Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2163: Bồi dưỡng U Minh Chu biến dị (2)

Thời gian ra ngoài hít thở không khí của Lôi Phượng không cố định, dựa hết vào Vương Anh Kiệt cùng Vương Thanh Linh, người ngoài căn bản không tìm thấy cơ hội thích hợp xuống tay. Lôi Phượng chỉ là bậc ba thượng phẩm, cũng không có ai có ý đồ với Lôi Phượng.

Giống Lôi Phượng loại hộ tộc linh cầm thuần dưỡng mấy trăm năm này, người ngoài bắt giữ, cũng rất khó hàng phục.

Một tiếng phượng hót vang dội cất lên, Lôi Phượng hung hăng vỗ cái cánh thật lớn, tiếng sấm sét nổ vang, hơn trăm quả cầu sét màu bạc to bằng nắm tay bắn ra, đánh về phía nước biển bên dưới.

Quả cầu sét màu bạc đánh lên trên mặt biển bình tĩnh, nhất thời nổ tung ra, sóng to bắn lên cao mấy chục trượng.

Tiếng sét ầm ầm ầm vang lên, trên mặt biển toát ra hơn trăm cơn sóng to, bọt sóng văng khắp nơi.

Từng con ngư yêu, rắn biển cấp thấp nổi lên mặt biển, bụng ngửa lên, thân thể toát ra một mùi cháy khét.

Lôi Phượng lượn không ngừng ở bầu trời, bầu trời truyền đến một chuỗi tiếng sét vang dội, một đạo lôi quang màu bạc thô to cắt qua phía chân trời, ngoài trăm dặm đều có thể nhìn thấy.

Vương Anh Kiệt xa xa nhìn, cũng chưa tới gần. Lúc Lôi Phượng ra hít thở không khí, rất thích triển lãm thần thông, có chút giống người tu tiên, ra ngoài du lịch sẽ luận bàn đấu pháp với tu sĩ khác, đề cao độ thuần thục đối với thần thông của mình.

Theo một trận tiếng sét đinh tai nhức óc vang lên, bầu trời chợt xuất hiện một đám mây sấm sét lớn mấy trăm trượng, chớp giật sấm rền, một mảng đen sì, lơ lửng ở trên mặt biển.

Bên trong đám mây sấm sét có thể nhìn thấy những con lôi xà màu bạc thô to, tản mát ra một luồng khí tức cuồng bạo, yêu thú cấp thấp nhao nhao chạy trốn.

Một tiếng phượng hót vang dội cất lên, Lôi Phượng giương cánh bay cao, hóa thành một dải cầu vồng màu bạc, xuyên thủng đám mây sấm sét.

“Roẹt” một tiếng sét đánh thật lớn vang lên, một đạo lôi quang màu bạc đường kính cả trượng cắt qua chân trời, hơn trăm tia chớp màu bạc thô to trút xuống, từ nơi xa nhìn lại, giống như nổi lên dông tố.

Ầm ầm ầm!

Tiếng sấm sét không ngừng nghỉ, từng tia chớp màu bạc thô to từ bên trong đám mây sấm sét bay ra, đánh ở trên mặt biển, bắn tung lên từng cơn sóng to, đồng thời bộc phát ra những làn sóng khí mạnh mẽ. Mặt biển kịch liệt quay cuồng, nhấc lên từng cơn sóng to, cuồng phong gào thét, giống như tận thế.

Lượng lớn yêu thú cấp thấp nổi lên mặt biển, thân thể chúng nó cháy đen một mảng, không nhúc nhích.

Tu sĩ Vương gia thấy một màn như vậy, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, tránh đi xa xa.

Lôi Phượng từ trên cao lao xuống, hóa thành một luồng ánh sáng bạc, lướt qua mặt biển, khi nó bay lên bầu trời, có thể nhìn thấy móng vuốt Lôi Phượng quắp lấy một con rắn biển màu vàng thân thể to bằng đùi người trưởng thành.

Con rắn biển kịch liệt giãy dụa, há mồm cắn về phía móng vuốt của Lôi Phượng, lại cảm giác cắn trúng một khối sắt, phát ra tiếng “keng keng” trầm đục.

Lôi Phượng phát ra tiếng phượng hót vui vẻ, ngoài thân toát ra một mảng lớn hồ quang màu bạc, hồ quang màu bạc đánh lên trên thân rắn biển màu vàng, rắn biển màu vàng phát ra tiếng gào rống khổ sở, ngất đi.

Lôi Phượng từ trên trời lao xuống, đáp xuống trên bờ cát Thanh Liên đảo. Nó vứt con rắn biển màu vàng trên bờ cát, cái mỏ sắc bén lập tức xuyên thủng đầu con rắn biển màu vàng, nó kẹp đầu rắn biển màu vàng lên, nuốt chửng cả con rắn biển. Nó rúc đầu vào bên trong linh vũ rậm rạp, sau đó dùng mỏ rửa sạch cánh, để bản thân nhìn qua càng thêm đẹp đẽ.

Nó rung cánh, lượng lớn nước biển bị nó chấn động rớt xuống, hung hăng vỗ đôi cánh, một trận cuồng phong nổi lên, vô số hạt cát bị thổi bay.

Sau nửa canh giờ, đám mây sấm sét tan đi, bầu trời khôi phục sáng sủa, Lôi Phượng bay trở về bên người Vương Anh Kiệt, trên mặt biển trôi nổi lượng lớn yêu thú cấp thấp. Vương Anh Kiệt tự nhiên chướng mắt những yêu thú cấp thấp này, nhưng với tu sĩ cấp thấp còn lại mà nói, những yêu thú cấp thấp này có thể bán được một khoản linh thạch, bọn họ nhao nhao lấy ra pháp khí, thu những yêu thú đã chết này.

Vương Anh Kiệt ngồi ở trên lưng Lôi Phượng, Lôi Phượng chở Vương Anh Kiệt bay trở về Thanh Liên đảo.

Không qua bao lâu, Lôi Phượng đáp ở chân núi Bách Linh phong, nó dang cái cánh thật lớn, phát ra một tràng tiếng phượng hót vui vẻ, tựa như đang tìm người.

Bách Linh phong là nơi Vương Thanh Linh ở lại, chỗ giữa sườn núi trở lên bị mây mù màu trắng che kín, không thể thấy rõ tình hình bên trong.

Lôi Phượng phát ra từng đợt tiếng phượng hót vang dội, vỗ cánh không ngừng, cuồng phong tàn phá, thổi bay vô số cát bay đá chạy.

Vương Anh Kiệt từ trên lưng Lôi Phượng nhảy xuống, phát ra một lá bùa truyền âm.

Trên Bách Linh phong truyền ra một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc, một con giao long màu trắng dài hơn năm mươi trượng từ trong mây mù màu trắng bay ra, sừng rồng trên giao long màu trắng dài hai thước, tròng mắt to bằng cái chậu rửa mặt, toàn thân bị những miếng vảy màu trắng bao lấy, lỗ mũi thô to phun ra từng luồng khí lạnh.

Băng Phong Giao đã tấn thăng thành bậc ba thượng phẩm, tốc độ tiến cấp của nó chậm hơn Lôi Phượng một chút, đây cũng là chuyện không có cách nào. Lôi Phượng huyết mạch tinh thuần, có đủ nhiều tài nguyên, tiến cấp đến bậc ba thượng phẩm chỉ là vấn đề thời gian, Băng Phong Giao là Băng Phong Mãng lột xác thành giao long, huyết mạch không thể tinh thuần được như Lôi Phượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận