Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5312: Phá Linh Nhận hiển uy (1)

“Vương đạo hữu, ngươi khỏi rồi?”

Trần Nguyệt Dĩnh có chút kinh ngạc.

Vương Thanh Sơn gật gật đầu: “Ta dùng Tử Ngọc Nguyên Hồn Quả, đã không đáng ngại nữa.”

Trần Nguyệt Dĩnh thần thông phòng ngự mạnh mẽ, bọn họ trên đường chạy trốn lọt vào ba vị tu sĩ Đại Thừa chặn đường, một mình Trần Nguyệt Dĩnh cuốn lấy hai vị Đại Thừa, Vương Thanh Sơn thi triển linh vực chém giết một vị Đại Thừa, Trần Nguyệt Dĩnh chém giết một vị Đại Thừa, một vị Đại Thừa khác thi triển bí thuật chạy trốn.

“Vương đạo hữu, trên tay ngươi hẳn là có pháp môn tu luyện linh vực nhỉ? Ta lấy đồ vật đổi với ngươi, như thế nào? Những tài liệu này ngươi cứ cầm đi.”

Trần Nguyệt Dĩnh chỉ vào tài liệu trên mặt đất, thành khẩn nói.

Linh thể cũng có phân chia mạnh yếu, thiên phú thần thông khác nhau, Càn Thổ Chi Thể của Trần Nguyệt Dĩnh phòng ngự mạnh, công kích hơi yếu một chút, đương nhiên, đây là so sánh với Đại Nhật Diễm Thể cùng Diệt Hồn Chân Đồng.

Lúc trước Trần Nguyệt Dĩnh trùng kích Đại Thừa kỳ đưa tới thần lôi chín màu, cũng may mà thần thông phòng ngự của nàng mạnh, lúc này mới chưa việc gì, dù sao chỉ có Hấp Lôi Châu bậc bảy hạ phẩm.

Núi cao còn có núi cao hơn, tu tiên giới có thể chất lợi hại hơn so với Đại Nhật Diễm Thể cùng Diệt Hồn Chân Đồng, chỉ là bọn họ chưa đụng tới mà thôi.

Trần Nguyệt Dĩnh nếu có thể nắm giữ linh vực, cho dù chỉ là nhập môn, cũng có thể đề cao thực lực của nàng trên diện rộng.

Ánh mắt Vương Thanh Sơn đảo qua thứ trên mặt đất, gật đầu nói: “Không thành vấn đề.”

Hắn lấy hai mươi loại tài liệu, trong đó có một thứ là tài liệu khai khiếu, không có bí pháp khai khiếu, tu tiên giả đạt được tài liệu khai khiếu cũng chỉ coi là tài liệu luyện khí.

“Trần tiên tử, mấy thứ này là ngươi từ trên người kẻ địch thu được sao?”

Vương Thanh Sơn thuận miệng hỏi.

Trần Nguyệt Dĩnh gật đầu nói: “Không sai, ta xem ngọc giản, bọn họ đến từ Tiếu tộc, là chủng tộc phụ thuộc Lung tộc. Tiếu tộc giỏi về truy tung, nếu không cũng sẽ không đuổi theo chúng ta, chúng ta bây giờ ngay tại địa bàn của Tiếu tộc.”

“Chúng ta liên thủ diệt tộc này, ý ngươi thế nào?”

Vương Thanh Sơn đề nghị, không cùng tộc ta lòng nhất định khác, hắn đối với dị tộc sẽ không nương tay. Trên người Đại Thừa Tiếu tộc đã có một loại tài liệu khai khiếu, nói không chừng kho báu của Tiếu tộc có nhiều tài liệu khai khiếu hơn.

“Ta đang có ý này, không giải quyết bọn hắn, chúng ta nói không chừng còn có thể bị đuổi kịp.”

Trần Nguyệt Dĩnh lập tức đáp ứng, không diệt tu sĩ Đại Thừa của Tiếu tộc, bọn họ nói không chừng còn có thể bị đuổi kịp.

Tiếu tộc không phải đại tộc, lấy thực lực của nàng cùng Vương Thanh Sơn, tiêu diệt Tiếu tộc đã ngã xuống hai vị Đại Thừa không phải vấn đề khó.

“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta xuất phát luôn bây giờ.”

Vương Thanh Sơn trầm giọng nói.

Bọn họ triệt tiêu cấm chế, rời khỏi nơi đây, tới Thiên Tiếu sơn mạch tổ địa Tiếu tộc.

...

Thiên Tiếu sơn mạch ở Tây Nam bộ Vạn Lũng sơn mạch, kéo dài mấy trăm triệu dặm, nơi này là tổ địa của Tiếu tộc.

Tiếu tộc là chủng tộc phụ thuộc mạnh nhất Lung tộc, am hiểu truy tung, lấy điều này nổi tiếng Thiên Khung giới.

Trung bộ dãy núi, một ngọn núi hùng vĩ xanh biếc, chân núi dựng một tấm bia đá màu bạc cao hơn mười trượng, bên trên có khắc ba chữ to màu vàng “Thiên Tiếu phong”.

Thiên Tiếu phong là trọng địa Tiếu tộc, chỉ có bộ phận nhỏ tộc lão mới có thể tự do ra vào.

Đỉnh núi tọa lạc một tòa trang viên rộng lớn, gạch xanh ngói lưu ly, tử đằng thúy trúc, cầu vòm hoa viên.

Một ông lão áo bào vàng bụng phệ cùng một thiếu phụ váy bạc ngũ quan diễm lệ ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

“Tên nữ tu Đại Thừa kia có Càn Thổ Chi Thể, phòng ngự mạnh mẽ, ta cùng Tuân đạo hữu liên thủ cũng không giết được ả, Tuân đạo hữu còn bị ả giết. Nếu không phải ta tinh thông lôi độn thuật, căn bản không chạy được.”

Thiếu phụ váy bạc nói xong lời cuối cùng, trên mặt lộ ra biểu cảm lòng còn sợ hãi.

Mạnh Yến, Đại Thừa sơ kỳ.

“Phòng ngự của Càn Thổ Chi Thể quả thật mạnh, tên Đại Thừa kiếm tu linh vực nhập môn kia cũng không thể khinh thường. Lúc trước chưa từng nghe nói hai người này, sớm biết như thế, chúng ta đã không ra tay.”

Ông lão áo bào vàng vẻ mặt đầy hối hận.

Tuân Diễm, Đại Thừa trung kỳ.

“Tộc nhân của chúng ta đuổi bắt một ít tu sĩ Huyền Dương giới, sưu hồn đối với bọn họ, xác nhận thân phận của hai người, nữ tu tên Trần Nguyệt Dĩnh, xuất thân Huyền Linh đại lục Trấn Hải cung, kiếm tu xuất thân Huyền Linh đại lục Thanh Liên đảo Vương gia, bọn họ là hộ tống Diệp Tuyền Phong xuất chiến, không có một chút bản lãnh, cũng sẽ không đi theo Diệp Tuyền Phong xuất chiến.”

Mạnh Yến nghiêm mặt nói, trong mắt tràn đầy nét kiêng kị.

“Ta đã phân phó xuống, tăng mạnh đề phòng, hy vọng bọn họ sẽ không đánh tới cửa. Đại Thừa Thang tộc cùng Nguyệt tộc liên thủ, cũng có thể bị bọn họ chạy mất, thần thông không phải là nhỏ, ít nhất chúng ta không có lòng tin từ trên tay Đại Thừa đại tộc chạy trốn.”

Tuân Diễm sắc mặt ngưng trọng.

Hắn lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang vàng óng, đánh vào một đạo pháp quyết, vẻ mặt lạnh lùng, nói: “Bọn họ ở bên ngoài, trà trộn trong tộc nhân của chúng ta, bị hộ tộc linh thú của chúng ta phát hiện, thủ vệ còn chưa để bọn họ tiến vào, giả bộ đề ra nghi vấn.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận