Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6032: Hồi sinh tộc nhân

Vương Trường Sinh phất tay áo, Thiên Vận Ngọc Thư bay ra, dừng ở trước mặt bọn họ.

“Ta tính ký kết khế ước với thế lực chỗ các ngươi, vinh cùng vinh, tổn cùng tổn, ý các ngươi như thế nào?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Không thành vấn đề, Lam gia chúng ta vĩnh viễn tùy tùng Vương gia.” Lam Phúc Không là người đầu tiên đáp ứng, vẻ mặt đầy nịnh nọt.

Bọn người Trần Nguyệt Dĩnh không có ý kiến, Vương gia không bạc đãi bọn họ, một lần này đại chiến, bọn họ cũng kiếm được không ít lợi ích.

Vương Trường Sinh lấy ra Thiên Vận Ngọc Thư, đây là mang bọn họ coi như người một nhà, bọn họ nếu từ chối, hậu quả không cần nhiều lời.

Bọn họ đều ký lời thề ở trên Thiên Vận Ngọc Thư, cùng nhau tiến thối với Vương gia.

“Liên quan Thiên Vận Ngọc Thư tồn tại, các ngươi đều phải giữ bí mật, ta cần hạ cấm chế phòng ngừa sưu hồn ở trên Nguyên Anh các ngươi, về sau các ngươi có thể dùng thiện công đổi tài nguyên tu tiên với Vương gia chúng ta, bao gồm tiên đan bậc hai trùng kích Kim Tiên kỳ, trung phẩm Diệt Tiên Pháo, phòng ngự tiên khí, tiên phù bậc hai các loại tài nguyên.”

Vương Trường Sinh nói, không phải hắn không tin được đám người Trần Nguyệt Dĩnh, nếu như bị tu sĩ Kim Tiên khác biết Vương gia có Thiên Vận Ngọc Thư, Vương gia liền đại nạn tới nơi rồi.

Đám người Trần Nguyệt Dĩnh là lấy thế lực của mình ký khế ước với Vương gia, không phải cá nhân, cho dù bọn họ thân tử đạo tiêu, khí vận Trấn Hải cung, Lam gia, Uông gia các thế lực cũng trói buộc với Vương gia.

“Vãn bối bằng lòng!”

Lam Phúc Không là người đầu tiên phụ họa, đổi là hắn cũng sẽ làm như vậy.

Vương Trường Sinh lần lượt hạ cấm chế cho bọn họ, chủ yếu là phòng ngừa người khác sưu hồn đối với bọn họ, cũng không ảnh hưởng bọn họ tu luyện.

“Các ngươi mỗi người một bộ hạ phẩm Hỗn Độn giáp trụ, tặng cho các ngươi, xem như phần thưởng.

Uông Như Yên lấy ra tám bộ hạ phẩm Hỗn Độn giáp trụ, chia cho đám người Trần Nguyệt Dĩnh. Đám người Trần Nguyệt Dĩnh vui mừng vô cùng, vẻ mặt kích động, liên thanh cảm ơn.

Có hạ phẩm Hỗn Độn giáp trụ, tăng cường phòng ngự của bọn họ rất nhiều.

“Đúng rồi, Thu Lâm là bói toán sư, các ngươi về sau có thể dùng thiện công mời hắn hỗ trợ bói toán, hắn bói toán vẫn là rất chuẩn xác.”

Vương Trường Sinh nói.

“Không sai, ta mời Vương đạo hữu hỗ trợ bói toán hai lần, thu hoạch đều không ít.” Trần Nguyệt Dĩnh cười phụ họa nói, Trấn Hải cung xem như kẻ được lợi đầu tiên.

Đám người Nghê Thiên Long lộ vẻ mặt vui mừng, về sau đi hiểm địa mạo hiểm có thể mời Vương Thu Lâm hỗ trợ bói toán.

Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, bảo bọn họ lui xuống, giữ lại Vương Vĩnh Thiên.

“Kim thân của bọn Bản Vĩ chế tạo xong chưa?”

Vương Trường Sinh hỏi. Một trận chiến này, Vương gia tổng cộng ngã xuống sáu tu sĩ Chân Tiên, trong đó ba người là lúc truy kích kẻ địch bị giết, ba người ở trong hỗn chiến bị giết, tu vi cao nhất là Vương Bản Vĩ, Chân Tiên trung kỳ.

Vương Trường Sinh tính lợi dụng Truyền Thừa Bảng hồi sinh cho bọn họ, nhưng bước thứ nhất cần đưa phân hồn bọn họ luyện vào trong kim thân, cung phụng ở địa bàn Vương gia, sau khi hấp thu đủ hương khói, bọn họ liền có thể sống lại, khoảng thời gian này tương đối dài.

Sau khi sống lại, tuổi thọ bọn họ dựa theo trước khi sống lại để tính toán.

Vương Vĩnh Thiên gật gật đầu, lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu vàng, đưa cho Vương Trường Sinh, nói: “Đã chế tạo xong rồi, cháu cũng phân phó xuống, chuẩn bị đắp nặn pho tượng cho bọn họ, để hậu nhân chiêm ngưỡng.”

Một ít tu sĩ công tích rất lớn, làm ra cống hiến không nhỏ cho thế lực, sau khi thân tử đạo tiêu, sẽ lưu lại pho tượng, để hậu nhân kính ngưỡng, loại tình huống này cũng không hiếm thấy.

Vương gia làm như vậy cũng không tiện thu hút người ta chú ý, lại càng sẽ không làm người ta liên tưởng đến Truyền Thừa Bảng.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, dặn dò vài câu, đi vào một gian mật thất, Truyền Thừa Bảng treo trên vách tường, ngoài thân nở rộ hào quang màu lam, tiến vào Truyền Thừa Bảng.

Hắn tới Thanh Liên điện, tìm được Thanh Liên Đăng của sáu người bọn Vương Bản Vĩ, hắn lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu vàng, vung nhẹ cổ tay một cái, sáu đạo hào quang vàng óng từ vòng tay trữ vật bay ra, rơi trên mặt đất, hiển nhiên là sáu pho tượng hình người rất sống động.

Mỗi một pho tượng đều cao hơn trăm trượng, hào quang vàng óng lóe lên không ngừng.

Vương Trường Sinh ở trước mỗi một pho tượng đều đặt một ngọn Thanh Liên Đăng, gửi trong Thanh Liên Đăng là một luồng phân hồn của bọn họ.

Trong miệng hắn lẩm bẩm, không ngừng bấm pháp quyết, hướng về một ngọn Thanh Liên Đăng đánh vào một đạo pháp quyết, quát khẽ một tiếng: “Phân hồn quy vị, tiến vào kim thân!”

Đều có một đạo hắc quang từ Thanh Liên Đăng bay ra, nhập vào trong pho tượng hình người.

Sáu pho tượng hình người sáng lên vô số phù văn huyền ảo, hào quang vàng óng nở rộ, giống như sống lại.

“Đây là có chuyện gì, chúng ta không phải đã chết rồi sao?” Sau pho tượng hình người mở miệng nói.

“Đúng vậy! Ta bị kẻ địch ám toán, thân tử đạo tiêu rồi mà!”

“Ta cũng nhớ rõ bị kẻ địch giết rồi, chẳng lẽ là ảo thuật?”

Pho tượng mồm năm miệng mười nói không ngừng, tất cả cái này vượt qua nhận biết của bọn họ.

“Đều im lặng, chưa nhìn thấy lão tổ tông sao?”

Pho tượng Vương Bản Vĩ mở miệng nói, năm pho tượng khác lúc này mới an tĩnh lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận