Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1933: Vương Thanh Sơn vs Bạch Hâm (1)

Vương Thanh Sơn đứng ở trước một cái bàn ngọc màu xanh, trên bàn ngọc bày một ít cống phẩm, ở trước bàn ngọc, là mấy trăm bài vị dùng linh ngọc nào đó màu xanh tạo thành, trên mỗi một bài vị đều viết một cái tên, đối với phần lớn tộc nhân Vương gia mà nói, cái tên trên bài vị có chút xa lạ, nhưng đối với Vương Thanh Sơn các tộc nhân từ nhỏ lớn lên ở Thanh Liên sơn trang mà nói, cái tên trên bài vị nghe nhiều nên thuộc.

Vương Diệu Tông, Vương Diệu Tổ, Vương Diệu Long, Vương Minh Viễn, Vương Minh Chiến, Vương Minh Mai, Vương Minh Giang, Vương Trường Phong, Vương Trường Ca, Vương Trường Bình, Vương Thanh Khải, Vương Thanh Chí...

Ánh mắt Vương Thanh Sơn chậm rãi lướt qua bên trên rất nhiều bài vị, khuôn mặt tộc nhân lục tục hiện lên ở trong đầu hắn, có tộc lão truyền thụ hắn tri thức tu tiên, có trưởng bối dặn dò hắn tu luyện chăm chỉ, có đường huynh đệ cùng nhau lớn lên với hắn, có vãn bối hắn xem trọng.

Tiên đạo vô tình, người hữu tình.

Vương Thanh Sơn hít sâu một hơi, châm ba cây đàn hương màu xanh dài hơn một trượng, cao giọng nói: “Liệt tổ liệt tông tại thượng, hôm nay con cháu không nên thân Vương Thanh Sơn dẫn dắt tộc nhân xây dựng lại Thanh Liên sơn trang. Trời xanh làm chứng, sẽ có một ngày, Thanh Liên Vương thị ta muốn trở thành gia tộc tu tiên số một số hai Đông Ly giới.”

Tiếng hắn truyền khắp phạm vi trăm dặm, mỗi một vị tu sĩ đều nghe được rõ ràng.

Khách khứa vẻ mặt khác nhau, tu sĩ Vương gia vẻ mặt cực kỳ kích động.

“Thỉnh bài vị tổ tông trở về vị trí cũ, từ hôm nay trở đi, Thanh Liên xây dựng lại, kẻ xâm phạm Vương thị ta, giết không tha.”

“Thanh Liên xây dựng lại, kẻ xâm phạm Vương thị ta, giết không tha.”

Vương Anh Kiệt đám tu sĩ Vương gia trăm miệng một lời, bọn họ chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, vẻ mặt đầy tự hào.

Không trung chợt sáng lên nhiều đốm sáng màu xanh, hóa thành những đóa hoa sen màu xanh, từ trên cao bay xuống.

Vương Anh Kiệt bọn hai mươi tu sĩ Vương gia chậm rãi đi lên phía trước, thật cẩn thận nâng lên bài vị tổ tông, nâng bước đi về phía Thanh Liên tháp.

“Thái Nhất tiên môn mừng Thanh Liên sơn trang xây dựng lại, tặng năm phần linh vật Kết Đan, một món pháp bảo.”

“Vạn Hoa tông mừng Thanh Liên sơn trang xây dựng lại, tặng mười cây Tam Hà Thảo năm trăm năm, trăm cân linh mật bậc ba.”

“Đường gia mừng Thanh Liên sơn trang xây dựng lại, tặng năm cây Kim Tùng Linh Trúc năm trăm năm, trăm cân linh mật bậc ba.”

...

“Bách Linh môn mừng Thanh Liên sơn trang xây dựng lại, tặng mười cây Ngọc Khuê Hoa năm trăm năm, mười viên yêu đan bậc ba, còn có đất ba châu.”

Đại biểu các thế lực ùn ùn đi lên phía trước, lục tục dâng lên quà mừng.

Vương Thanh Sơn lần lượt nhận lấy, thế lực có tu sĩ Nguyên Anh tọa trấn, hắn sẽ nói vài câu cảm tạ, về phần thế lực nhỏ, họ hàng thân quen cùng Vương gia, hắn sẽ hỏi thăm vài câu, không có họ hàng thân quen với Vương gia, hắn chỉ là gật gật đầu.

Non nửa khắc đồng hồ sau, toàn bộ đại biểu các thế lực đã tặng quà.

“Hôm nay Vương gia thật náo nhiệt! Vương đạo hữu xây dựng lại Thanh Liên sơn trang, sao không mời Thanh Khâu sơn Thiên Hồ nhất tộc ta?”

Một giọng nữ tử như chuông bạc từ chân trời truyền đến, truyền khắp phạm vi trăm dặm.

“Thanh Khâu sơn Thiên Hồ nhất tộc? Không phải chứ! Mặt mũi Vương gia lớn như vậy? Ngay cả Thiên Hồ nhất tộc cũng phái người đến mừng?”

“Nhân yêu hai tộc là tử địch, Thiên Hồ nhất tộc khẳng định không có ý tốt.”

“Đúng thế, ta nghe nói Thanh Liên kiếm tôn ở trong nhân yêu hai tộc đại chiến chém giết không ít Yêu tộc, nói không chừng Thiên Hồ nhất tộc là tới trả thù.”

...

Các vị khách mồm năm miệng mười nói không ngừng, vẻ mặt khác nhau.

Vương Thanh Sơn nhíu mày, nhìn về phía bầu trời, trầm giọng nói: “Bạch tiên tử đã đến, vì sao không ra gặp?”

Thiên Hồ nhất tộc, hắn chỉ quen một mình Bạch Linh Nhi.

“Hì hì, ta vẫn luôn ở đây mà, chỉ là Vương tiền bối chưa phát hiện mà thôi.”

Một thiếu nữ váy xanh mi thanh mục tú cười khanh khách, ngoài thân nở rộ ánh sáng màu trắng, sau khi mơ hồ, hóa thành một thiếu nữ váy trắng có ba cái đuôi màu trắng, chính là Bạch Linh Nhi.

Một thanh niên áo vàng ngũ quan bình thường ngũ quan chợt một cái, biến thành bộ dáng Bạch Hâm.

Nàng vừa theo Bạch Hâm quay về Đông Hoang, liền biết Vương Thanh Sơn xây dựng lại Thanh Liên sơn trang, tự mình đến Vương gia chúc mừng.

Nếu không phải Vương Thanh Sơn, nàng cũng sẽ không làm linh sủng cho Tống Tịch Nhược hơn trăm năm, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nàng đi theo bên cạnh Tống Tịch Nhược, cũng học được không ít thứ.

Vương Thanh Sơn là một đối thủ cường đại, Bạch Linh Nhi sở dĩ rơi vào trên tay Tống Tịch Nhược, là nàng thủ đoạn không bằng người ta, Bạch Hâm coi Vương Thanh Sơn thành một khối đá ma đao, rèn luyện Bạch Linh Nhi.

Bạch Hâm trái lại chưa từng muốn giết Vương Thanh Sơn, Bạch Linh Nhi là thua ở trên tay Vương Thanh Sơn, cho dù muốn giết Vương Thanh Sơn, cũng cần Bạch Linh Nhi tự tay giết Vương Thanh Sơn, mà không phải hắn vất vả thay, vứt đi những chuyện này không nói, Vương gia nay đã khác xưa, giết Vương Thanh Sơn, chỉ sợ sẽ dẫn tới nhân yêu hai tộc đại chiến. Phải biết rằng, nghiêm khắc tính toán, Vương Thanh Sơn là đệ tử Thái Nhất tiên môn, cho dù là ký danh đệ tử, trên người Vương Thanh Sơn cũng đã đóng lên dấu ấn Thái Nhất tiên môn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận