Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6898: Tính toán của Đạo Tổ (2)

Đừng nói tiên thiên đạo khí, hắn ngay cả một món hậu thiên đạo khí cũng không có.

“Sư phụ, món cực phẩm tiên khí có được tiên thiên khí linh kia ngài ngày xưa đạt được không có cách nào tấn thăng thành đạo khí? Ba món đạo khí không có kinh nghiệm ở phương diện này sao?”

Lung Nguyệt tiên tử hỏi.

Nếu là Côn Luân Đạo Tổ có một món đạo khí, thực lực sẽ đề cao không ít.

“Ta từng hỏi, bọn họ nói chỉ là luyện vào Hồng Mông linh bảo bình thường, có được tiên thiên khí linh quả thật có tiềm lực trở thành đạo khí, chẳng qua không lớn như vậy. Nếu là luyện vào Hồng Mông linh bảo biến dị, tỷ lệ sẽ lớn hơn một chút, Thái Ất Tạo Hóa Hồ phải tăng lên thành cực phẩm tiên khí mới được, độ khó quá lớn rồi.”

Côn Luân Đạo Tổ thở dài nói.

Thái Ất Tạo Hóa Hồ luyện vào Hồng Mông linh bảo biến dị, muốn tăng lên thành cực phẩm tiên khí độ khó quá lớn, Côn Luân Đạo Tổ không có trăm phần trăm nắm chắc, không dám dễ dàng thử, cho dù là chiết xuất tinh hạch hỗn độn thú, đã đủ bọn họ dùng, đủ bọn họ tạo ra một mũi tiên thể quân đoàn, chỉ là vấn đề thời gian.

Quan trọng nhất là, hắn không có kinh nghiệm phương diện này, Hồng Mông linh bảo biến dị tương đối hiếm thấy, nếu là luyện chế thất bại, vậy thiệt thòi lớn.

“Nghe nói trên tay Càn Khôn Đạo Tổ cũng có một món tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo biến dị, không biết bảo vật này rơi vào trên tay ai, cũng không biết bảo vật này có công năng gì.”

Ngự Lôi Tiên Quân nói.

“Phái người lưu ý một phen tin tức của Hồng Mông linh bảo biến dị, cho dù là đạt được điển tịch tương quan bồi dưỡng Hồng Mông linh bảo biến dị cũng tốt.”

Côn Luân Đạo Tổ phân phó.

“Vâng, sư phụ.”

Ngự Lôi Tiên Quân đáp ứng.

Côn Luân Đạo Tổ dặn dò vài câu, bảo bọn họ lui xuống.

...

Hồn Tà Vương thành, một hang động thật lớn, trên vách đá lóe lên phù văn, tản mát ra cấm chế dao động mãnh liệt.

Khôn đang báo cáo tình huống với Tương, ba món đạo khí hiện thế ở địa bàn Côn Luân tiên đảo, ba tòa tiên đảo cùng tới, mấy chục vạn tiên nhân tiến vào Càn Khôn Tháp vượt ải, còn tiến vào Nhất Ngôn Điện mua tài nguyên tu tiên, gián tiếp đề cao thực lực tiên nhân, đối với Hồn Tà Vương bộ lạc mà nói không phải chuyện gì tốt.

“Ba tòa tiên đảo cùng tới! Mấy chục vạn tiên nhân tiến vào Càn Khôn Tháp vượt ải? Có từng có Đại La Kim Tiên đánh bại chí tôn cùng cảnh giới hay không?”

Tương hỏi, thanh âm trầm trọng.

“Tạm thời chưa nghe nói, ta nhắm chừng khẳng định có, chẳng qua giấu diếm tin tức. Tiên nhân đạt được cơ hội sống lại thì thôi, ba món đạo khí hiện thế ở phụ cận Bách Thú thành, ta luôn cảm giác là nhằm vào Hồn Tà Vương bộ lạc chúng ta, hoặc là có mục đích khác.”

Khôn phân tích.

“Phái người thu thập tình báo, xem xem các tiên nhân cấp cao nào đánh bại thiên kiêu chí tôn cùng cảnh giới, những người này uy hiếp rất lớn, nếu bùng nổ đại chiến, dẫn đầu giải quyết những người này.”

Tương phân phó.

“Vâng, Tương đại nhân.”

Khôn đáp ứng. Nó nhớ tới cái gì, nói tiếp: “Có một việc có chút cổ quái, Thái Hạo Tiên Quân xông vào Càn Khôn Tháp, nán lại hơn một canh giờ, bị thương nặng đi ra. Sát Cáp Nhĩ bộ lạc hoài nghi Thái Hạo Tiên Quân giết Bức, Bức có tu vi Đại La Kim Tiên sơ kỳ, tiến hóa ba lần.”

“Hừ, chúng nó luôn thích tìm cớ, vô năng thì vô năng, Thái Hạo Tiên Quân chỉ là Đại La Kim Tiên sơ kỳ mà thôi, cần coi trọng là những kẻ Đại La Kim Tiên đại viên mãn kia. Nếu tiên nhân bởi vậy có thêm một gã Đạo Tổ, vậy mới khó giải quyết, lưu ý tình huống các tu sĩ Đại La Kim Tiên hậu kỳ hoặc là Đại La Kim Tiên đại viên mãn kia, mặt khác, phân phó xuống, chỉnh quân chuẩn bị chiến tranh, bảo các bộ lạc bồi dưỡng thêm một ít cao thủ.”

Tương phân phó.

“Vâng, Tương đại nhân.”

Khôn đáp ứng, nhận lệnh mà đi.



Thời gian thấm thoát, năm mươi vạn năm trôi qua.

Thanh Liên thành, một tòa trang viên diện tích rộng lớn.

Vương Vĩnh Thiên cùng Vương Nhất Hân ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

Vương Vĩnh Thiên lần đầu tiên đến Thanh Liên thành, thuận tiện tuần tra địa bàn gia tộc.

Số lượng người tu tiên của Vương gia đã vượt qua hai ngàn vạn người, phần lớn hoạt động ở Hỗn Độn đại lục, tiếp theo ở Bắc Hải tiên vực, Thiên Lan tiên vực, Man Hoang tiên vực, Cửu Tinh tiên vực, Thiên Công tiên vực các tiên vực ở gần đều có tộc nhân Vương gia hoạt động, số lượng Thái Ất Kim Tiên của Vương gia đã vượt qua hai trăm người, Đại La Kim Tiên hai vị.

“Đám người Thu Lâm lão tổ còn chưa trở về sao?”

Vương Vĩnh Thiên hỏi.

“Còn chưa, chẳng qua tộc nhân chúng ta ở Thiên Vu thành truyền về tin tức, bọn họ tất cả đều ổn.”

Vương Nhất Hân nói.

“Vậy thì tốt. Hy vọng lúc bọn họ trở về, hóa giải bình cảnh đi!”

Vương Vĩnh Thiên nói.

“Chỉ hy vọng như thế.”

Vương Nhất Hân lộ ra vẻ mặt chờ mong.

Vương Thu Lâm ra ngoài du lịch thường xuyên có người tới cửa bái phỏng, muốn mời hắn bói toán thôi diễn, Vương Nhất Hân đều đã chối từ, đề cử Vương Trí Kiệt hỗ trợ thôi diễn bói toán, năng lực thôi diễn bói toán của Vương Trí Kiệt cũng không tệ, đã có chút danh tiếng, vẫn có không ít chênh lệch với Vương Thu Lâm.

Vương Nhất Hân lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang vàng óng, đánh vào một đạo pháp quyết, vẻ mặt trở nên kích động.

“Thanh Linh lão tổ đang trùng kích Đại La Kim Tiên!”

Vương Nhất Hân kích động nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận