Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1688: Ngẫu nhiên gặp phải Thiên Phong (1)

Vương Trường Sinh mặt mày vui vẻ, đứng dậy, cầm lấy Thái Hạo trảm linh đao, sau đó rót pháp lực vào. Thân thể hắn trầm xuống, Thái Hạo trảm linh đao cũng nặng tựa ngàn cân, chuôi đao trĩu xuống mặt đất, mặt sàn đá nháy mắt thoát phá.

Vương Trường Sinh hít sâu một hơi, nâng lên Thái Hạo trảm linh đao. Hắn rót pháp lực vào, pháp lực càng nhiều, Thái Hạo trảm linh đao càng nặng.

Có bảo này trong tay, Vương Trường Sinh có thể cận chiến cùng người khác.

Hắn rút pháp lực về, Thái Hạo trảm linh đao trở nên nhẹ phiêu phiêu.

“Không tồi, không biết uy lực cụ thể của pháp bảo này như thế nào, thật muốn tìm cơ hội thử uy lực của nó."

Vương Trường Sinh cười nói, trong mắt tràn đầy vẻ yêu thích nồng đậm.

Tử Nguyệt tiên tử xoa xoa cái trán đổ mồ hôi, thản nhiên cười nói: “Chuyện có đáng gì. Tìm hoang đảo thí nghiệm một chút không phải là được rồi sao?”

“Quên đi, thí nghiệm đối với vật chết không ý nghĩa. Đa tạ, nếu không có ngươi hỗ trợ. Ta sẽ không luyện chế ra được pháp bảo này nhanh như vậy.”

Vương Trường Sinh cảm kích nói. Chuyến đi Thần binh đại hội này, hắn có thể xác định Tử Nguyệt tiên tử quả thật có hảo cảm với hắn. Nếu chỉ là sư huynh muội thông thường, sẽ không làm như Tử Nguyệt tiên tử.

“Một cái nhấc tay mà thôi. Trình độ luyện khí của Vương sư huynh không kém ta, cho dù không có ta hỗ trợ, ngươi dùng nhiều thời gian hơn một chút cũng có thể luyện chế ra pháp bảo này.”

Tử Nguyệt tiên tử khiêm tốn nói.

Vương Trường Sinh cười khẽ, không biện giải. Hắn tự mình hiểu được, một đường tới này, hắn được đồng đạo giúp không ít. Nếu không phải Tử Nguyệt tiên tử dốc lòng truyền thụ, luyện khí thuật của hắn cũng không nhanh tăng lên như vậy.

Đây cũng là lý do vì soa tán tu và tiểu gia tộc muốn bái nhập đại môn phái tu tiên. Có sư môn trưởng bối chỉ dẫn là sự khác biệt một trời một vực.

“Điền sư muội, vất vả ngươi rồi. Chúng ta nghỉ ngơi hai ngày, sau đó rời khỏi Thần binh thôi1”

Mắt đẹp của Tử Nguyệt tiên tử vừa chuyển, rồi nói: “Vương sư huynh, nghe nói cảnh sắc của Vạn Hoả hải vực không tồi. Ta tính đi Vạn Hoả hải vực một chuyến, thuận tiện mua một ít tài liệu luyện khí chỉ có ở đây. Ngươi đi về trước đi, ta sẽ về muộn một chút.”

“Dù sao cũng không có việc gì, ta đi cùng với ngươi!”

Vương Trường Sinh chủ động xin đi giết giặc. Tử Nguyệt tiên tử vừa giúp hắn luyện chế pháp bảo, hắn sao có thể bỏ Tử Nguyệt tiên tử trở về một mình.

Tử Nguyệt tiên tử cười gật gật đầu, không cự tuyệt.

Hai ngày sau, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử rời khỏi Thần binh đảo, bay về hướng Vạn Hoả hải vực.

...

Kim Kình hải vực dư thừa Kim Thiền thú, loại yêu thú này có hình thể khổng lồ, tinh thông thuỷ độn thuật. Sau khi phục tùng, vô luận là xuất hành hay đấu pháp, đều có thể giúp ích rất lớn cho người nuôi dưỡng. Rất nhiều người tu tiên đều muốn thu phục một con Kim kình thú. Vì thế số lượng Kim kình thú tụt giảm mạnh, tới hôm nay rấ khó có thể thấy được một con Kim kình thú bậc ba trở lên.

Thất cầm tông thấy được điểm này, đào tạo không ít Kim kình thú để buôn bán. Tốc độ sinh sản của Kim kình thú rất chậm, hơn nữa lại có thêm Thất cầm tông cố ý dùng Kim kình thú làm nguồn sống. Hiện tại có rất ít Kim kình thú hoang dã.

Kim kình đảo là một toà đảo cỡ lớn, từ trên cao nhìn xuống có ngoại hình giống một con cá voi đang phiêu dạt trên mặt biển. Cứ mỗi một trăm năm, Thất cầm tông sẽ tổ chức Bộ kình đại hội. Người dự thi bắt một con Kim kình thú hoang dã, người nào đạt hạng nhất sẽ được trọng thưởng.

Bộ kình đại hội đã được tổ chức nhiều lần. Trên thực tế, có không biết bao nhiêu Kim kình thú hoang dại bị người tu tiên truy bắt. Bộ kình đại hội dần biến thành một ngày lễ hội, lượng lớn người tu tiên từ các nơi đến Kim kình đảo. Hoặc để mậu dịch, hoặc trao đổi tâm đắc tu luyện.

Trong lúc diễn ra Bộ kình đại hội, Thất cầm tông sẽ phái ra lượng lớn đệ tử tuần tra, duy trì trật tự.

Vương Tĩnh là Trúc Cơ tu sĩ của Thất cầm tông. Một ngày này, hắn đang ở mang đội tuần tra.

Đột nhiên, một trận tiếng ngân nga tê rống vang lên, giống như tiếng gầm gừ của một dã thú cỡ lớn nào đó.

Vương Tĩnh vội vàng lấy ra từ trong lòng một mặt ngọc bàn lục giác đạm kim sắc, đánh vào đó một đạo pháp quyết. Thanh âm thất kinh của cô gái chợt vang lên: "Vương sư huynh, đại sự không ổn rồi. Thiên Phong, đại Thiên Phong rất mạnh, đang hướng tới Kim kình đảo, ta... A!"

"Không tốt, có Thiên Phong đột kích. Mau bỏ đi, lập tức cảnh báo, thông báo cho bọn Tôn sư thúc."

Vương Tĩnh vội vàng dặn dò, hắn lấy ra một tấm phù triện đạm kim sắc, ném vè hướng trời cao.

Phù triện màu vàng sau khi bay đến trời cao, chợt tạc vỡ ra, hóa thành một hư ảnh cá voi màu vàng với hình thể thật lớn.

Bên trong phạm vi năm ngàn dặm, đều có thể nhìn thấy cá voi màu vàng.

Thiên Phong là một loại thiên tai thường thấy ở tu tiên giới Nam Hải. Thiên Phong có độ lớn nhỏ không đồng nhất, nếu vận khí không tốt, đụng phải Thiên Phong mạnh mẽ, Nguyên Anh tu sĩ cũng có khả năng ngã xuống, nhưng loại Thiên Phong cấp bậc này mười phần hiếm thấy.

Lúc này, bầu trời vốn dĩ trong xanh bỗng nhiên tối xuống, cuồng phong gào thét, một cỗ lốc xoáy màu lam cao hơn năm trăm trượng, đường kính trăm trượng xuất hiện ở phía chân trời xa xa. Rất nhanh thổi quét về hướng đám người Vương Tĩnh. Nơi nào lốc xoáy màu lam đi qua, nơi đó truyền ra một trận tiếng xé gió chói tai.

"Không tốt, Thiên Phong đến đây rồi, mau chạy đi."

Vương Tĩnh thất kinh, Thiên Phong càng mạnh tốc độ di chuyển càng nhanh.

"Ồ, hình như có tiền bối đang bị Thiên Phong đuổi theo."

Bạn cần đăng nhập để bình luận