Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3622: Vị tu sĩ Luyện Hư thứ tám

Hắn ném mộc yêu vào trong đỉnh, gai nhọn mặt ngoài mộc yêu va vào Huyết Vân Thiện, Huyết Vân Thiện nhất thời phát ra một tiếng kêu thê thảm, toàn thân khí huyết nhanh chóng bị hút khô, hóa thành một cái thây khô.

Mười mấy con Huyết Vân Thiện đều bị mộc yêu hút khô tinh huyết. Phệ Hồn Kim Thiền từ ống tay áo Vương Trường Sinh bay ra, phun ra một quầng sáng màu vàng, mười mấy con lươn cỡ nhỏ bay ra, chui vào trong miệng nó biến mất.

Phệ Hồn Kim Thiền đã là bậc năm thượng phẩm, tinh hồn yêu thú bậc sáu cũng cắn nuốt không ít, nhưng muốn tiến vào bậc sáu còn có một khoảng cách. Vương Trường Sinh lo lắng là nó có thể chống đỡ được lôi kiếp hay không.

Hắn thả mộc yêu lại Thiên Linh Bình, xoay người đi ra ngoài.

Lúc này, mây sét trên bầu trời còn có kích thước mấy chục trượng.

Mây sét không ngừng vần vũ lăn lộn, chợt trào ra năm loại hồ quang xanh đỏ vàng kim lam nâu vàng, mây sét chợt biến thành mây sét năm màu.

Mây sét năm màu vần vũ không ngừng, chợt hóa thành một con mãng xà sét năm màu dài hơn trăm trượng, từ trên cao lao xuống, hướng thẳng đến Vương Thanh Bạch.

Ngoài thân Vương Thanh Bạch máu chảy không ngừng, sắc mặt tái nhợt. Hắn ngửa mặt lên trời thét dài, không gian chấn động vặn vẹo.

Ở trong một tiếng rồng gầm vang vọng trời đất, Vương Thanh Bạch hóa thành một con giao long màu trắng dài hơn ngàn trượng, đón đỡ mãng xà sét năm màu.

Ngoài thân nãng xà sét năm màu nở rộ lôi quang, hình thể theo đó tăng vọt, mở ra cái mồm như chậu máu, há mồm nuốt lấy giao long màu trắng, hình thể trở nên cồng kềnh.

Không qua bao lâu, một làn khí lạnh màu trắng tuôn trào ra, thân thể mãng xà sét năm màu chia năm xẻ bảy, giao long màu trắng phá cơ thể chui ra.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, mãng xà sét năm màu nổ tung ra, một mảng lôi quang năm màu lóa mắt sáng lên, bao phủ phạm vi mười mấy dặm, khói bụi đầy trời, đất rung núi chuyển.

Một lát sau, lôi quang năm màu tan đi.

Vương Thanh Bạch nằm ở trong một cái hố khổng lồ bốc ra khói đen, ngoài thân cháy đen một mảng, tay chân đều có một lỗ máu khủng bố, khí tức uể oải.

Hắn là thân thể giao long, cứng rắn chống đỡ một đạo thần lôi năm màu cũng bị thương nặng, đổi làm tu sĩ bình thường, đã sớm hóa thành tro bụi.

Trên không chợt hiện ra nhiều đốm sáng màu lam, hóa thành bộ dáng Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh nhíu mày, nói: “Thanh Bạch, không phải đưa Thiên Lôi Hóa Linh Phù cho cháu rồi sao? Sao cháu không dùng?”

Nếu là dùng Thiên Lôi Hóa Linh Phù, Vương Thanh Bạch sẽ không bị thương nặng.

Trước khi Vương Thanh Bạch trùng kích Luyện Hư kỳ, Vương Trường Sinh bảo Vương Thanh Thành tự mình đưa Thiên Lôi Hóa Linh Phù cho Vương Thanh Bạch, để Vương Thanh Bạch dùng ngăn cản lôi kiếp.

“Cháu khôi phục nhanh, một đạo thần lôi năm màu mà thôi, không có gì.”

Vương Thanh Bạch nhếch miệng cười, giọng điệu có chút suy yếu.

Hắn biết Vương Thu Dục chết ở dưới lôi kiếp, Uông Như Yên thật không dễ gì mới luyện chế ra một tấm Thiên Lôi Hóa Linh Phù. Vương Thanh Bạch biết Thiên Lôi Hóa Linh Phù rất quý giá, hắn không muốn dùng Thiên Lôi Hóa Linh Phù, tính giữ lại cho tộc nhân khác sử dụng.

Hắn cứng rắn chống đỡ một đạo thần lôi năm màu sẽ không chết, tộc nhân khác thì khó mà nói.

“Thiên Lôi Hóa Linh Phù quý giá nữa, cũng kém tính mạng của cháu. Ta đã nói với cháu dùng Thiên Lôi Hóa Linh Phù ngăn cản lôi kiếp, sao cháu không nghe!”

Vương Trường Sinh không chút khách khí khiển trách. Hắn biết Vương Thanh Bạch là không nở dùng, Uông Như Yên luyện chế Thiên Lôi Hóa Linh Phù chính là dùng để cho tộc nhân độ kiếp.

Vương Thanh Bạch cười hề hề, gãi gãi đầu, không nói gì.

Vương Trường Sinh coi hắn là người nhà, bảo Vương Thanh Thành tự mình đưa tới Thiên Lôi Hóa Linh Phù, liên tục dặn dò Vương Thanh Bạch sử dụng Thiên Lôi Hóa Linh Phù ngăn cản lôi kiếp, Vương Thanh Bạch cũng muốn cân nhắc cho gia tộc, hắn nếu dùng Thiên Lôi Hóa Linh Phù, nhỡ đâu có tộc nhân đưa tới lôi điện chi lực đặc biệt mạnh mẽ, chỉ sợ có nguy hiểm tính mạng.

“Cháu đi về chữa thương trước đi! Ta sẽ phái người tìm kiếm linh đan diệu dược chữa thương cho cháu, Hồng Tuyết tiến vào Luyện Hư kỳ thời gian không dài, hẳn là còn chưa thể luyện chế ra đan dược chữa thương bậc sáu.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Vương Thanh Bạch lên tiếng đáp ứng, lấy ra Thiên Lôi Hóa Linh Phù giao cho Vương Trường Sinh, hóa thành một đạo độn quang màu trắng bay vào trong một cái hang băng thật lớn.

Nhiệt độ của hang băng thấp đến dọa người, ở giữa bày một cái quan tài băng, Vương Thanh Linh nằm ở trong quan tài băng, đôi mắt nhắm nghiền.

“Tỷ, đệ đã tiến vào Luyện Hư kỳ, đệ sẽ cố gắng tu luyện, nghe nói tiên nhân có đại thần thông khởi tử hồi sinh, chờ đệ trở thành tiên nhân, đệ nhất định khiến tỷ khởi tử hồi sinh.”

Vương Thanh Bạch nghiêm túc nói. Hắn nhớ tới đủ chuyện ngày xưa, trước kia lúc bị thương, Vương Thanh Linh đều sẽ băng bó vết thương cho hắn, còn mua cho hắn linh đan diệu dược băng thuộc tính.

***

Đỉnh Thanh Liên, Vương Trường Sinh ngồi ở trong đình đá, Vương Thanh Thành đang báo cáo cho Vương Trường Sinh nhân tuyển gia chủ.

Vương Thanh Thành đã tiến vào Luyện Hư kỳ, công việc trong tộc tự nhiên giao cho tộc nhân bên dưới đi làm, gia tộc cần cân nhắc nhân tuyển gia chủ mới.

“Cha, Mô Sơn, Mô Phong cùng Mô Bân là nhân tuyển không tệ, người xem ai thích hợp đương gia chủ?”

Vương Thanh Thành mở miệng hỏi. Nhân tuyển gia chủ phải có tu vi Hóa Thần kỳ, còn phải hiểu được quản lý công việc vặt, hắn lựa chọn kỹ càng, chọn ra ba người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận