Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6467: Kim Song Thần Tinh (1)

Vương Trường Sinh không hề sợ hãi, nắm tay phải nở rộ hào quang màu lam, tung một cú đấm, va chạm với thanh kiếm khổng lồ màu trắng, truyền ra tiếng kim loại giao kích trầm đục, thanh kiếm khổng lồ màu trắng bay ngược ra ngoài, ở nửa đường hóa thành năm cây phi kiếm lóe ra hào quang màu trắng.

Sắc mặt Mục Ngọc Điệp trầm xuống, vội vàng triệu ra một cây phi kiếm lóe ra hào quang vàng óng, lao thẳng đến Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh lấy ra Thái Hạo Trảm Linh Đao, đao này đã tấn thăng thành thượng phẩm tiên khí, vung đao nghênh đón.

“Keng” một tiếng, phi kiếm màu vàng bay ngược ra ngoài.

Mục Ngọc Điệp còn muốn thi triển thủ đoạn khác, một lực lượng giam cầm mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, giam cầm các nàng.

“Mục tỷ tỷ dừng tay, chúng ta không phải đối thủ của bọn hắn.”

Mộ Dung Băng mở miệng nói, thân thể của Vương Trường Sinh quá mạnh rồi, trung phẩm tiên khí thành bộ cũng không làm gì được Vương Trường Sinh, còn có thượng phẩm tiên khí trong tay. Quan trọng nhất là, Uông Như Yên cả quá trình ở một bên đứng xem, bộ dáng tràn đầy tự tin.

“Hai vị đạo hữu, Mục tỷ tỷ không quan hệ với việc này, các ngươi thả nàng, ta đi theo các ngươi, bằng không ta hủy diệt món đồ, tất cả đều không thu được gì.”

Mộ Dung Băng trầm giọng nói.

“Hủy diệt món đồ? Các ngươi chỉ sợ hiểu lầm rồi, chúng ta không phải cướp bóc, chúng ta đang tìm Mặc Vân đạo nhân, tra tới trên người các ngươi mà thôi. Các ngươi trả lời đúng sự thật cho ta mấy vấn đề, chỉ cần các ngươi không quan hệ với Mặc Vân đạo nhân, chúng ta sẽ không làm khó dễ các ngươi.”

Vương Trường Sinh lấy ra một tấm gương nhỏ lóe ra hào quang màu lam, thượng phẩm tiên khí Trắc Tiên Kính, chuyên môn dùng để phát hiện nói dối.

“Mặc Vân đạo nhân? Ngươi hỏi đi!”

Mộ Dung Băng nói.

Vương Trường Sinh rót tiên nguyên lực vào Trắc Tiên Kính, Trắc Tiên Kính sáng lên hào quang màu lam lóa mắt, phun ra một vầng sáng màu lam, bao phủ Mộ Dung Băng.

“Ngươi xuất thân thế lực nào, họ tên là gì? Từng tiếp xúc với Mặc Vân đạo nhân hay không?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Tiểu muội Mộ Dung Băng, xuất thân Diêm La cung, không biết Mặc Vân đạo nhân.”

Mộ Dung Băng nói.

“Diêm La cung!”

Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc, không ngờ đối phương đến từ Diêm La cung.

Vương Trường Sinh hỏi Mộ Dung Băng mấy vấn đề, Trắc Tiên Kính đều không có gì khác thường. Hắn lợi dụng Trắc Tiên Kính tra xét Mục Ngọc Điệp, kết quả tương tự, các nàng căn bản không biết Mặc Vân đạo nhân.

“Chúng ta đã trả lời vấn đề của các hạ, các hạ có thể thả chúng ta rời khỏi rồi chứ?”

Mộ Dung Băng nói, thực lực chênh lệch quá lớn, các nàng không có cách nào phản kháng.

“Ta có thể tha các ngươi rời khỏi, nhưng ta muốn ngươi vận dụng lực lượng Diêm La cung, giúp chúng ta tìm kiếm Mặc Vân đạo nhân.”

Vương Trường Sinh nói.

Mộ Dung Băng lấy ra một tấm Truyền Tiên Kính màu trắng như tuyết, ném cho Vương Trường Sinh, nói: “Ta có thể hỗ trợ, nhưng ta không dám xác định nhất định có thể tìm được Mặc Vân đạo nhân. Ngươi phải thả Mục tỷ tỷ, nếu Mục tỷ tỷ có chuyện không hay xảy ra, ta tuyệt đối sẽ không khách khí với các hạ.”

“Ngươi giúp chúng ta tìm Mặc Vân đạo nhân như thế nào?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Có tin tức gì, ta sẽ dùng Truyền Tiên Kính liên hệ ngươi.”

Mộ Dung Băng nói.

“Chúng ta làm sao biết ngươi có phải gạt chúng ta hay không? Như vậy, bằng hữu của ngươi theo chúng ta trước đi, tìm được Mặc Vân đạo nhân, chúng ta lập tức thả nàng.”

Uông Như Yên nói.

“Không được, ta làm sao biết các ngươi sẽ giết người diệt khẩu hay không? Mộ Dung Băng ta nói là làm, ta lấy tâm ma thề, nhất định cố gắng hết khả năng, giúp các ngươi tìm được Mặc Vân đạo nhân, các ngươi để Mục tỷ tỷ rời khỏi trước.”

Mộ Dung Băng nói, thái độ kiên quyết.

“Được rồi! Tạm thời tin ngươi.”

Vương Trường Sinh đáp ứng, hắn hoàn toàn không ngờ, Mộ Dung Băng lấy tâm ma thề, độ đáng tin vẫn là rất cao.

Hắn bấm pháp quyết, lực lượng giam cầm biến mất.

“Mục tỷ tỷ, ngươi về Kim Tiêu thành trước, đi mau.”

Mộ Dung Băng nói.

Mục Ngọc Điệp hơi do dự, hóa thành một đạo độn quang bay về phía đường lúc tới đây.

“Các ngươi muốn tìm Mặc Vân đạo nhân làm gì? Có thể cung cấp nhiều tin tức hơn không?”

Mộ Dung Băng hỏi.

“Ta chỉ biết hắn cướp đồ của Thanh Hạc thương minh, nghe nói trên tay hắn có một môn bí pháp khai khiếu cấp cao, chúng ta rất có hứng thú đối với thứ này, ngươi chỉ cần tìm được hắn, chuyện còn lại chúng ta xử lý. Đương nhiên, Mộ Dung tiên tử có thể giành trước ra tay giết Mặc Vân đạo nhân, nếu là như vậy, ta cam đoan bằng hữu của ngươi sẽ đi xuống gặp Mặc Vân đạo nhân.”

Vương Trường Sinh ý vị sâu xa nói.

Hắn lo lắng Mộ Dung Băng ham bí pháp khai khiếu giết Mặc Vân đạo nhân, dùng Mục Ngọc Điệp làm uy hiếp.

“Đừng có ý đồ với Mục tỷ tỷ, ta nói là làm, sẽ không có ý đồ với hắn. Nếu có tin tức, ta lập tức thông báo các ngươ. Ta nhắc nhở các ngươi một câu, nếu Mục tỷ tỷ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta tuyệt đối sẽ không tha cho các ngươi.”

Mộ Dung Băng nghiêm túc nói.

“Chúng ta không có hứng thú đối với nàng ấy. Cứ như vậy đi! Có người tới đây, phía đông nam, ngươi tự giải quyết cho tốt.”

Vương Trường Sinh nói xong lời này, cùng Uông Như Yên hướng về đường lúc tới đây bay đi.

Mộ Dung Băng nhíu chặt lông mày lá liễu, nàng không biết lai lịch của đối phương, rất bị động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận