Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4966: Trấn Hải Viên hiển uy (2)

Một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ vừa rời khỏi cơ thể, đã bị một quầng sáng màu xanh bao phủ, thu vào bên trong một cái hồ lô màu xanh không thấy đâu nữa.

Ngân Sa nhất tộc quật khởi tương đối muộn, tài nguyên hải vực đều bị Kim Lân nhất tộc chiếm cứ, chủng loại bảo vật thế kiếp có thể luyện chế cũng không nhiều, bởi vậy, tu sĩ cấp cao Ngân Sa nhất tộc nếu ngày xưa từng dùng vài loại bảo vật thế kiếp, trên tay liền không có bảo vật thế kiếp.

Mặt đất mọc ra vô số bụi gai màu xanh thô to, nhanh chóng bện thành những cái túi lưới màu xanh, bao phủ hai con cá mập màu lam hình thể cực lớn, cá mập màu lam kịch liệt giãy dụa, chưa thể giãy thoát ra.

Trấn Hải Viên hoạt động ở trên mặt biển như giẫm trên đất bằng, sải bước đi về phía trước, trên bầu trời đánh xuống từng đạo Thủy Cương Thần Lôi thô to, đồng thời vung trường côn màu lam trong tay.

Lấy lực lượng to lớn của nó, lại thêm Vương Thanh Phong luyện chế cho nó trung phẩm thông thiên linh bảo, phối hợp Trấn Linh Hống sử dụng, lần lượt từng tu sĩ Hợp Thể bị Trấn Hải Viên tiêu diệt.

Ngoài thân hai con cá mập màu lam nở rộ hào quang màu lam, hóa thành nhiều đốm sáng màu lam tán loạn biến mất.

Trấn Hải Viên ngửa mặt lên trời thét dài, một lần nữa thi triển Trấn Linh Hống, cắt ngang kẻ địch làm phép.

Trên đảo còn có không ít tộc nhân, nếu là Vương Mưu Sâm thi triển Trấn Thần Hống, sẽ ngộ thương tộc nhân, Trấn Linh Hống của Trấn Hải Viên thì không có sự băn khoăn này.

Không gian ở ngoài trăm dặm sáng lên hai đạo hào quang màu lam, hiện ra hai con cá mập màu lam hình thể thật lớn. Chúng nó vừa hiện thân, một quầng sáng màu xanh từ trên trời giáng xuống, bao phủ chúng nó, chúng nó tựa như bị cố định.

Một bàn tay màu xanh do vô số bụi gai màu xanh bện thành bắn nhanh đến, túm chặt một con cá mập màu lam.

Một tiếng hét thảm vang lên, đầu một con cá mập màu lam khác bị một cây côn khổng lồ màu lam đập trúng, nhất thời lõm xuống, đầu cũng bị gõ nát.

Cá mập màu lam hóa thành một ông lão áo bào lam dáng người béo lùn, ánh mắt hoảng sợ.

“Vương đạo hữu, tha mạng, tha mạng...”

Ông lão áo bào lam mở miệng cầu xin tha thứ, lời còn chưa nói xong, tiếng sấm sét ầm ầm ầm vang lên, một cột sét màu lam đường kính hơn mười trượng từ trên trời giáng xuống, xé rách bàn tay màu xanh, đánh trúng ông lão áo bào lam, một tiếng hét thảm truyền ra.

Một đợt tiếng xé gió chói tai vang lên, một cây côn khổng lồ màu lam từ trên trời giáng xuống, nhập vào bên trong lôi quang màu lam, một con cá mập hình thể thật lớn từ trong lôi quang rơi ra, xương sọ tan vỡ, không còn khí tức, thi thể khổng lồ rơi vào trong nước biển, bắn tung tóe lên lượng lớn sóng nước.

Vương Mưu Sâm lấy ra bảo vật, thu đi tinh hồn của cá mập màu lam.

Hình thể con vượn khổng lồ màu lam nhanh chóng thu nhỏ, hóa thành bộ dáng Vương Viên. Hắn thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt.

Hắn thi triển Huyết Nguyên Đại Pháp, tăng tu vi lên tới Hợp Thể trung kỳ, mới có thể nhanh như vậy giải quyết kẻ địch.

Trấn Linh Hống một thần thông này so với Trấn Thần Hống càng lợi hại hơn, khiến kẻ địch tạm thời không thể điều động pháp lực, là thịt cá trên thớt, tùy ý Vương Viên xâm lược.

Bảy tu sĩ Hợp Thể bị Vương Viên cùng Vương Mưu Sâm tiêu diệt toàn bộ, không một con cá lọt lưới. Có Trấn Linh Hống trong tay, kẻ địch muốn chạy cũng không chạy được.

Vương Viên phóng thích Thủy Cương Thần Lôi lực phá hoại cũng rất mạnh, yêu thú bậc bảy bị đánh trúng cũng sẽ bị thương.

Tiếc nuối là, Vương Ngọc Linh đã bị hại.

Bảy người bọn Doãn Phong bị giết, yêu thú không ai chỉ huy, chạy tứ tán khắp nơi.

Vương Viên và Vương Mưu Sâm tiêu diệt một đám yêu thú bậc sáu, mặc kệ yêu thú khác đào tẩu. Bọn họ sưu hồn đối với tinh hồn hoặc Nguyên Anh của kẻ địch, nắm giữ không ít tin tức hữu dụng.

Ngân Sa nhất tộc phái tu sĩ Hợp Thể dẫn đội tập kích quấy rối phường thị Thiên Hải, mục tiêu trọng điểm công kích là Vương gia, mười ba vị tu sĩ Hợp Thể công kích Vương gia, bảy vị tu sĩ Hợp Thể đều tập kích quấy rối một hòn đảo phụ, sáu tu sĩ Hợp Thể ngủ đông trong bóng tối, chọn lựa một đảo phụ làm điểm đột phá.

Bọn họ kiêng kị thực lực của Thanh Liên tiên lữ, không tính tập kích đảo Thanh Liên, chỉ là muốn giết vài vị Hợp Thể của Vương gia, như vậy dễ báo cáo kết quả công tác với Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc.

Vương Ngọc Linh vận khí không tốt, đảo Thiên Tuyền nàng tọa trấn bị kẻ địch chọn làm cửa đột phá.

Lấy thần thông của nàng, nếu một lòng bỏ chạy, kẻ địch không dễ giết nàng như vậy, nhưng tộc nhân trên đảo liền không chạy thoát.

Nghiêm khắc nói tới, nếu không phải nhiều kẻ địch nắm giữ Huyết Nguyên Đại Pháp một bí thuật này, đề cao tu vi, lại thêm Ngũ Lôi Châu, Ngọc Linh bằng vào trận pháp có thể ngăn cản đến khi viện binh chạy tới.

“Mưu Sâm, ngươi tọa trấn đảo Thiên Tuyền, ta đi chi viện đảo phụ khác, đã đến đây, vậy mang bọn họ lưu lại hết đi!”

Vương Viên đằng đằng sát khí.

Tổ tiên hắn thủ hộ Vương gia hạ giới, hắn thủ hộ Vương gia Huyền Dương giới.

Vương Mưu Sâm gật gật đầu, phái người tu sửa trận pháp, Vương Viên thì đi đảo phụ khác, chi viện tộc nhân khác.

...

Vạn Diễm sơn mạch, một ngọn núi khổng lồ chọc trời cao vạn trượng.

Một thiếu nữ váy vàng dáng người yểu điệu đứng ở đỉnh núi, nhìn về phía mây sét bảy màu nơi xa, sắc mặt ngưng trọng.

Viêm Cơ đang độ đại thiên kiếp lần thứ sáu, xác suất còn sống rất thấp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận