Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4069: Cản phía sau (1)

Thân thể giao long màu vàng vặn vẹo không ngừng, nở rộ ra ánh sáng vàng kim chói mắt, bàn tay che trời vỡ nát.

Vương Lập Hách biến đổi kiếm quyết, thanh kiếm khổng lồ đột nhiên run lên, mấy ngàn đạo kiếm khí màu lam sắc bén thổi quét ra, đánh về phía đám người Lạc Tương Vân, thanh thế kinh người.

Lạc Tương Vân vừa thúc giục con rối thú bậc sáu công kích Vương Lập Hách cùng Vương Tông Lãng, vừa bấm quyết, ngoài thân nở rộ ánh sáng vàng kim, một hư ảnh nữ tử khổng lồ hóa xuất hiện ở đỉnh đầu.

Non nửa thân thể của nữ tử linh quang lóe lên không ngừng, giống như thực thể, pháp tướng cô đọng ba phần mười. Thế này đã rất không tệ rồi, tu sĩ Luyện Hư khác, pháp tướng đều cô đọng một phần mười.

Hư ảnh nữ tử há mồm phun ra một ngọn lửa màu vàng kim, mang theo nhiệt độ cao khủng bố thổi quét hướng tới đối diện.

Trên trời truyền đến một chuỗi tiếng nổ đinh tai nhức óc, có thể nhìn thấy một đám mây lửa màu vàng thật lớn, không gian phụ cận vặn vẹo biến hình, tựa như không chịu nổi nhiệt độ cao này.

Mây lửa màu vàng quay cuồng dâng trào, giọt mưa màu vàng lớn như hạt đậu trút xuống, hóa thành những quả cầu lửa màu vàng, giống như mưa sao sa, đánh về phía Vương Tông Lãng cùng Vương Lập Hách.

Quả cầu lửa màu vàng còn chưa hạ xuống, một nhiệt độ cao kinh người đã đập vào mặt.

Vương Tông Lãng biến đổi pháp quyết, hư ảnh hình người ở đỉnh đầu nở rộ linh quang, không gian chấn động vặn vẹo, hư không phạm vi mấy trăm dặm trào ra vô số hơi nước màu lam, nhanh chóng hóa thành một vùng biển lớn xanh thẳm, đón đỡ quả cầu lửa màu vàng hạ xuống.

Ầm ầm ầm, quả cầu lửa màu vàng dày đặc lục tục đánh lên biển lớn xanh thẳm, biến mất không thấy nữa, bốc lên sương trắng cuồn cuộn.

Biển lớn xanh thẳm mang theo trăm vạn quân lực lượng, lao về phía đám người Lạc Tương Vân.

“Quả nhiên có chút bản lãnh, khó trách Lý sư đệ sẽ bị các ngươi giết chết.”

Một thanh niên áo trắng diện mạo hiên ngang mặt lạnh lùng nói. Thanh niên áo trắng thân hình cao lớn, đeo một cái hộp kiếm màu trắng tinh xảo đẹp đẽ.

Lãnh Phong, Luyện Hư trung kỳ, chấp pháp trưởng lão của Thiên Cơ phái.

Vương gia không phải thế lực bình thường, chưởng môn Thiên Cơ phái mang cao thủ ở tổng đàn phái ra, tu sĩ Luyện Hư khác đang trên đường.

Lãnh Phong bấm kiếm quyết, một tiếng kiếm ngân vang dội cất lên, bốn thanh phi kiếm trắng xoá từ trong hộp kiếm bay ra, xếp thành hình chữ Nhất, lơ lửng ở trên bầu trời.

Hắn thúc giục kiếm quyết, bốn thanh phi kiếm màu trắng nhẹ nhàng chớp lên, trào ra vô số khí lạnh màu trắng, không gian xuất hiện lượng lớn băng vụn màu trắng.

Bốn thanh phi kiếm màu trắng đột nhiên rung lên, vô số kiếm khí màu trắng thổi quét ra, giống như một dòng lũ màu trắng, lao thẳng đến biển lớn xanh thẳm.

Ầm ầm ầm, sóng khí như thủy triều, kiếm khí màu trắng dày đặc đâm biển lớn xanh thẳm thủng như tổ ong, lượng lớn kiếm khí màu trắng tán loạn, biển lớn xanh thẳm cũng theo đó kết băng.



Giống như một dòng sông băng thật lớn, lơ lửng ở trên bầu trời.

Một tiếng xé gió chói tai vang lên, bóng côn màu đỏ rậm rạp từ trên trời giáng xuống, giống như vô số ngọn núi lớn chọc trời, ép về phía dưới.

Một chuỗi tiếng nổ đinh tai nhức óc truyền đến!

Dòng sông băng to lớn chia năm xẻ bảy, bóng côn màu đỏ dày đặc hướng thẳng đến Vương Tông Lãng.

Bóng côn màu đỏ còn chưa hạ xuống, Vương Tông Lãng cảm giác một luồng nhiệt độ cao kinh khủng chụp xuống thẳng mặt, hít thở cũng trở nên khó khăn.

Hắn đang muốn làm phép ngăn cản, một tiếng rồng gầm vang tận mây xanh vang lên, đầu Vương Tông Lãng vang ong ong, đứng cũng đứng không vững.

Vương Tông Lãng cả kinh biến sắc, một thần thông này cùng Trấn Thần Hống có hiệu quả kỳ diệu như nhau.

Hư ảnh hình người trên đỉnh đầu hắn phun ra một màn ánh sáng lam, đón đỡ tầng tầng bóng côn, một cái đối mặt đã bị tầng tầng bóng côn đập vỡ nát.

Tầng tầng bóng côn đánh lên trên hư ảnh hình người, hư ảnh hình người phát ra một tiếng kêu thê thảm, nổ tung, hóa thành vô số linh quang tán loạn biến mất.

Tầng tầng bóng côn giống như những ngọn núi lớn chọc trời, đập về phía Vương Tông Lãng.

Vương Tông Lãng cảm giác không gian phụ cận căng thẳng, giống như trên vai đè một ngọn núi lớn nặng ức vạn cân, không thể động đậy.

Một thanh kiếm khổng lồ bay vút đến, lấy tư thế bẻ gãy nghiền nát, đánh tan tầng tầng bóng côn hạ xuống.

“Keng” một tiếng kim loại va chạm vang lên, một cây trường côn ánh sáng đỏ lóe lên không ngừng cùng một cây trường kiếm màu lam va chạm, linh quang đan xen.

Kiếm khí màu trắng dày đặc từ trên trời giáng xuống, hướng thẳng đến Vương Tông Lãng, kiếm khí màu trắng còn chưa hạ xuống, một lực lượng cực lạnh đã ập đến trước mặt, Vương Tông Lãng rùng mình một cái.

Ngoài thân hắn nở rộ ánh sáng lam, quanh thân trào ra vô số hơi nước màu lam, hóa thành một màn nước màu lam, bảo vệ toàn thân.

Kiếm khí màu trắng dày đặc lục tục đánh lên màn nước màu lam, màn nước màu lam nhanh chóng kết băng, một cây phi kiếm lóe ra ánh sáng trắng từ trên trời giáng xuống, chém lên màn băng màu trắng băng mạc.

Một tiếng nổ lớn vang lên, màn băng màu trắng chia năm xẻ bảy, hiện ra bóng người Vương Tông Lãng.

Phi kiếm màu trắng chém Vương Tông Lãng thành hai nửa, thi thể hóa thành nhiều đốm hơi nước màu lam tán loạn biến mất.

Không gian ngoài mấy chục dặm chợt hiện ra vô số hơi nước màu lam, đột nhiên ngưng tụ, hóa thành bóng người Vương Tông Lãng, trên mặt hắn lộ ra nét kinh hãi, sau lưng bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận