Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6352: Khống Thi Phù, Di Thi Hoán Ảnh Phù (1)

Một đôi móng vuốt đánh lên màn hào quang màu đỏ, màn hào quang màu đỏ nháy mắt tan vỡ. Móng vuốt của luyện thi bắt được cánh tay ông lão áo bào đỏ, há mồm lộ ra hàm răng sắc bén, cắn về phía ông lão áo bào đỏ.

Ông lão áo bào đỏ phát ra một tiếng hét thảm, thân thể co giật, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hóa thành thây khô.

Một đao quang khổng lồ ánh vàng rực rỡ quét đến, nơi đi qua, mặt đất xuất hiện một vết nứt thật lớn.

Luyện thi phản ứng rất nhanh, đất hóa thành cát, vô số hạt cát màu vàng lao về phía nó, ngưng tụ thành một bộ chiến giáp màu vàng dày đặc, bảo vệ toàn thân.

Đao quang khổng lồ lướt qua thân thể luyện thi, luyện thi tách thành hai nửa.

“Đây là bí thuật gì? Một đòn đã tiêu diệt một viên đại tướng của bổn tọa.”

Một thanh âm nam tử kinh ngạc vang lên.

Một đạo hắc quang từ nơi xa bay tới, đứng trên bầu trời, hiện ra một ông lão áo bào đen dáng người khôi ngô, trên người ông lão áo bào đen thi khí ngút trời, đôi mắt màu tím, mười ngón đen sì.

“Giao ra phương pháp tu luyện môn bí thuật này, để bổn tọa hạ cấm chế, trở thành thi nô của bổn tọa, bổn tọa có thể tha các ngươi một mạng.”

Ông lão áo bào đen ánh mắt nóng rực nhìn Vương Nhất Đao.

“Bổn tọa? Ngươi chỉ Kim Tiên đại viên mãn, dám ở trước mặt chúng ta tự xưng bổn tọa, không sợ gió to đứt lưỡi.”

Phương Mộc cười khẩy nói.

“Hừ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.”

Ông lão áo bào đen sắc mặt lạnh lùng, lật bàn tay phải, một cái chuông màu đen to bằng bàn tay xuất hiện trên tay, mặt ngoài cái chuông màu đen có một chút vết nứt nhỏ, thiếu một góc nhỏ.

“Thượng phẩm tiên khí!”

Phương Mộc kinh ngạc nói, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Ông lão áo bào đen lắc nhẹ chuông màu đen một lần, một đợt tiếng chuông trong vắt vang lên.

Theo một đợt tiếng gào rống vang dội cất lên, từng con luyện thi từ bốn phương tám hướng bay tới, có hơn ba mươi con, hình thái khác nhau, đều là Kim Tiên kỳ.

“Lấy khí ngự thi, ngươi không phải luyện thi.”

Phương Mộc nhíu mày nói.

“Hê hê, chờ ngươi biến thành luyện thi, tất cả đều rõ.”

Ông lão áo bào đen cười hê hê, cái chuông màu đen trong tay phát ra tiếng chuông trong vắt, hơn ba mươi con luyện thi Kim Tiên kỳ ùn ùn há mồm phun ra một luồng thi hỏa, lao thẳng đến ba người bọn Vương Nhất Đao.

Vương Nhất Đao vung đao chém, một chỗ không gian này giống như biến thành màu vàng, một đao quang màu vàng to lớn vô cùng càn quét ra, nghênh đón.

Thi hỏa lao tới va chạm với đao quang màu vàng, tán loạn hết, đao quang màu vàng lao thẳng đến luyện thi.

Ông lão áo bào đen từng kiến thức thực lực của Vương Nhất Đao, không tính để luyện thi cứng đối cứng, lắc cái chuông màu đen trên tay, một đợt tiếng chuông vang dội cất lên, hơn ba mươi con luyện thi đều phun ra một vòng sáng, những vòng sáng này màu sắc khác nhau, kết hợp một thể.

“Thuật hợp kích!”

Diệp Hải Đường có chút kinh ngạc.

Ánh mắt Phương Mộc trở nên kích động, nếu có thể đạt được môn bí thuật này, thực lực của hắn tăng cao không ít.

Một vòng sáng chín màu thật lớn đón đỡ đao quang màu vàng, hai bên va chạm, đao quang màu vàng trong nháy mắt tán loạn, vòng sáng chín màu lao thẳng đến ba người bọn Diệp Hải Đường.

Ngón trỏ tay phải Diệp Hải Đường nở rộ hắc quang, hướng hư không điểm nhẹ một cái, một cầu vồng màu đen bắn ra, đón đỡ vòng sáng chín màu.

Cầu vồng màu đen và vòng sáng chín màu va chạm, đồng quy vu tận.

Diệp Hải Đường bấm pháp quyết, ngoài thân nở rộ hắc quang, năm đạo hắc quang bay ra, chợt mơ hồ rồi biến mất.

Tiếng quỷ khói sói tru vang lớn, gió âm thổi từng cơn.

Ông lão áo bào đen tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết, đang muốn chỉ huy luyện thi tiêu diệt ba người bọn Vương Nhất Đao, hư không trên đỉnh đầu của hắn nổi lên dao động, một khối ấn tỳ nhỏ lóe ra hắc quang bỗng dưng hiện lên.

Mặt ngoài ấn tỳ nhỏ có một mặt quỷ dữ tợn, mặt quỷ phát ra một tiếng quỷ khóc thê lương, hình thể của ấn tỳ nhỏ màu đen tăng vọt, nện xuống thẳng mặt.

Ông lão áo bào đen lắc cái chuông màu đen trong tay, một con vượn màu đen thi khí ngút trời chui từ dưới đất lên, vung hai cánh tay, nâng ấn tỳ khổng lồ màu đen hạ xuống.

Hào quang màu bạc lóe lên, một hạt châu màu bạc lôi quang quanh quẩn bay vút đến, ông lão áo bào đen còn chưa kịp tránh đi, hạt châu màu bạc nổ tung, hóa thành một mảng lôi quang màu bạc thật lớn, bao phủ phạm vi mấy chục vạn dặm.

Trên không trung của hơn ba mươi con luyện thi toát ra một đám âm khí màu đen, hiện ra bóng người Diệp Hải Đường.

“Ngũ Quỷ Diệt Tiên Trận! Lên.”

Diệp Hải Đường quát to một tiếng, thiên địa biến sắc, vô số âm khí chợt xuất hiện, tiếng quỷ khóc sói tru không ngừng bên tai, âm khí dày đặc bao phủ hơn ba mươi con luyện thi Kim Tiên kỳ.

Lôi quang màu bạc tan đi, một cái ô nhỏ màu đen lơ lửng ở đỉnh đầu ông lão áo bào đen, một màn hào quang màu đen dày đặc bao phủ toàn thân hắn.

“Tiên trận sư, lấy thân hóa trận!”

Ông lão áo bào đen kinh ngạc nói, nhíu mày.

Một trận cuồng phong thổi qua, một con chim cắt màu xanh hình thể thật lớn xuất hiện ở trước mặt ông lão áo bào đen, trên thân chim cắt màu xanh thi khí ngút trời, hiện ra sáu màu.

“Hỗn độn thú sáu màu! Ngươi thế mà luyện chế hỗn độn thú thành luyện thi.”

Ông lão áo bào đen ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen.

Bạn cần đăng nhập để bình luận