Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5220: Trận pháp sư bậc tám Diệp Vân Phi (2)

Vương Thanh Bạch phát hiện cái gì, lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu trắng, đánh vào một đạo pháp quyết, một thanh âm quen thuộc vang lên: “Thanh Bạch, là ta, ta đang ở cửa chỗ ở của ngươi.”

“Thất ca!”

Vương Thanh Bạch lộ vẻ mặt vui mừng, vội vàng đi về phía cửa sân.

Hắn mở ra cửa sân, Vương Thanh Sơn, Bạch Linh Nhi cùng Long Ngọc Linh đứng ở cửa.

Vương Thanh Sơn cùng Bạch Linh Nhi đến Thanh Long sơn mạch, mời Long Táp hỗ trợ tìm kiếm Vương Thanh Bạch.

Long Táp truyền đạt mệnh lệnh xuống, rất nhanh đã thu được hồi báo, Vương Thanh Bạch ngay tại Thanh Long cốc.

Vương Thanh Sơn từ biệt Long Táp, ngay lập tức chạy tới Thanh Long cốc, thuận lợi tìm được Vương Thanh Bạch.

“Thất ca, ngươi làm sao tìm được ta?”

Vương Thanh Bạch nhìn thấy Vương Thanh Sơn, ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen.

Vương Thanh Sơn cười nói: “Việc này kể ra thì dài, Long tiểu hữu, đa tạ ngươi dẫn đường, ngươi có thể trở về phục mệnh rồi.”

“Vâng, Vương tiền bối, có cái gì cần, ngài cứ mở miệng.”

Long Ngọc Linh đáp ứng một tiếng, lui xuống.

Vương Thanh Sơn cùng Bạch Linh Nhi đi vào, bọn họ nói với nhau điều mình trải qua ở Thiên Yêu giới.

“Thất ca, nàng là?”

Vương Thanh Bạch cũng không biết Bạch Linh Nhi, có chút tò mò. Hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Vương Thanh Sơn chủ động dẫn theo một nữ tu sĩ.

“Bạch Linh Nhi, đạo lữ của ta, nàng vốn là tộc nhân Cửu Vĩ nhất tộc, vì ở bên ta đã tẩy đi yêu thân, chúng ta còn chưa bái đường thành thân.”

Vương Thanh Sơn giới thiệu.

Vương Thanh Bạch bừng tỉnh đại ngộ, gật đầu nói: “Thì ra là Bạch tiên tử, chờ các ngươi thành thân, vậy là thất tẩu rồi.”

“Ta phân hồn hạ giới liên hệ tộc nhân hạ giới, lợi dụng đại trận liên hệ tộc nhân Huyền Dương giới, cửu thúc cửu thẩm đều đã tiến vào Đại Thừa kỳ, vị Tô tiên tử kia chúng ta ngày đó đụng phải là hậu nhân của tu sĩ Đại Thừa Cửu Nguyên thương minh, nàng hẳn là còn ở Bạch Hổ đại lục, ta tính đi Bạch Hổ đại lục, mang theo nàng ấy.”

Vương Thanh Sơn nói ra quyết định của mình, nếu là đưa Tô Kiêm Gia về Cửu Nguyên thương minh, coi như là kết cái thiện duyên với Cửu Nguyên thương minh.

“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức chạy tới Bạch Hổ đại lục đi!”

Vương Thanh Bạch đáp ứng.

“Thanh Bạch, trên người ngươi có phải có cái gì hay không? Ngọc thạch khoáng thạch các thứ.”

Vương Thanh Sơn nghi hoặc nói, người đá đột nhiên trở nên rất xao động, tựa như đụng phải thứ gì khó có thể từ chối.

Lần trước xuất hiện loại tình huống này, người đá đòi Trấn Hồn Thạch.

“Ngọc thạch khoáng thạch?”

Vương Thanh Bạch hơi sửng sốt, hắn nghĩ tới cái gì, từ trong lòng lấy ra U Hồn Thạch.

Vương Thanh Sơn vung nhẹ cổ tay một cái, người đá từ vòng tay linh thú bay ra, đưa tay chộp về phía U Hồn Thạch.

Vương Thanh Bạch vung nhẹ cổ tay, U Hồn Thạch bắn ra, rơi ở trên tay người đá, lòng bàn tay người đá chợt toát ra hào quang màu vàng chói mắt.

U Hồn Thạch lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hòa hợp một thể với người đá, biến mất không thấy nữa.

“Đây là tài liệu gì? Từ nơi nào kiếm được?”

Vương Thanh Sơn mở miệng hỏi, tài liệu có thể khiến người đá cảm thấy hứng thú không phải quá nhiều, thứ khiến nó chủ động đòi đã ít lại càng ít.

“U Hồn Thạch, nghe nói là từ Âm Minh khư kiếm được, tài liệu bậc bảy, bình thường dùng để luyện chế bảo vật quỷ đạo hoặc bố trí trận pháp quỷ đạo, ta chỉ đổi được một khối.”

Vương Thanh Bạch nói đơn giản một lần tình huống đạt được U Hồn Thạch.

Vương Thanh Sơn gật gật đầu, lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu xanh, đánh vào một đạo pháp quyết, nói: “Long tiểu hữu, ta cần thu thập một loại tài liệu tên U Hồn Thạch, ngươi có thể giúp ta thu thập không? Phương diện thù lao sẽ không để ngươi chịu thiệt.”

“Vương tiền bối khách khí rồi, nhấc tay mà thôi, ta lập tức phân phó xuống.”

Pháp bàn truyền đến tiếng của Long Ngọc Linh.

Đối với tu sĩ Thanh Long đại lục mà nói, U Hồn Thạch chỉ là một loại tài liệu bậc bảy, chưa nói là quý giá bao nhiêu, nhưng đối với người đá mà nói, chính là đại bổ vật.

“Chúng ta cần rời khỏi một đoạn thời gian, ngươi giúp ta thu thập trước, muộn một chút ta trở về lấy.”

Vương Thanh Sơn phân phó.

“Không thành vấn đề.”

Long Ngọc Linh đáp ứng.

Vương Thanh Sơn thu người đá về vòng tay linh thú, dẫn theo Vương Thanh Bạch và Bạch Linh Nhi rời khỏi Thanh Long cốc, tới Bạch Hổ đại lục.

...

Ngàn năm thời gian, rất nhanh đã trôi qua.

Thanh Ly hải vực, Thất Tiên đảo, tổng đàn Thất Tiên tông.

Trên đảo giăng đèn kết hoa, trên mặt mỗi một vị đệ tử Thất Tiên tông đều tràn đầy biểu cảm vui mừng.

Hôm nay là ngày lễ mừng Đại Thừa của Tô Giang, lượng lớn tân khách hội tụ một chỗ, Diệp gia Đại Thừa cũng tới đây.

Một tòa quảng trường đá màu lam rộng lớn, mấy vạn tu sĩ tụ tập một chỗ, Càn Kim Chân Quân, Vạn Hải Chân Quân, Trần Nguyệt Dĩnh, Huyền Thanh Tử đều ở đây, vị trí của Vương Thanh Thành cùng Tôn Nguyệt Kiều giáp với bọn họ, địa vị Vương gia có thể thấy được phần nào.

“Diệp đạo hữu, nghe nói ngươi diệt Kim Sư Chân Quân cùng Hỏa Thiềm Tán Nhân của Thiên Chu giới, cho thêm thời gian, tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ cũng không phải đối thủ của ngươi đi!”

Huyền Thanh Tử nhìn phía một thanh niên áo trắng dáng người cao ngất, cười nói.

Thanh niên áo trắng ngũ quan anh tuấn, trắng trẻo sạch sẽ, đôi mắt sáng ngời có thần, khí tức nội liễm, nhìn không ra chút pháp lực dao động nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận