Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5322: Vương Hướng Vinh Đại Thừa (1)

Ở nơi này, thần thức của hắn chịu hạn chế, không thể tra xét mười vạn dặm, nhưng Nhĩ Thính Bát Phương một môn thần thông này thì không chịu ảnh hưởng, có thể thám thính động tĩnh mười vạn dặm.

“Diệp đạo hữu cũng ở Thiên Hồng động thiên, ngay tại phía Đông Nam.”

Vương Thanh Sơn hưng phấn nói, Diệp Vân Phi có Huyền Thiên chi bảo Kim Giao Luân.

Lúc trước tách ra, Diệp Ngọc Hoàn giao Kim Giao Luân cho Diệp Vân Phi đối địch, Diệp Vân Phi, Vương Thanh Sơn cùng Trần Nguyệt Dĩnh lưu lại cản phía sau, về sau thất lạc, không ngờ ở Thiên Hồng động thiên gặp nhau.

Vương Thanh Sơn lấy ra Thanh Liên Toa, chở bọn họ hướng về phía Đông Nam bay đi.

Một thung lũng hẹp dài, trong thung lũng không có một ngọn cỏ.

Ngoài thân Diệp Vân Phi máu tươi đầm đìa, khí tức uể oải, hắn lọt vào nhiều vị Đại Thừa đuổi giết, nếu không phải có Kim Giao Luân, hắn đã sớm bị giết.

Diệp Vân Phi vì cắt đuôi truy binh, trốn vào Thiên Hồng động thiên, kẻ địch tạm thời chưa theo vào, nhắm chừng đang đợi đại bộ đội.

Hắn tựa như phát hiện cái gì, lấy ra Kim Giao Luân, vẻ mặt đầy đề phòng, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, vừa lúc nhìn thấy đám người Vương Thanh Sơn từ trên trời giáng xuống.

“Vương đạo hữu, Trần đạo hữu, các ngươi sao lại ở chỗ này?”

Diệp Vân Phi ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen.

“Việc này nói đến thì dài, Diệp đạo hữu, có kẻ địch truy kích ngươi phải không?” Vương Thanh Sơn tò mò hỏi.

Diệp Vân Phi gật gật đầu “Ta giết hai tu sĩ Đại Thừa, trốn vào Thiên Hồng động thiên, bọn họ tạm thời chưa theo vào, nhắm chừng là đang chờ đại bộ đội, Ngọc Hoàn đã bị bọn họ giết.”

“Diệp đạo hữu, nơi này có một chỗ tiết điểm không gian đi thông Thương Nguyên giới, chúng ta tính từ nơi này rời khỏi, ý ngươi thế nào?”

Vương Thanh Sơn mở miệng nói.

“Quá tốt rồi, việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi mau, bọn họ đuổi kịp thì phiền toái.” Diệp Vân Phi vui mừng vô cùng.

Vương Thanh Sơn gật gật đầu, thành khẩn nói: “Trước khi rời đi, ta muốn mời Diệp đạo hữu hỗ trợ phá vỡ cấm chế, để ta lấy đi một món Huyền Thiên tàn bảo! Cách nơi đây cũng không xa.”

“Việc rất nhỏ!”

Diệp Vân Phi đáp ứng rất sảng khoái, với hắn mà nói chỉ là cái nhấc tay.

Vương Thanh Sơn cảm ơn một tiếng, dẫn theo Diệp Vân Phi đi chỗ Thanh Long Kiếm.

...

Huyền Dương giới, Thanh Liên đảo.

Thanh Liên phong, Uông Như Yên, Vương Mạnh Bân, Vương Thanh Thành, Công Tôn Ưởng cùng Diệp Vân Thước ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

Vương Thanh Thành tham gia xong lễ mừng Đại Thừa của Tô Kiêm Gia, mua từ Cửu Nguyên thương minh một đống tài nguyên tu tiên, rời khỏi Thiên Linh đại lục, đi Bắc Hàn Băng Nguyên, ngồi chiếc Khóa Linh Bảo Thuyền thứ ba của Diệp gia tàu Băng Phách quay về Huyền Linh đại lục.

Diệp Vân Thước tự mình khống chế tàu Băng Phách, tốn thời gian hơn hai trăm năm, cuối cùng quay về Huyền Linh đại lục.

Uông Như Yên vốn tính cùng Vương Mạnh Bân tham chiến, để Vương Thanh Thành, Liễu Hồng Tuyết và Vương Nhất Đao trông nhà, Vương Thanh Thành và Vương Nhất Đao kiên trì đòi tham chiến, để Uông Như Yên lưu thủ Thanh Liên đảo.

Uông Như Yên suy nghĩ mãi, tính phái Vương Mạnh Bân cùng Vương Thanh Thành xuất chiến, Vương Nhất Đao với Liễu Hồng Tuyết ở lại Huyền Linh đại lục, làm lực lượng bí ẩn của gia tộc.

Bọn họ có thể đòi mười loại tài liệu, đòi một tấm da Kim Ly Thú bậc tám, âm châu quỷ vật Đại Thừa kỳ lưu lại, nội đan Liệt Không Thú bậc tám, hai khối Càn Dương Ngọc Tủy, hai tấm Phổ Đà Đàm Diễm Phù, một khối Nguyên Cơ Thạch, một tấm phù triện vây địch bậc tám cùng một bộ trận pháp bậc tám.

Bọn họ vốn muốn đòi thêm mấy tấm Phổ Đà Đàm Diễm Phù, Diệp gia nhiều nhất chỉ có thể lấy ra hai tấm, về phần trận pháp bậc tám, Diệp gia cũng chỉ có thể cho một bộ.

Có Nguyên Cơ Thạch, Vương gia có thể mời trận pháp sư bậc tám của Diệp gia bố trí đại trận, tăng linh mạch của Thiên Xu đảo lên thành bậc tám. Càn Dương Ngọc Tủy là tài liệu khai khiếu, Diệp gia chỉ coi là tài liệu luyện khí.

Diệp Vân Phi tạm thời chưa về, không thể hỗ trợ bày trận.

Công Tôn Ưởng cũng tham chiến, đòi hai trái Cửu Khúc Linh Lung Quả, một tấm Phổ Đà Đàm Diễm Phù cùng hai kiện thượng phẩm thông thiên linh bảo. Cửu Khúc Linh Lung Quả cùng Phổ Đà Đàm Diễm Phù có thể cho Tôn Thiên Hổ trùng kích Đại Thừa kỳ, thượng phẩm thông thiên linh bảo có thể đề cao thực lực bản thân.

“Vậy cứ quyết định như thế, Vương đạo hữu, Công Tôn đạo hữu, theo ta xuất phát đi! Đi đón đạo hữu khác.”

Diệp Vân Thước trầm giọng nói.

Điều kiện của Diệp Tuyền Cơ rất hậu hĩnh, còn có hai vị tu sĩ Đại Thừa tham chiến, Vạn Hải Chân Quân của Thanh Ly hải vực cùng Diệu Đức đại sư đều sẽ tham chiến, bởi vì khoảng cách quá xa, Diệp Vân Thước sẽ khống chế tàu Băng Phách đi đón bọn họ, lại quay về Bắc Hàn Băng Nguyên.

Công Tôn Ưởng gật gật đầu, nói với Uông Như Yên: “Vương phu nhân, phiền ngươi chiếu cố Vạn Linh môn nhiều hơn.”

“Công Tôn đạo hữu yên tâm, chúng ta sẽ, các ngươi cẩn thận một chút.”

Uông Như Yên đáp ứng.

“Mạnh Bân, Thanh Thành, các ngươi cẩn thận một chút.”

Uông Như Yên dặn dò.

Nàng để Vương Thanh Thành và Vương Mạnh Bân mang theo Huyễn Nguyệt Bảo Kính cùng Kim Cáp Luân hai kiện trấn tộc chi bảo này, hy vọng có thể đề cao thực lực của bọn họ.

Vương Thanh Thành và Vương Mạnh Bân đáp ứng, đi theo Diệp Vân Thước rời khỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận