Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4268: Trận pháp diệt địch (2)

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đang ra tay công kích Biện Lỗi, có qua có lại, Biện Lỗi lấy một địch hai, ở thế yếu.

Sắc mặt Biện Yên trầm xuống, đang muốn ra tay giúp, hư không trên đỉnh đầu nổi lên dao động, một bàn tay to che trời màu lam bỗng dưng hiện lên, mặt ngoài bàn tay to có một hình kỳ lân trông rất sống động.

Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ!

Biện Yên kinh hãi, đang muốn làm phép ngăn cản.

Một tiếng nữ tử quát to lạnh lùng vô tình vang lên.

Biện Yên cảm giác thức hải muốn xé rách, phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ đến cực điểm, ngoài thân của nàng sáng lên hào quang tím chói mắt, một màn hào quang màu tím dày đặc bỗng dưng hiện lên, bảo vệ toàn thân.

Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ đánh lên màn hào quang màu tím, truyền ra một tiếng “Phành” trầm nặng, màn hào quang màu tím lõm xuống, chưa tan vỡ.

Hầu như cùng lúc đó, một quầng sáng màu vàng óng từ mặt đất bay ra, bao phủ Biện Yên.

Biện Yên vẻ mặt hoảng hốt, ánh mắt hơi dại ra.

Dốc núi nhỏ nào đó, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên hiện ra, vẻ mặt bọn họ lạnh như băng.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, mười tám viên Định Hải Châu trào ra vô số nước biển màu lam, nước biển màu lam kịch liệt quay cuồng, một vòi rồng sóng nước đường kính trăm trượng phóng lên trời, như một cây trường mâu màu lam, lao thẳng đến Biện Yên.

Vòi rồng sóng nước đánh lên màn hào quang màu tím, màn hào quang màu tím vặn vẹo biến hình, Biện Yên bay ngược ra ngoài.

Một đợt tiếng đàn trào dâng vang lên qua đi, phi kiếm màu lam rậm rạp bắn nhanh đến, đây không phải kiếm khí hóa hình, mà là Thiên Âm Diệt Linh Kiếm, uy lực của sóng âm thực thể hóa công kích so với sóng âm đơn thuần đã tăng cao rất nhiều.

Từng thanh phi kiếm màu lam đánh lên màn hào quang màu tím, linh quang của màn hào quang màu tím ảm đạm xuống, cuối cùng chia năm xẻ bảy. Lượng lớn phi kiếm màu lam nhập vào trong cơ thể Biện Yên, Biện Yên phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ.

Tiếng xé gió vang to, một nắm đấm khổng lồ màu lam từ trên trời giáng xuống, nện ở trên người Biện Yên.

Ầm ầm ầm, đất rung núi chuyển, sau khi nắm đấm khổng lồ màu lam tán loạn, mặt đất hiện ra một cái hố khổng lồ, trong hố là một đống thịt nát.

Linh quang lóe lên, thịt nát hóa thành một hạt châu màu máu to bằng quả trứng bồ câu.

“Rắc” một tiếng, hạt châu màu máu tan vỡ ra.

“Thế Kiếp Châu!”

Vương Trường Sinh nhíu mày, thần thức mở rộng.

Hư không ở ngoài mấy trăm dặm sáng lên một đạo hào quang màu vàng óng, hiện ra bóng người Biện Yên, trong mắt của nàng tràn đầy sự sợ hãi.

Nếu không phải có Tử Lân Bảo Y, nàng ngay cả đòn đầu tiên cũng không chống đỡ được, may mà có Thế Kiếp Châu, bằng không nàng một lần này đã chết.

Thanh Liên tiên lữ thế mà còn nắm giữ thần thông ảo thuật, ngay cả nàng cũng chưa phát hiện khác thường.

Lượng lớn nước biển dâng trào đến, nơi đi qua, từng ngọn núi nổ tung thanh thế to lớn.

Biện Yên vẻ mặt ngưng trọng, bấm pháp quyết, một hư ảnh chồn tía khổng lồ hóa xuất hiện ở bầu trời trên đỉnh đầu, hư ảnh chồn tía há mồm phun ra một làn sóng âm màu tím, chặn nước biển đánh tới.

Lấy Biện Yên làm trung tâm, mặt đất phạm vi vạn dặm hóa đất thành cát, hình thành một sa mạc thật lớn, cuồng phong gào thét lao qua, vô số hạt cát màu vàng bay lên, cát vàng đầy trời.

Vô số hạt cát màu vàng đón gió bay múa, ngưng tụ thành những thanh đao cát màu vàng dài mấy thước, nhiều tới mấy vạn thanh, lao thẳng đến Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Vương Trường Sinh phất tay áo, nước biển kịch liệt quay cuồng, nhấc lên một cơn sóng lớn ngập trời cao hơn ngàn trượng, chặn đao cát màu vàng đánh tới.

Ầm ầm ầm, sóng khí cuồn cuộn.

Lúc này, Biện Yên đã độn địa chạy trốn. Không có trận pháp bậc bảy, nàng căn bản không dám chính diện đối kháng với Thanh Liên tiên lữ, khởi động truyền tống trận cần thời gian, Vương Trường Sinh không có khả năng cho nàng cơ hội.

Phát huy sở trường né tránh sở đoản, phát huy thiên phú thần thông của Tử Điêu nhất tộc chạy trốn, cái này cũng không mất mặt.

Sau khi Biện Yên lặn xuống hơn ngàn trượng, một màn hào quang màu vàng óng ngăn trở đường đi của nàng.

Cùng lúc đó, mặt đất vỡ tung ra, khói bụi đầy trời, một đạo lôi quang năm màu thô to từ trên trời giáng xuống, bổ về phía Biện Yên.

Đã biết Tử Điêu nhất tộc tinh thông thổ độn thuật, Vương Trường Sinh tự nhiên chuẩn bị sẵn bảo vật khắc chế, đây là chỗ tốt của tình báo.

Biện Yên kinh hãi, phất tay áo, vội vàng triệu ra một tấm khiên màu vàng đất, nghênh đón.

Lôi quang năm màu đánh lên tấm khiên màu vàng đất, truyền ra một tiếng vang trầm, tấm khiên màu vàng đất nhoáng lên một cái rất khẽ.

Phạm âm vang lên từng đợt, một màn hào quang màu vàng khổng lồ bỗng dưng hiện lên, bao phủ phạm vi năm vạn dặm, Biện Yên bị trận pháp vây khốn.

Phạm La Độ Ma Đại Trận!

Trận pháp phật môn bậc bảy, đạt được từ Trần Nhạc.

Ngoài thân Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đồng thời sáng lên hào quang màu lam chói mắt, khí tức Vương Trường Sinh đạt tới Hợp Thể trung kỳ.

Trên tay hắn cầm trận bàn, đánh vào từng pháp quyết.

Một phù chữ “Vạn” thật lớn xuất hiện ở trong màn hào quang màu vàng, đánh về phía Biện Yên, đồng thời mặt đất trào ra một ngọn lửa màu vàng, lao thẳng đến Biện Yên.

Uông Như Yên lấy ra Thiên Âm Địch, thổi khúc nhạc Thất Hồn Lạc Phách.

Hai bút cùng vẽ, Biện Yên cảm thấy áp lực gấp bội.

Bạn cần đăng nhập để bình luận