Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2987: Minh thú (1)

Thiếu phụ váy xanh da thịt trắng tuyết, bộ dạng yêu kiều, đầu búi tóc phi tiên.

Lâm Yêu Yêu, tiểu đệ tử Thái Dương chân nhân, Luyện hư sơ kỳ.

“Thật không phải vậy. Lâm đạo hữu, lão phu quản giáo vô phương, lúc này Phong nhi mới xúc động cấm chế. Phong nhi, ngươi thiếu chút nữa gây ra tai họa, còn không mau chịu tội với Lâm tiền bối.”

Độc Cô Hồng một bên nhận lỗi, một bên dặn dò Độc Cô Phong.

“Vãn bối nhất thời tò mò, không cẩn thận vào cấm địa của quý phái, cảm giác sâu lắng bất an. Lâm tiền bối, có trách phạt gì, vãn bối đều nhận.”

Đôc Cô Phong trầm giọng nói, một bộ dạng đáng thương.

Sắc mặt Lâm Yêu Yêu vừa chậm nói: “Độc Cô tiểu hữu cẩn thận. Quên đi, đây là thất trách của đệ tử trông coi cấm địa, không trách được ngươi. Nhưng Độc Cô tiểu hữu vẫn là nên thành thật ở một chỗ có vẻ tốt hơn. Không phải lần nào cũng may mắn như vậy, nếu xúc động cấm chế mạnh mẽ, chỉ sợ chúng ta chưa kịp đuổi tới thì ngươi đã mất mạng.”

“Lâm tiền bối giảo huấn phải, vãn bối tiếp thu giáo huấn, vãn bối nhất định sẽ không chạy loạn.”

Độc Cô Phong miệng đầy đáp ứng xuống.

“Hừ, tên vô liêm sỉ này. Lão phu dẫn ngươi ra bên ngoài, ngươi chỉ gây phiền phức cho lão phu thôi. Đi về sẽ bị cấm ba trăm năm, không tiến vào Hóa thần kỳ, không được phép đi ra bên ngoài.

Độc Cô Hồng hừ lạnh một tiếng, có chút khách khí khiển trách.

“Quên đi, Độc Cô đạo hữu. Người trẻ tuổi có tính tò mò có thể giải thích được. Muốn trách thì trách đệ tử trông coi cấm địa, trách làm chi.”

Lâm Yêu Yêu đánh một cái vòng tràng, xua tan đám người.

Độc Cô Hồng cảm ơn một tiếng, dẫn theo Độc Cô Phong rời khỏi.

Lâm Yêu Yêu nhìn theo bóng lưng Độc Cô Hồng rời đi, sâu trong mắt đẹp có chút hoang mang.

“Gọi đệ tử trông coi cấm địa đến cho ta, vì cái gì mà tự tiện rời khỏi cương vị.”

Lâm Yêu Yêu dặn dò, giọng điệu lạnh như băng.

Cũng may là phát hiện đúng lúc, nếu không để Độc Cô Phong gây ra đại họa gì thì Thái Dương tông thật mất hết mặt mũi.



Một trang viên hẻo lánh ở giữa sườn đồi, kỳ thạch quái nham, kỳ hoa dị thảo, lầu các đều đặc sắc.

Bên trong một thạch đình màu xanh, Độc Cô Hồng đang ở cùng với Độc Cô Phong nói gì đó, vẻ mặt Độc Cô Hồng ngưng trọng.

"Tốt rồi. Ngươi chạy vào trong đó như thế nào? Ngươi có biết thiếu chút nữa sẽ gây thành đại họa hay không? Ngươi cho rằng nơi này là Huyền Âm cốc sao? Muốn như thế nào thì như thế đó?"

Độc Cô Hồng nghiêm mặt khiển trách. bọn họ được mời tới tham gia đại điển của Thái Dương Chân nhân, đây là chuyện ít nhiều tu sĩ hâm mộ không đến được. Độc Cô Phong nếu xâm nhập cấm địa Thái Dương tông, phiền toái mà nói, bọn họ có khả năng sẽ bị xử lý .

Loại chuyện này ở thế lực nào, đều là tối kỵ.

"Ta cũng không nghĩ tới, địa phương không có người trông coi lại có thể có quỷ vật mạnh mẽ. Ta chỉ là có chút tò mò, vừa tới gần nơi đó, liền xúc động cấm chế."

Độc Cô Phong giải thích, vẻ mặt hoang mang.

"Quỷ vật mạnh mẽ? Ngươi xác định?"

Độc Cô Hồng nhướng mày, truy hỏi.

Thân cụ Độc Cô Phong là Huyền Âm quỷ thể, trời sinh hắn là quỷ tu, đối với quỷ vật mười phần mẫn cảm.

Độc Cô Phong hơi chần chờ, tế ra một thanh tiểu phiên màu đen, đánh vào một đạo pháp quyết. Tiểu phiên màu đen ô quang đại phóng, di chuyển vòng quanh bọn họ, hóa thành một đạo lớp màng ô quang lập lòe, che kín toàn thân bọn họ.

"Ít nhất là quỷ vật bậc sáu. Ta chỉ tò mò là, Thái Dương tông vẫn tự cho thân phận mình là danh môn chính phái, như thế nào mà chăn nuôi quỷ vật bậc sáu?"

Độc Cô Phong trịnh trọng nói.

Độc Cô Hồng nhíu nhíu đầu mày, trầm ngâm một lát nói: "Ngươi xác định là quỷ vật? Không phải yêu vật?"

"Tổ phụ, tôn nhi là Huyền Âm quỷ thể, đối với quỷ vật mười phần mẫn cảm. Yêu vật không có phản ứng gì, nếu là âm thú linh tinh yêu vật, có lẽ cũng sẽ như vậy."

Độc Cô Phong giải thích, đầu đầy mờ mịt.

"Chuyện này không được truyền ra bên ngoài, để ở trong bụng. Nếu có người hỏi, ngươi nói không cẩn thận vấp ngã, tuyệt đối không thể để cho người khác biết thân cụ ngươi là Huyền Âm quỷ thể. Nếu không những kẻ đối đầu với lão phu cũng không cho phép ngươi sống."

Độc Cô Hồng nghiêm mặt. Mộc tú lâm phong tất tồi chi. Đệ tử tinh anh của các thế lực lớn đều được bảo hộ, đệ tử tư chất càng tốt, càng phải bảo vệ hẳn lên.

Hắn bồi dưỡng Độc Cô Phong trở thành cốc chủ tiếp theo của Huyền Âm cốc. Nếu là cơ duyên không sai, mấy ngàn năm sau, Độc Cô Phong có lẽ sẽ tiến vào hợp thể kỳ, dẫn dắt Huyền Âm cốc đến huy hoàng.

"Vâng, tổ phụ."

Độc Cô Phong miệng đầy đáp ứng xuống.

...

Một động quật bí ẩn trong lòng đất, động quật có lớn hơn trăm mẫu, trên thạch bích khắc vô số trận văn màu đen, tản mát ra một trận cấm chế mãnh liệt dao động.

Một con cự khuyển màu đen lớn như ngọn núi nhỏ nằm sấp úp trên mặt đất. Trên đầu cự khuyển có một cái sừng tối đen như mực, răng nanh ra ngoài, tròng mắt là màu xanh đen, hàng trăm đạo xiềng xích màu đen thô to khóa tứ chi và cổ nó.

Mặt ngoài xiềng xích màu đen trải rộng phù văn huyền ảo như hạt gạo, linh khí kinh người.

Cự khuyển màu đen giật mình, xiềng xích màu đen bị kéo, phát ra tiếng vang "Rầm rầm".

Cự khuyển màu đen rống lên một tiếng âm vang, trong hang đá chợt xuất hiện ra vô số âm khí màu đen, âm phong từng trận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận