Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3568: Mạch khoáng Ngân Cương Thạch (1)

Trước đó, tu sĩ Vương gia thường xuyên lui tới với con cháu Bành gia, giao tình không cạn, nếu không phải như thế, Vương Lập Hà cũng sẽ không tặng lễ trọng.

Tặng quà xong, các tu sĩ đều bắt đầu nâng ly uống sảng khoái, nói chuyện phiếm, vừa nói vừa cười, rất náo nhiệt.

Một lát sau, Bành Thanh Phong chợt lấy ra một vật đưa tin, đánh vào một pháp quyết, biến sắc, môi khẽ mấp máy vài cái.

Sắc mặt Bành Thiên Ngọc trở nên rất khó coi, nhưng hắn rất nhanh đã khôi phục bình thường, tiếp tục uống rượu nói chuyện phiếm.

Hơn hai canh giờ sau, tiệc tan, các vị khách lục tục rời khỏi.

Bành Thiên Ngọc về tới chỗ ở, Bành Thanh Phong hướng hắn báo cáo tình huống.

“Càn Dương phái quá đáng, thế mà dẫn người đánh hạ mạch khoáng Ngân Cương Thạch kia, tứ thúc tổ cùng lục thúc tổ đều đã gặp nạn.”

Bành Thanh Phong mặt âm trầm nói, mạch khoáng Ngân Cương Thạch cỡ trung kia là một khoản tài phú lớn, Bành gia tự nhiên không có khả năng nhường cho thế lực khác, nhưng bây giờ Bành gia chỉ còn lại ba vị tu sĩ Hóa Thần, có một vị tu sĩ Hóa Thần du lịch bên ngoài chưa về, trong tộc chỉ có hai vị tu sĩ Hóa Thần.

“Ngươi lập tức mời Vương đạo hữu qua đây, cứ nói ta có chuyện quan trọng thương lượng với hắn.”

Bành Thiên Ngọc phân phó. Việc tới nước này, chỉ có thể mời Vương gia ra mặt, nếu không đừng nói không bảo vệ được mạch khoáng Ngân Cương Thạch kia, Bành gia chỉ sợ có họa diệt tộc.

Càn Dương phái lập phái không đến ba ngàn năm, nhưng xu thế phát triển rất mạnh, sau lưng có tu sĩ Luyện Hư làm chỗ dựa.

Bành gia vốn cũng có tu sĩ Luyện Hư chống lưng, nhưng đã chết ở dưới đại thiên kiếp, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Bành gia muốn thông gia với Vương gia.

“Vâng, lão tổ tông.”

Bành Thanh Phong lên tiếng đáp, nhận lệnh mà đi.

Một lát sau, Bành Thanh Phong đã trở lại, Vương Lập Hà đi theo phía sau hắn.

“Vương đạo hữu, đa tạ ngươi không ngại xa xôi vạn dặm tới tham gia mừng thọ của lão phu, còn tặng một phần lễ trọng.”

Bành Thiên Ngọc khách khí nói.

“Bành đạo hữu khách khí rồi, một con rối thú bậc năm mà thôi. Viễn Chính đối với huyền tôn nữ của Bành đạo hữu ngưỡng mộ đã lâu, ta một lần này tới cửa, muốn giúp hắn cầu hôn, không biết Bành đạo hữu đồng ý thành toàn cho bọn hắn hay không?”

Vương Lập Hà thành khẩn nói. Đám cưới chính trị, con cháu gia tộc tu tiên trốn không thoát được một cửa ải này.

“Viễn Chính? Hắn vừa rồi là ngồi ở phía sau Vương đạo hữu? Quả thật là tuấn tú lịch sự, Ngọc Nhi có thể cùng Vương tiểu hữu kết làm song tu đạo lữ, tuyệt đối là một câu chuyện hay, lão phu đáp ứng.”

Bành Thiên Ngọc đáp ứng rất sảng khoái, hắn cũng mặc kệ huyền tôn nữ của mình có thích tu sĩ Vương gia hay không, hy sinh một mình huyền tôn nữ, có thể bảo toàn gia tộc hơn bảy vạn người.

Nếu không phải không có cách nào, hắn cũng không muốn hy sinh huyền tôn nữ.

“Được, một lời đã định.”

Trên mặt Vương Lập Hà lộ nét vui mừng, nói về ngày thành thân với Bành Thiên Hoa.

Bành Thiên Ngọc tự nhiên không có ý kiến, tất cả theo Vương Lập Hà làm chủ.

“Vậy cứ quyết định như thế, thông gia.”

Vương Lập Hà vui vẻ vô cùng, ngay cả xưng hô cũng đã thay đổi.

Bành Thiên Ngọc gật gật đầu, trên mặt hắn lộ ra nét khó xử, trầm ngâm một lát, thở dài nói: “Thông gia, nói ra không sợ ngươi chê cười, Bành gia chúng ta bây giờ gặp phải một phiền toái lớn.”

“Phiền toái gì? Bành đạo hữu cứ nói đừng ngại, có thể giúp chúng ta nhất định giúp.”

Vương Lập Hà khách khí nói, chỉ cần không trêu chọc thế lực có tu sĩ Hợp Thể tọa trấn, vậy thì không có vấn đề.

Bành Thiên Ngọc không giấu diếm, nói một lần tình hình sự việc, tính cả Ô Phượng Thượng Nhân chỗ dựa sau lưng Càn Dương phái cũng không giấu diếm.

“Càn Dương phái? Bành đạo hữu, nếu ta nhớ không lầm, gia tộc các ngươi không phải đầu phục Huyền Tố môn? Huyền Tố môn có tu sĩ Luyện Hư mà!”

Vương Lập Hà nghi hoặc nói. Bành gia không đi hướng Huyền Tố môn xin giúp đỡ, muốn xin giúp đỡ từ Vương gia, điều này trái lại kỳ quái.

“Huyền Tố Thượng Nhân đã chết ở dưới đại thiên kiếp, nhưng Huyền Tố môn giấu diếm tin tức mà thôi.”

Bành Thiên Ngọc thở dài nói. Sự tồn vong của tu sĩ cấp cao là cơ mật cao nhất của một thế lực, mặc kệ bị giết hoặc chết ở dưới đại thiên kiếp, bên ngoài không lấy ra được chứng cứ thực tế, các thế lực cũng không sẽ thừa nhận.

Bành gia vài lần gặp phiền toái, cần tu sĩ Luyện Hư ra mặt, năm lần bảy lượt mời Huyền Tố Thượng Nhân ra mặt, Huyền Tố môn chưởng môn đều từ chối Huyền Tố Thượng Nhân đang bế sinh tử quan, dẫn tới Bành gia chịu thiệt không nhỏ, bị thế lực đối địch chiếm cứ không ít địa bàn.

Bành gia trải qua nhiều phen cố gắng, lúc này mới biết Huyền Tố Thượng Nhân chết ở dưới đại thiên kiếp, chuyện liên quan lợi ích của Bành gia, Bành gia cũng chưa truyền ra ngoài, hắn nói việc này cho Vương Lập Hà, là coi Vương Lập Hà trở thành người một nhà.

“Mạch khoáng Ngân Cương Thạch cỡ trung!”

Vương Lập Hà nheo đôi mắt, nếu hắn không nhớ lầm, mạch khoáng Ngân Cương Thạch cỡ trung trở lên có khả năng sinh ra Ngân Cương Chi Tinh, Ngân Cương Chi Tinh là tài liệu cô đọng pháp tướng đao kiếm, cũng là tài liệu Vương Thanh Sơn muốn sưu tập.

“Trước phát ra tin tức hai nhà chúng ta thông gia, Bành đạo hữu đưa ta đến mạch khoáng Ngân Cương Thạch, ta phái người thông báo trong tộc.”

Vương Lập Hà phân phó. Một lúc ba việc, việc này đề cập đến lợi ích không nhỏ, hắn phải đoạt lại mạch khoáng Ngân Cương Thạch kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận