Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2778: Vương Thanh Sơn tiến vào Hoá Thần kỳ, tin tức của Hoàng Phú Quý (1)

Sắc mặt Chung Dương Minh âm tình bất định. Hắn đương nhiên nhìn ra được Vương Mạnh Bân và Đặng Vân Ba đạt thành hiệp nghị nào đó. Nếu hắn không đáp ứng, ai biết Vương Mạnh Bân sẽ không thiên vị Đặng gia.

“Không thành vấn đề, nhưng Kim hoàn thần tinh nhất định phải có.”

Chung Dương Minh trầm giọng nói. Tống Ngọc Kiều có phù triện bậc năm, trên tay hắn cũng có con bài chưa lật. Nhưng nếu nhất quyết tử chiến, chỉ sợ bọn họ cũng không chiếm được ưu thế.

Đối với Chung gia mà nói, có được Kim hoàn thần tinh là chuyện quan trọng nhất. Chung gia đợi ngày này đã lâu.

Vương Mạnh Bân lấy ra một trữ vật giới màu xanh, đưa cho Chung Minh Dương.

Chung Minh Dương đảo thần thức qua, hài lòng gật đầu.

Đặng Vân Ba truyền âm với Đặng Ngọc Kiều: “Ngọc Kiều, các ngươi lập tức quay về trong tộc, để những người khác chuẩn bị nghênh đón chúng ta. Mang hộp ngọc được tạo từ ngọc lưu ly bỏ trong khố phòng ra. Còn có một viên Cửu dương tử tham đan. Hắn dùng Kim hoàn thần tinh đổi với chúng ta.”

Tống Ngọc Kiều hơi sửng sốt, cân nhắc một lát rồi gật đầu đáp ứng, cùng hai vị trưởng bối rời khỏi.

“Đi thôi! Chung đạo hữu, chúng ta quay về Thiên linh sơn, đón tiếp thân tộc của Đặng đạo hữu thượng môn.”

Giọng điệu Vương Mạnh Bân bình tĩnh. Đây là kết quả tốt nhất.

Đặng Vân Ba khống chế mấy chục vạn con Ngân giác tê trùng bay trở về vòng linh thú. Vòng tay của hắn bị Vương Mạnh Bân thu vào bên trong ống tay áo.

Sáu người hoá thành sáu đạo độn quang, rời khỏi nơi này.



Nửa năm sau, sáu người về tới Thiên linh sơn.

Sau khi chứng kiến thực lực mạnh mẽ của Vương Mạnh Bân, đám người Chung Dương Minh càng thêm cung kính đối với bọn họ.

“Chung đạo hữu, các ngươi có khoáng thạch kim loại cấp cao hay không? Ta muốn tìm một ít.”

Vương Mạnh Bân hỏi Chung Dương Minh. Phệ kim thú bị thương, cần ăn khoáng thạch kim loại cấp cao mới có thể đẩy nhanh tốc độ khôi phục.

“Có, ta lập tức phái người đưa tới. Chúng ta định bày trận câu thông với lão tổ tông ở linh giới, nhưng nhân thủ có chút không đủ dùng. Không biết Vương đạo hữu có nguyện ý hỗ trợ hay không? Sau khi xong việc, chúng ta chắc chắn sẽ hậu tạ.”

Chung Dương Minh khách khí nói.

“Thời điểm ta tìm kiếm Kim hoàn thần tinh bị thương một ít nguyên khí, muốn điều dưỡng muộn đoạn thời gian. Chỉ sợ là không giúp được.”

Vương Mạnh Bân uyển chuyển cự tuyệt. Thực lực Chung gia không kém, sao có khả năng không tìm ra được vài vị Nguyên Anh tu sĩ chủ trì trận pháp chứ. Hắn cũng không muốn lấn quá sâu, vạn nhất Chung gia động tay động chân. Hoặc trước mặt lão tổ tông Chung gia cáo trạng bọn họ, lão tổ tông Chung gia giết chết Vương Mạnh Bân cũng không phải là chuyện gì khó.

Tâm phòng người không thể không có. Vương Mạnh Bân không tin tưởng Chung gia.

“Vậy được! Vương đạo hữu đợi một lát. Vân Tú, ngươi lập tức đi khố phòng mang đến một ít khoáng thạch cấp cao, đưa cho Vương đạo hữu.”

Chung Dương Minh dặn dò, mời thần dễ dàng tiễn thần khó. Thực lực Vương Mạnh Bân quá mạnh mẽ, Chung gia không đắc tội nổi với Vương Mạnh Bân.

Chung Vân Tú lĩnh mệnh mà đi. Nửa khắc đồng hồ sau, nàng trở lại, trên tay có nhiều hơn ba chiếc trữ vật giới màu sắc khác nhau.

“Lần này may có Trình đạo hữu và Trình phu nhân ra tay tườn trợ, chút tâm ý nho nhỏ biểu đạt lòng thành.”

Chung Vân Tú đưa cho Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam mỗi người một chiếc trữ vật giới. Bọn họ cũng khong khách khí, cảm ơn một tiếng rồi nhận lấy.

“Nếu Đặng gia phái người tới, phiền Chung đạo hữu phái người đi Chung Dương phường thị báo cho chúng ta biết. Chúng ta không quấy rầy nữa, cáo từ.”

Vương Mạnh Bân đứng dậy cáo từ. Hắn không dám xác định Chung gia có liên hệ được với lão tổ tông ở linh giới hay không. Cũng không dám xác định Chung gia sẽ không nhân cơ hội này giết hắn. Vẫn là chạy xa một chút có vẻ tốt hơn.

Chung Dương Minh hơi sửng sốt, gật đầu đáp ứng.

Hắn cũng không hi vọng Vương Mạnh Bân ở lại Chung gia. Vạn nhất một ngày làm Vương Mạnh Bân mất hứng, Vương Mạnh Bân diệt luôn Chung gia cũng không chừng.

Ba người Vương Mạnh Bân cáo từ rời khỏi. Hoá thành ba đạo độn quang biến mất ở phía chân trời.

“Vân Tú, ngươi lập tức phái người liên hệ bọn Thất thúc, Bát cô. Bảo bọn họ lập tức quay lại, có thể liên hệ lão tổ tông hay không, chính là xem lúc này.”

Chung Dương Minh có chút hưng phấn nói.

“Vâng, gia chủ.”

Chung Vân Tú lĩnh mệnh mà đi.



Thiên Hồ giới, Cuồng Phong bí cảnh.

Một chỗ không gian độc lập, trong một động quật bí ẩn dưới lòng đất, Vương Thanh Sơn đang cùng Bạch Linh Nhi nói gì đó.

Có Bạch Linh Nhi hộ pháp cho Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Sơn có thể an tâm đánh sâu vào Hoá Thần kỳ. Thuận lợi tiến vào Hoá Thần kỳ.

Bạch Linh Nhi đã là Nguyên Anh đại viên mãn, nàng cũng định ở đây đánh sâu vào Hoá Thần kỳ.

“Bạch tiên tử, ngươi an tâm bế quan đi! Ta hộ pháp cho ngươi.”

Vương Thanh Sơn trầm giọng nói. Nếu Bạch Linh Nhi cũng tiến vào Hoá Thần kỳ, có lẽ bọn họ có thể rời khỏi nơi này.

“Vương đạo hữu, vạn nhất chúng ta phải ở lại nơi này vĩnh viễn, vậy nên làm thế nào bây giờ?”

Mắt đẹp của Bạch Linh Nhi vừa chuyển, tò mò hỏi.

“Thành sự tại nhân, không có gì là không có khả năng. Ta tin tưởng Cửu thúc Cửu thẩm khẳng định đang tìm ta. Nếu bọn họ có việc không thể thoát thân, bọn Bát muội cũng sẽ tới tìm ta.”

Vương Thanh Sơn trầm giọng nói, vẻ mặt đầy tự tin.

Bọn họ mất tích ở Cuồng Phong bí cảnh, đám người Vương Thanh Sơn khẳng định sẽ tìm hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận