Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6807: Nhân Quả Châu tới tay (1)

Dương Hâm vội vàng lấy ra một tấm khiên màu vàng, che ở trước người.

Một tiếng vang trầm cất lên, tấm khiên màu vàng bay ngược ra ngoài, đánh lên trên thân Dương Hâm.

Tiếng long ngâm hổ khiếu vang lên, Vương gia Đại Thừa thả ra mười con rối thú Đại Thừa kỳ, chúng nó đều là dùng thi thể chân linh luyện chế thành, công kích đám người Dương Hâm.

Dương Hâm thả ra bản mạng linh thú Đại Lực Kim Bối Viên, kết hợp một thể với Đại Lực Kim Bối Viên, hóa thành một con vượn khổng lồ màu vàng hình thể thật lớn, tung một cú đấm, một nắm đấm khổng lồ màu vàng lóe lên lao ra, hướng thẳng đến đám người Vương Kiêu Long.

Năm người bọn Vương Kiêu Long không hề sợ hãi, ngoài thân phân biệt sáng lên một đợt linh quang chói mắt, một màn hào quang năm màu dày đặc theo đó hiện lên, bảo vệ bọn họ.

Nắm đấm khổng lồ màu vàng đánh lên màn hào quang năm màu, màn hào quang năm màu khẽ nhoáng lên một cái.

Bốn người bọn Dương Hâm mở ba khiếu, năm người bọn Vương Kiêu Long đều mở ba khiếu, tộc nhân khác ít nhất mở hai khiếu, Lý Lệ mở hai khiếu, người khác chỉ mở một khiếu.

Thiên Thú cung là một trong những thế lực phụ thuộc Vạn Thú cung ở hạ giới, thế lực phụ thuộc kiểu này nhiều như lông trâu, Vạn Thú cung rất ít chuyển vận tài nguyên tu tiên cho thế lực phụ thuộc hạ giới, không cần thiết. Muốn nói nhân tài, tiên giới cũng không phải không có nhân tài. Vương gia lại khác, Vương gia lấy huyết thống ràng buộc truyền thừa, đánh gãy xương còn gân nối, không thiếu chuyển vận tài nguyên tu tiên cho tộc nhân hạ giới, còn truyền thụ công pháp bí thuật.

Không đến nửa khắc đồng hồ, Đại Lực Kim Bối Viên bị một nắm đấm khổng lồ năm màu thật lớn đánh bay đi, trên ngực có một vết thương khủng bố, máu chảy không ngừng.

Đại Lực Kim Bối Viên còn chưa kịp đứng dậy, một khối ấn tỳ khổng lồ lóe ra linh quang từ trên trời giáng xuống, nện ở trên thân Đại Lực Kim Bối Viên.

Ầm ầm ầm, đất rung núi chuyển.

Hư không ngoài trăm dặm sáng lên một đạo hào quang vàng óng, hiện ra khuôn mặt Dương Hâm, hắn sắc mặt tái nhợt, không có bảo vật thế kiếp mà nói, hắn đã mất mạng.

Tu sĩ Đại Thừa của Thiên Thú cung căn bản không phải đối thủ của Đại Thừa Vương gia, bị giết hơn phân nửa, Dương Hâm không dám ở lâu, bằng không mình cũng có nguy hiểm tính mạng.

“Mau rút!”

Dương Hâm hô to một tiếng, ngoài thân nở rộ hào quang vàng óng, hóa thành hơn ngàn đạo hào quang vàng óng mảnh khảnh, hướng về phương hướng khác nhau chạy đi.

Tu sĩ Đại Thừa khác ùn ùn làm phép chạy trốn, chỉ có bộ phận nhỏ số người thành công chạy trốn, phần lớn bị đám người Vương Kiêu Long giết chết.

Đám người Vương Kiêu Long lục soát đi tài vật trên người kẻ địch, thiêu hủy thi thể, lập tức rời khỏi nơi này.

...

Tiên giới, Hỗn Độn đại lục.

Vạn Thú thành, Vạn Thú điện.

Liễu Thiên ngồi ở trên chủ tọa, Giang Bân đang báo cáo với Liễu Thiên.

“Ngươi xếp vào thám tử ở trong Vương gia? Không tệ, đừng bắt đầu dùng người này, trước để hắn ngủ đông tương lai có thể tạo ra kỳ hiệu.”

Liễu Thiên phân phó.

Lần trước tìm kiếm Thái Ất Tạo Hóa Hồ, chính là thám tử Nam Cung tiên tộc ẩn núp ở Vạn Thú cung ra tay, Nam Cung tiên tộc mới có thể chiếm trước tiên cơ.

“Vâng, Liễu sư cô.”

Giang Bân đáp ứng, hắn lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra linh quang, đánh vào một đạo pháp quyết, sắc mặt trở nên rất khó coi.

“Liễu sư cô, Dương sư điệt bọn họ ở Kim Diễm khư chạm mặt tu sĩ Vương gia, đại chiến, Dương sư điệt bọn họ không địch lại, thương vong thê thảm nặng nề.”

Giang Bân nói xong lời cuối cùng, thanh âm nhỏ xuống.

“Phế vật, bốn người bọn hắn chính là từ tiên giới phái xuống, thế mà ngay cả hạ giới Đại Thừa cũng đánh không lại?”

Liễu Thiên giận tím mặt.

Giang Bân rất muốn giải thích, nhưng sự thật bày ở trước mắt, giải thích chính là giảo biện.

Mặc kệ là khuếch đại thực lực đám người Vương Kiêu Long vẫn hạ thấp đi thực lực đám người Dương Hâm, sự việc đã có cái kết, Nhân Quả Châu đã rơi vào trên tay Vương gia.

“Cần phái người hạ giới, cướp về Nhân Quả Châu hay không?”

Giang Bân thật cẩn thận nói.

“Ngươi là tu sĩ Vương gia, cướp được Nhân Quả Châu, ngươi sẽ gửi mãi ở trong kho báu? Nhân Quả Châu nói không chừng đã ở trên tay Thái Hạo Tiên Quân rồi.”

Liễu Thiên tức giận nói.

Càn Thanh Tử ngay tại Kim Nham giới, thế này cũng có thể bị Vương gia giành trước, Liễu Thiên thật sự khó có thể tiếp nhận.

Gạo sống đã nấu thành cơm chín, lại phái người hạ giới đã không có ý nghĩa.

“Kỳ quái, cho dù Cửu Cung Tiên Quân có thể thôi diễn ra Càn Thanh Tử ngay tại Kim Nham giới, tu sĩ Vương gia thế mà có thể vượt ở trước bọn Dương sư điệt tìm được Càn Thanh Tử. Kim Nham giới diện tích không nhỏ, căn cứ tình báo đám người Dương sư điệt nắm giữ, tu sĩ Vương gia sau khi xuất hiện ở Kim Nham giới, chuyên môn chạy tới nơi có chứa “Kim Diễm”, năng lực bói toán của Cửu Cung Tiên Quân hiển nhiên lợi hại hơn Thiên Cơ tiên tử, không phải lợi hại hơn một chút thôi. Kết hợp Thái Ất Tạo Hóa Hồ lần trước, Cửu Cung Tiên Quân rất có thể nắm giữ Vận Mệnh pháp tắc.”

Giang Bân phân tích.

Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu Vương Thu Lâm thật sự nắm giữ Vận Mệnh pháp tắc, lại xuất hiện chuyện tương tự, bọn họ căn bản không tranh lại được Vương gia.

Liễu Thiên ánh mắt âm trầm, cùng là bói toán sư Thái Ất Kim Tiên kỳ, Thái Ất Kim Tiên nắm giữ Vận Mệnh pháp tắc lợi hại hơn, địa vị cũng cao hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận