không có lý do.”

“Thái Hạo Chân Nhân là tu sĩ Hợp Thể, muốn nhằm vào chúng ta, chúng ta có thể làm sao bây giờ? Không bằng cắt nhường một ít địa bàn, bảo toàn gia tộc đi!”

Tộc lão ùn ùn nghị luận. Con cháu Vương gia bị hại, Vương Lương Yến điện chủ Chấp Pháp điện Vương gia tự mình dẫn đội, tuyên bố trọng thưởng.

Dưới trọng thưởng tất có dũng phu, có người cung cấp chứng cớ, con cháu Tiền gia từng mưu hại con cháu Vương gia, vấn đề là, đó là chuyện hơn một ngàn năm trước, khi đó Vương Trường Sinh còn chưa tiến vào Hợp Thể kỳ.

Vương gia thật sự muốn truy cứu mà nói, Tiền gia quả thật không có cách nào, trừ phi bọn họ có thể mời tu sĩ Hợp Thể của Huyền Thanh phái ra mặt.

Bọn họ căn bản không mời nổi, dù sao không phải thế lực lệ thuộc trực tiếp Huyền Thanh phái. Gia tộc tu tiên phụ thuộc Huyền Thanh phái nhiều như lông trâu, gia tộc tu tiên có tu sĩ Hợp Thể đã có ba cái, đều là kết quả Huyền Thanh phái nâng đỡ.

Tiền gia chỉ có ba vị Luyện Hư, tuyên bố với bên ngoài có hai vị, căn bản không vào được tầm mắt Huyền Thanh phái. Nếu là kiếm được tài nguyên tu tiên đặc biệt quý hiếm, ví dụ như mạch khoáng bậc bảy, quặng linh thạch cỡ lớn hoặc tài liệu độ kiếp bậc bảy, Huyền Thanh phái có lẽ sẽ xem trọng một chút, vấn đề là Tiền gia không có.

“Lão tổ tông đến rồi.”

Không biết ai hô to một tiếng, tộc lão đều dừng nói chuyện với nhau, Tiền Như Nguyệt cùng một ông lão áo bào vàng cao cao gầy gầy đi vào. Ông lão áo bào vàng là tộc trưởng Tiền gia Tiền Như Phong, Luyện Hư trung kỳ.

Sắc mặt Tiền Như Phong có chút kém. Hơn trăm năm trước, hắn mới vượt qua đại thiên kiếp lần thứ ba, bị thương nặng, còn chưa khỏi hẳn đâu, đã xảy ra chuyện như vậy.

Nếu là trước kia, không cần hắn ra mặt, nhưng Vương Trường Sinh tiến vào Hợp Thể kỳ, Vương gia nay đã khác xưa, phải có Tiền Như Phong ra mặt.

“Tình huống sự việc, ta đã tìm hiểu, các ngươi thấy thế nào?”

Tiền Như Phong mở miệng hỏi. Hắn đã có quyết đoán, chỉ là muốn xem xem phản ứng của tộc nhân.

Càng là thời khắc nguy nan, càng có thể nhìn ra năng lực ứng đối của tộc nhân.

“Vương gia có Hợp Thể, tu sĩ Luyện Hư thì không dưới hai mươi người, chúng ta giao ra hung thủ, cắt nhường một ít ích lợi, nhịn một chút đi!”

“Đúng vậy! Thực lực không bằng người ta, chỉ có thể nhịn, xảy ra xung đột chính diện với Vương gia không đáng giá.”

“Mời tiền bối Ngũ Thánh tông ra mặt đi! Nghĩ hẳn Vương gia sẽ không quá phận.”

Tộc lão mỗi người phát biểu ý kiến của mình, đều lựa chọn thoái nhượng, không có ai chủ trương xảy ra xung đột chính diện với Vương gia.

Tiền Như Phong gật gật đầu, nói: “Như Nguyệt, ngươi đi tìm Vương tiên tử, hẹn một chỗ, chúng ta nói chuyện hẳn hoi, hòa khí phát tài, dù sao đó đều là chuyện quá khứ rồi.”

Tiền Như Nguyệt lên tiếng đáp ứng, đang muốn nói cái gì, một nam tử trung niên bước nhanh đi vào, vẻ mặt kích động: “Không xong rồi, lão tổ tông, Vương gia liên hợp Cát gia, phái người tấn công Kim Hồng cốc! Thập bát đệ bọn họ không ngăn được, hướng trong tộc cầu viện, còn có Kim Thước sơn mạch, Kim Mãng đàm, đều bị tập kích.”

Kim Hồng cốc có quặng linh thạch cỡ trung, Kim Thước sơn mạch có một mạch khoáng Kim Viêm cỡ trung, có thể khai thác ra Kim Viêm Thạch, Kim Mãng đàm có một mạch khoáng Thanh Ly Ngọc cỡ trung, ba nơi này là túi tiền của Tiền gia, chiếm cứ tám phần thu nhập của Tiền gia.

“Sao lại thế, Vương gia sao lại đột nhiên xuống tay với chúng ta? Còn liên hợp Cát gia?”

Sắc mặt Tiền Như Phong có chút khó coi, truy hỏi.

Vì một tộc nhân đã chết hơn ngàn năm, Vương gia liền xuống tay với bọn họ, trước đó không đánh tiếng, thế này bày rõ muốn đánh tàn Tiền gia.

“Vương Xuyên Phong tinh anh Vương gia bị hại, thi cốt tìm được ở địa bàn gia tộc chúng ta, có nhiều nhân chứng tận mắt thấy.”

Nam tử trung niên lộ ra một khuôn mặt mướp đắng.

“Tộc nhân tinh anh? Cũng chưa từng nghe nói người này, hừ, muốn gán tội sợ gì không có lý do.”

Tiền Như Phong nhíu mày nói. Cho dù muốn gán tội cho người khác, hắn cũng không có cách nào.

“Hướng Ngũ Thánh tông xin giúp đỡ, Ngũ Thánh tông nếu bằng lòng hỗ trợ, Vương gia sẽ không quá phận, mặt khác, để cho...”

Tiền Như Phong phân phó, sắc mặt ngưng trọng.

“Vâng, lão tổ tông.”

Nam tử trung niên nhận lệnh mà đi, đi xuống truyền lệnh.

Cùng lúc đó, Tiền gia phái ra lượng lớn nhân thủ, tìm kiếm trợ giúp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận