Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6211: Hỗn chiến (1)

Vu Vi Vi làm việc cho hỗn độn thú, nhưng diễn trò làm nguyên bộ, vẫn như cũ có hỗn độn thú tấn công Hạo Nguyệt thành, nàng cuối cùng bỏ thành mà chạy.

Biết được Nam Cung tiên tộc mộ binh, Vu Vi Vi lập tức thông báo Lôi Hồng, lúc này mới chạy tới Vân Lang thành.

Ánh mắt Vương Trường Sinh đặt ở trên người Mộ Dung Nhất Long, chưa nói gì, tìm một chỗ trống ngồi xuống.

Không qua bao lâu, Tào Minh Kính đi vào, sắc mặt ngưng trọng.

“Bái kiến tiền bối.”

Đám người Vương Trường Sinh vội vàng khom mình hành lễ, vẻ mặt cung kính.

“Viễn Tinh nói hết với các ngươi rồi chứ? Chúng ta là muốn đi chặn lại hỗn độn thú, Chân Linh quân đoàn cùng Tiên Giáp quân của Nam Cung tiên tộc đã xuất động, chúng ta bây giờ chạy qua hội hợp với bọn họ.”

Tào Minh Kính nói, thanh âm trầm trọng.

“Vâng, Tào tiền bối.”

Đám người Vương Trường Sinh trăm miệng một lời đáp ứng.

Tào Minh Kính nhìn về phía Tào Viễn Tinh, phân phó: “Viễn Tinh, ngươi bảo Tiên Giáp quân xếp hàng tiến vào, theo chúng ta cùng nhau truyền tống đi tiền tuyến.”

“Vâng, lão tổ tông.”

Tào Viễn Tinh đáp ứng, đi ra ngoài, chỉ huy mấy ngàn tiên nhân lục tục tiến vào Vân Lang điện.

Nhân viên của mỗi thế lực làm một nhóm, Vương Trường Sinh phát hiện Mộ Dung gia xuất động năm mươi tám tiên nhân, tu sĩ Kim Tiên có tám người, còn lại hẳn là Tiên Giáp quân.

Vu Vi Vi dẫn theo hai mươi tu sĩ Chân Tiên, hai mươi tu sĩ Chân Tiên này hiển nhiên là Tiên Giáp quân, cái này không phải xuất thân Hạo Nguyệt minh, mà là bốn thế lực liên hợp góp ra. Không có cách nào cả, trải qua nhiều lần hỗn độn thú triều, bốn thế lực đã nguyên khí tổn thương nặng nề.

Đám người Vương Trường Sinh lục tục truyền tống rời khỏi, đi tiền tuyến.



Một thung lũng rộng rãi, lượng lớn hỗn độn thú từ nơi này đi qua, một ít hỗn độn thú vác tiên nhân, xương tỳ bà của tiên nhân đều bị một sợi xích màu đen xuyên thủng, không thể vận dụng tiên nguyên lực.

Cầm đầu là một con hỗn độn thú bảy màu ngoại hình giống con hổ khổng lồ, đây là một con hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ. Hỗn độn thú bắt lượng lớn tiên nhân, chia đường rút lui, phòng ngừa bị tiên nhân chặn lại.

“Tốc độ nhanh một chút, bọn họ đã xuất động Tiên Giáp quân cùng Chân Linh quân đoàn.”

Hỗn độn thú bảy màu mở miệng thúc giục.

Toàn bộ hỗn độn thú đẩy nhanh tốc độ, mặt đất khẽ chớp lên.

Hư không trên đỉnh đầu hỗn độn thú bảy màu sáng lên một đạo hào quang màu trắng, một khối ấn tỳ nhỏ lóe ra hào quang màu trắng bỗng dưng hiện lên, nháy mắt phóng to, đập thẳng mặt về phía hỗn độn thú bảy màu.

Hỗn độn thú bảy màu còn chưa kịp tránh đi, một trọng lực mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, đồng thời một lực lượng giam cầm cường đại xuất hiện, nhốt nó ở tại chỗ.

Ấn tỳ khổng lồ màu trắng nện ở trên thân hỗn độn thú bảy màu, thân thể to lớn của hỗn độn thú bảy màu khẽ run lên, tứ chi gấp khúc. Ngoài thân nó nở rộ ra linh quang bảy màu lóa mắt, móng vuốt phải bổ về phía ấn tỳ khổng lồ màu trắng, ấn tỳ khổng lồ màu trắng bay ngược đi.

Hầu như là cùng lúc đó, một cây trường mâu lóe ra hào quang màu vàng chui từ dưới đất lên, chuẩn xác đánh lên bụng hỗn độn thú bảy màu, truyền ra một tiếng vang trầm.

Hỗn độn thú bảy màu chi trước gấp khúc, chân sau giẫm một cái, nhảy dựng lên, tránh được.

Một đạo hào quang vàng óng từ nơi xa bay tới, tốc độ rất nhanh.

Không qua bao lâu, hào quang vàng óng dừng lại, hiện ra một con thuyền bay lóe ra hào quang vàng óng, đám người Tào Minh Kính đứng trên con thuyền bay màu vàng.

Cùng lúc đó, một ông lão áo bào vàng bụng phệ từ lòng đất bay ra, trong tay nắm một cây trường mâu hào quang màu vàng lóe ra không ngừng, vẻ mặt lạnh như băng.

Nam Cung Nguyệt Sơn, Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ.

“Các ngươi không phải muốn đi Thanh La sơn mạch chặn lại sao? Sao có thể xuất hiện ở nơi này?”

Giọng điệu hỗn độn thú bảy màu tràn ngập hoang mang, nghe lời nói của nó, nó biết hành động của đám người Tào Minh Kính.

“Ngươi sẽ không cho rằng mấy người Điền Canh làm việc cho các ngươi, chúng ta cái gì cũng không biết chứ?”

Nam Cung Nguyệt Sơn mặt đầy sát khí. Nam Cung tiên tộc phát hiện một ít ngụy tiên ẩn núp ở trong tiên nhân, bắt một đám, lưu lại số ít, dùng để truyền tin tức giả, lầm đường hỗn độn thú.

“Các ngươi là cố ý giữ lại hắn, truyền tin tức giả!”

Giọng điệu hỗn độn thú bảy màu tràn ngập chấn động, nó nghĩ tới cái gì, khinh thường nói: “Chỉ bằng hai người các ngươi cũng muốn giết? Người si nói mộng!”

“Lại thêm ta thì sao? Hẳn là đủ rồi chứ?”

Một thanh âm nữ tử lạnh lùng vô tình từ phía chân trời xa xa truyền đến.

Vừa dứt lời, trên bầu trời sáng lên một đạo lôi quang vàng óng, một thiếu phụ váy vàng dáng người yểu điệu hiện ra.

Lôi Yêu Yêu, Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ, khách khanh trưởng lão của Nam Cung tiên tộc.

Nam Cung tiên tộc thực lực hùng hậu, cao thủ nhiều như mây, trừ tộc nhân Nam Cung gia, còn có không ít khách khanh trưởng lão thực lực hơn người.

Lôi Yêu Yêu vừa hiện thân, giơ tay phải, một tia chớp màu vàng thô to bay ra, chuẩn xác đánh lên trên thân hỗn độn thú bảy màu, thân thể hỗn độn thú bảy màu run lên.

Nó căn bản mặc kệ hỗn độn thú khác, hướng về nơi xa chạy trốn, tốc độ đặc biệt nhanh.

“Đuổi theo, đừng để nó chạy.”

Ngoài thân Nam Cung Nguyệt Sơn nở rộ hào quang màu vàng, độn vào lòng đất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận