Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5665: Mới tới Hỗn Độn đại lục (1)

“Tinh hạch hỗn độn thú Chân Tiên sơ kỳ mà thôi, đòi ba trăm khối Tiên Nguyên Thạch, thế này cũng quá đắt rồi nhỉ? Cũng đủ mua một món hạ phẩm tiên khí không tệ rồi.”

“Hừ, chê đắt ngươi cũng đi giết một con hỗn độn thú Chân Tiên kỳ, muốn chiếm tiện nghi đi nơi khác.”

“Năm người chúng ta liên thủ tiêu diệt con hỗn độn thú này, còn tổn thất một hảo hữu, mới tiêu diệt con thú này, chê đắt đừng mua, lại không ép ngươi mua.”

“Hỗn độn thú Chân Tiên kỳ là rất khó tiêu diệt, nhưng các ngươi bán quá đắt rồi, rẻ chút đi!”

Một tràng tiếng khắc khẩu kịch liệt vang lên.

“Tinh hạch của hỗn độn thú!”

Vương Thanh Sơn hơi động tâm, theo ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, nhìn thấy nhiều tu sĩ Chân Tiên tụ tập ở phía trước một sạp nhỏ.

Bọn họ đi qua, hai nam tử ngũ quan tương tự ngồi ở phía sau sạp nhỏ, trên quầy hàng có không ít thứ, một khối tinh hạch bán trong suốt trong đó đã dẫn tới Vương Thanh Sơn chú ý.

Trong cơ thể hỗn độn thú có tinh hạch, không có yêu đan, tác dụng của tinh hạch rộng khắp, có thể lấy để luyện khí cùng bày trận. Một ít hỗn độn thú đặc thù, tinh hạch trong cơ thể có thể dùng cho luyện chế tiên khí đặc thù.

Tinh hạch của hỗn độn thú là thứ hút hàng, cũng chia phẩm giai, tinh hạch trước mắt ra từ hỗn độn thú bình thường, hỗn độn thú có màu sắc, tinh hạch cũng sẽ có màu sắc, tinh hạch càng nhiều màu sắc càng quý giá.

“Một viên tinh hạch bình thường mà thôi, cũng không phải tinh hạch có màu sắc! Ngươi thế này cũng quá đắt rồi.”

Một ông lão áo bào đỏ có chút lưng còng nhíu mày nói.

Hai nam tử hừ lạnh một tiếng, chưa nói gì.

Vương Thanh Sơn ngồi xổm xuống, cầm tinh hạch lên nhìn kỹ, chưa phát hiện cái gì khác thường, đặt lại tại chỗ.

Bọn họ dạo qua một vòng ở quảng trường, chưa có thu hoạch gì lớn, rời khỏi quảng trường đá.

Sau non nửa canh giờ, bọn họ xuất hiện ở cửa một tòa lầu các màu xanh cao mười tám tầng, trên bảng hiệu viết ba chữ to màu vàng “Cửu Tiên các”, đây là chỗ ở lâm thời của bọn họ.

Bọn họ đi vào, trong lầu các có không ít phòng độc lập, mỗi một gian phòng đều có cấm chế.

Tới tầng năm, Vương Thanh Sơn tới cửa một gian phòng, mặt ngoài cửa phòng có một màn hào quang màu xanh.

Vương Thanh Sơn lấy ra một tấm lệnh bài hình vuông màu xanh, vung nhẹ cổ tay một cái, một đạo hào quang màu xanh bay ra, nhập vào màn hào quang màu xanh, màn hào quang màu xanh nổi lên một trận gợn sóng, biến mất.

Hắn đẩy ra cửa phòng, đi vào.

Trong phòng bố trí đơn giản, một cái giường gỗ, một cái bàn gỗ màu xanh cùng mấy cái ghế gỗ, chỉ vậy mà thôi.

Vương Thanh Sơn đóng lại cửa phòng, khởi động cấm chế.

Hắn phất tay áo, một đạo hào quang màu vàng từ vòng tay linh thú bay ra, đáp ở trước mặt hắn, rõ ràng là một người đá màu vàng ngũ quan mơ hồ. Người đá trước mắt là Chân Tiên sơ kỳ, nó trước sau không thể hóa thành hình người, không thể trao đổi với Vương Thanh Sơn. Vương Lôi cũng là Chân Tiên sơ kỳ, hắn có thể trao đổi bình thường với Vương Thanh Sơn, cũng có thể tu luyện bí pháp khai khiếu, trước mắt đã mở ba khiếu.

Tàng Kinh Các Thiên Thú tông có một chút điển tịch về người đá, căn cứ điển tịch ghi lại, kỳ thạch thành tinh là khó hóa hình nhất, cỏ cây thành tinh dễ hóa thành hình người nhất.

Nếu là có khoáng thạch kim loại cấp cao cho người đá cắn nuốt, có tỷ lệ nhất định hóa thành hình người.

Vương Thanh Sơn lấy ra một khối tinh thạch màu vàng nhạt, đưa cho người đá.

Hai tay người đá cầm lấy tinh thạch màu vàng, ngoài thân nở rộ hào quang màu vàng, tinh thạch màu vàng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được kết hợp một thể với nó.

Mấy năm nay, Vương Thanh Sơn mua không ít khoáng thạch kim loại luyện chế hạ phẩm tiên khí, giao cho người đá cắn nuốt, người đá thuận lợi tiến vào Chân Tiên kỳ, nhưng chưa thể hóa thành hình người.

Không qua bao lâu, hào quang màu vàng ngoài thân người đá ảm đạm xuống, nó đứng ở trước mặt Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn thu nó về trong vòng tay linh thú, ngồi thiền điều tức.

Sáng sớm hôm sau, một lá bùa truyền âm bay vào.

Vương Thanh Sơn mở đôi mắt, hai ngón tay búng ra, một đạo hào quang màu xanh bắn ra, đánh trúng bùa truyền âm, bùa truyền âm tự bốc cháy, truyền ra tiếng của Vương Mạnh Bân: “Thanh Sơn lão tổ, chuẩn bị xuất phát rồi.”

Vương Thanh Sơn đứng dậy đi ra ngoài, tới đại sảnh, ba vị tu sĩ Kim Tiên bọn Kỳ Thư Đình ngồi ở trên ghế, trên trăm vị tu sĩ Chân Tiên bọn Mạnh Nhất Long xếp hàng chỉnh tề đứng thẳng.

“Chuẩn bị xuất phát tới Hỗn Độn đại lục, đến Hỗn Độn đại lục rồi, bất luận kẻ nào cũng phải phục tùng mệnh lệnh, ai làm trái nghiêm trị.”

Vẻ mặt Đỗ Thiên Hà đầy sát khí lạnh lẽo.

“Vâng, Đỗ tiền bối (Đỗ sư thúc).”

Đám người Vương Thanh Sơn trăm miệng một lời đáp ứng.

“Xuất phát!”

Đỗ Thiên Hà vung tay lên, đứng dậy đi ra ngoài, Kỳ Thư Đình cùng Bạch Nhất Sơn vội vàng đuổi theo, đám người Vương Thanh Sơn theo sát sau đó.

Ra khỏi phường thị, Đỗ Thiên Hà triệu ra một con thuyền khổng lồ lóe ra hào quang màu lam, đi lên, đám người Kỳ Thư Đình lục tục lên thuyền.

Đỗ Thiên Hà bấm pháp quyết, con thuyền khổng lồ màu lam sáng lên một đợt hào quang màu lam lóa mắt, bay về phía bầu trời.

Đám người Vương Thanh Sơn đứng trên boong tàu, nhìn hướng xa xa, nước biển kịch liệt quay cuồng, tiếng biển động không ngừng, gió biển thổi từng cơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận