Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3299: Kịch chiến yêu thú bậc sáu tin tức kinh người

Từng tiếng rồng gầm vang lên, từng làn sóng âm màu lam thổi quét ra, thổi quét về phía yêu thú lao tới.

Nơi sóng âm màu lam đi qua, đỉnh núi nổ tung, hóa thành bụi đất đầy trời, cây cao che trời thì hóa thành vô số vụn gỗ, đất đá sụp đổ, phòng ốc ầm ầm sập.

Sóng âm màu lam lướt qua thân thể yêu thú, yêu thú bậc năm trở xuống ùn ùn gục ngã, không nhúc nhích, mặt ngoài không có vết thương nào lớn, lục phủ ngũ tạng cùng mạch máu nổ tung toàn bộ, máu tươi nhuộm đỏ non nửa Thiên Xu đảo.

Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm, yêu thú căn bản mặc kệ, giẫm đạp xác đồng bạn lao về phía Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, yêu cầm ở bầu trời phóng thích pháp thuật, công kích Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Lòng đất chợt mọc ra vô số bụi gai màu xanh, bụi gai màu xanh mọc ra những đóa hoa màu tím, phát ra những làn khói độc màu tím, cho dù yêu thú bậc năm hít vào khói độc màu tím, phản ứng cũng chậm lại, nếu là vết thương chạm vào khói độc màu tím, yêu thú lập tức phát ra từng đợt tiếng kêu thảm, thân thể run rẩy không ngừng, chậm rãi hóa thành một vũng máu.

Uông Như Yên lấy ra Hồng Trần Địch, đặt ở bên miệng, một bản tiếng sáo vang lên, từng làn sóng âm màu lam thổi quét ra, thổi quét về phía bầu trời.

Yêu cầm bậc năm trở xuống bị sóng âm màu lam đánh trúng, nháy mắt từ trên cao rơi xuống.

Hư ảnh bạch tuộc khổng lồ sau khi phát ra một tiếng rống quái dị, đôi mắt biến thành màu vàng ròng, phun ra một ngọn lửa màu vàng ròng, nơi đi qua, lượng lớn nước biển bốc hơi, cỏ dại trên đảo tự bốc cháy, hư không vặn vẹo biến hình.

Vương Trường Sinh há mồm, Lưu Ly Băng Diễm bay ra, rơi ở trên nắm tay phải của pháp tướng.

Pháp tướng vung nắm tay phải linh quang lấp lánh, đi lên nghênh đón.

Ầm ầm ầm, ngọn lửa màu vàng ròng chia năm xẻ bảy, pháp tướng bình yên vô sự.

Cuồng phong đột nhiên nổi lên, hư không phụ cận căng thẳng, một cái vuốt hổ thật lớn chợt xuất hiện ở đỉnh đầu Vương Trường Sinh, bổ về phía đầu Vương Trường Sinh.

Cùng lúc đó, hào quang màu vàng kim lóe lên, một cây mâu sét màu vàng dài hơn trăm trượng chợt xuất hiện ở trước mặt Vương Trường Sinh.

Uông Như Yên muốn hỗ trợ, một tiếng thú rống quái dị chói tai vang lên, một làn sóng âm màu xanh thổi quét ra, nháy mắt đã đến trước mặt của nàng.

Uông Như Yên nghe được thanh âm này, cảm giác khí huyết cuồn cuộn, thân thể hơi nóng lên.

Một đoạn tiếng sáo vui vẻ vang lên, một làn sóng âm màu lam thổi quét ra, hai bên va chạm, bộc phát ra một làn sóng khí mạnh mẽ, mặt đất nứt toác, xuất hiện một vết nứt khủng bố, khói bụi cuồn cuộn.

Một bên khác, ngoài thân Vương Trường Sinh nở rộ hào quang màu lam, nắm tay phải cùng mâu sét màu vàng va chạm, mâu sét màu vàng nháy mắt nổ tung, bao phủ bóng người Vương Trường Sinh, vuốt hổ màu xanh bổ xuống.

Vương Trường Sinh bay ngược đi, phun ra một ngụm lớn máu tươi, sau lưng có mấy vết cào khủng bố.

Nếu là chỉ có bốn con yêu thú bậc sáu, hắn ngược lại muốn dùng Định Hải Châu vây khốn chúng nó, nhưng có thêm nhiều yêu thú cấp thấp như vậy, Định Hải Châu căn bản không vây được.

Nếu là mặc kệ chúng nó, những yêu thú này hội tụ lại với nhau, đó cũng không phải là một lực lượng nhỏ.

“Rút lui trước!”

Pháp tướng của Vương Trường Sinh nở rộ linh quang, hơn trăm cơn sóng nước vòi rồng nổ tung, hóa thành vô số lưỡi đao nước màu lam, chém về phía những yêu thú này.

Một đống yêu thú cấp thấp bị đao nước màu lam dày đặc xuyên thủng, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.

Yêu thú bậc sáu muốn ngăn trở, Vương Trường Sinh thi triển Trấn Linh Hống, trấn trụ chúng nó.

Thừa dịp cơ hội này, Vương Trường Sinh thu hồi bảo vật cùng mộc yêu, cùng Uông Như Yên hóa thành một đạo độn quang xé gió mà đi, trước khi đi phá đi truyền tống trận trên đảo.

Yêu thú đuổi theo không dừng, yêu thú bậc sáu giết đỏ cả mắt rồi, dẫn đầu đuổi theo.

Đối với chúng nó mà nói, tu sĩ Luyện Hư là đại bổ vật, trợ giúp chúng nó tu luyện.

Hai canh giờ sau, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên dừng lại ở trên một đảo hoang phạm vi trăm dặm, đảo này cách Thanh Liên đảo hơn mười vạn dặm, đây là một hòn đảo nhỏ cách Thanh Liên đảo gần nhất.

Bốn con yêu thú bậc sáu đuổi theo trở về, dẫn đầu đuổi tới là Hổ Ưng, Kim Lôi Quy, Bách Mục Diễm Chương cùng cá đuối lưỡi cưa theo sát sau đó.

“Muốn chết.”

Vương Trường Sinh hừ lạnh một tiếng, vừa rồi là cố kỵ hơn trăm vạn con yêu thú cấp thấp, mười tám viên Định Hải Châu vây khốn bốn con yêu thú bậc sáu cũng không phải vấn đề.

Vương Trường Sinh phất tay áo, mười tám viên Định Hải Châu bắn ra, hóa thành mười tám đạo linh quang màu lam, nhập vào biển biến mất.

Vẫn là ổn thỏa một chút tương đối tốt hơn, lợi dụng Định Hải Châu vây khốn chúng nó, để Uông Như Yên lợi dụng huyễn âm khiến chúng nó tự giết lẫn nhau.

Mặt biển một lần nữa nổ tung, xuất hiện một vòng xoáy thật lớn, vòng xoáy đường kính vạn trượng, Hổ Ưng vừa xuất hiện ở trên không vòng xoáy, liền cảm nhận được một lực hấp dẫn cường đại, tựa như muốn mang nó kéo về đáy biển.

Ngoài thân Hổ Ưng nở rộ thanh quang, bay về phía xa, tính tránh đi.

Không gian nổi lên dao động, một bàn tay màu lam lớn mấy trăm trượng bỗng dưng hiện lên, vỗ lên trên thân Hổ Ưng, Hổ Ưng nhanh chóng rơi về phía mặt biển. Nó còn chưa rơi xuống biển, đã hung hăng vỗ đôi cánh, hơn trăm cơn lốc màu xanh thổi quét ra, đánh lên vòng xoáy thật lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận