Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4786: Thanh Sơn trở về (1)

Doãn Thiện cười khổ một tiếng, nói: “Lão tổ tông, có lẽ bọn họ không muốn giữ bí mật, thật muốn giữ bí mật, sẽ không điều động nhiều tu sĩ cấp cao như vậy.”

Nhân tộc bây giờ có ba vị tu sĩ Đại Thừa, nói rõ muốn làm gì, bọn họ đều không thể làm gì được.

Doãn Chinh nhíu chặt lông mày lá liễu, nếu là chống lại Trần Nguyệt Dĩnh, nàng còn dám nói có sức chiến một trận, dù sao thần thông của Trần Nguyệt Dĩnh ở hải vực chịu hạn chế nhất định, Huyền Thanh Tử có Huyền Thiên tàn bảo, nàng tự hỏi không phải đối thủ của Huyền Thanh Tử.

“Bỏ đi, ước thúc tốt người phía dưới, cố gắng đừng bùng nổ xung đột chính diện với Nhân tộc, thành thật một chút.”

Doãn Chinh nghĩ một chút, phân phó.

So với mặt mũi, tính mạng càng quan trọng hơn.

Nếu là Nhân tộc đang luyện chế Huyền Thiên tàn bảo hoặc là trọng bảo khác, lúc này bùng nổ xung đột chính diện với Nhân tộc, rất dễ dàng dẫn tới chủng tộc đại chiến, đến lúc đó liền không dễ thu thập, Kim Lân nhất tộc khẳng định sẽ bỏ đá xuống giếng.

Nàng cũng không muốn cho Huyền Thanh Tử cái cớ, Tuyết Bạng nhất tộc bị diệt thì diệt rồi.

“Vâng, lão tổ tông.”

Doãn Thiện đáp ứng, cái này cũng phù hợp lợi ích của bọn họ.

...

Sau khi Tuyết Bạng nhất tộc bị diệt, chấn nhiếp rất mạnh chủng tộc khác, Cự Xỉ tộc, Hỏa Đồn nhất tộc các chủng tộc đều rút quân, tăng mạnh phòng ngự hang ổ của mình, để tránh bị Vương gia công hãm.

Vương gia cũng co rút lại binh lực, tăng mạnh phòng ngự.

Sau khi một trận chiến này kết thúc, danh tiếng Tử Tiêu Chân Nhân cùng Phách Đao Chân Quân cũng truyền ra, một lần đại chiến này đối với Vương gia mà nói cũng là một lần luyện binh lớn, một ít tộc nhân thực lực yếu thân tử đạo tiêu, một ít tộc nhân biểu hiện xuất sắc, nổi bật hẳn lên.

Thanh Liên đảo, phòng nghị sự, Uông Như Yên ngồi ở trên chủ tọa, trên trăm vị tộc lão bọn Vương Nhất Đao chia ra ngồi ở hai bên, đại bộ phận mọi người trên mặt tràn đầy nụ cười, Vương Nhất Đao vẫn là bộ dáng cũ, khuôn mặt đơ cứng, nhìn không ra hỉ nộ ái ố.

Tộc nhân đã quen, Vương Nhất Đao vẫn luôn như thế.

“Mô Sơn, báo cáo chiến tổn đi!”

Uông Như Yên phân phó.

Vương Mô Sơn lên tiếng, tiến lên một bước, lấy ra một quyển điển tịch thật dày, nói: “Một trận chiến này, chúng ta ngã xuống chín vị tu sĩ Luyện Hư, tu sĩ Hóa Thần ngã xuống năm mươi tám người, một con rối thú bậc sáu bị hao tổn nghiêm trọng, báo hỏng mười một con rối thú bậc năm, chém giết sáu tu sĩ Hợp Thể, bốn mươi lăm tu sĩ Luyện Hư cùng hai trăm bảy mươi lăm tu sĩ Hóa Thần.”

Bằng vào bảo vật cùng con rối thú thu được ở trong đại chiến, Vương gia tổn thất không lớn, Vương Tú Linh cùng Vương Tú Lung giả chết, biên chế vào Ám đường, thuộc về Vương Xuyên Minh quản lý.

Ngày sau bọn họ sẽ cùng Vương Xuyên Minh tới Thanh Ly hải vực, làm lực lượng bí ẩn của gia tộc, sẽ không dễ dàng lấy chân dung lộ diện.

“Việc giải quyết hậu quả giao cho ngươi, trọng thưởng tộc nhân lập công, tăng mạnh phòng bị các nơi cứ điểm, canh phòng nghiêm ngặt dị tộc tới tập kích lần nữa.”

Uông Như Yên phân phó.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Mô Sơn đáp ứng, Vương Nhất Đao và Vương Mạnh Bân công hãm Tuyết Bạng đảo, đạt được một lượng lớn tài nguyên tu tiên, chỉ riêng tài liệu pháp tướng đã có hơn năm trăm phần, còn có một đống tài liệu luyện khí, đặc biệt linh mộc linh thảo băng thuộc tính.

Ngoài ra, Vương gia còn thâu tóm đại bộ phận địa bàn của Tuyết Bạng nhất tộc, Tuyết Bạng đảo cũng thu vào trong túi, có thêm một hòn đảo có được linh mạch bậc bảy, thu hoạch thật lớn.

Dặn dò vài câu, Uông Như Yên liền rời khỏi, Vương Mô Sơn toàn quyền xử lý công việc tiếp theo. Vì phòng ngừa kẻ địch đánh trở về, Vương Mạnh Bân tọa trấn Tuyết Bạng đảo, Vương Nhất Đao và Vương Thanh Thành cũng đi tiền tuyến, Uông Như Yên lưu thủ Thanh Liên đảo.

...

Mười năm thời gian, rất nhanh đã qua.

Một chiếc bảo thuyền thật lớn lóe ra hào quang màu xanh xuất hiện ở trên mặt biển, trên buồm có thể nhìn thấy một hình hồ lô, hơn trăm tu sĩ bọn Vương Thanh Sơn đứng ở trên boong tàu, vẻ mặt khác nhau.

Không bao lâu, Vương Thanh Sơn thấy được một đội đệ tử Trấn Hải cung, bọn họ đang tuần tra.

“Cuối cùng đã trở lại.”

Vương Thanh Phong thở phào một hơi, mặt lộ vẻ vui mừng.

Khóa Linh Bảo Thuyền dừng ở phường thị Thiên Hải, có thể nhìn thấy lượng lớn bóng người đi lại, khách ngồi thuyền bọn Vương Thanh Sơn lục tục xếp hàng rời thuyền, tiến vào phường thị Thiên Hải.

Một tòa trang viên yên tĩnh, đám người Vương Thanh Sơn ngồi ở trong một đình đá màu xanh, một nam tử áo vàng bộ dạng khôn khéo đang báo cáo với bọn họ.

Biết được sáu mươi năm trước bùng nổ xung đột chủng tộc, đám người Vương Thanh Sơn không hẹn mà cùng bị dọa giật mình, may mà ba người bọn Vương Mạnh Bân tiến vào Hợp Thể kỳ, bằng không Vương gia đã phải nguyên khí tổn thương nặng.

“Tu sĩ Hợp Thể của gia tộc chúng ta vẫn thiếu một chút, Thanh Phong, Tuyết Ly, các ngươi nếu có thể tiến vào Hợp Thể kỳ, vậy không còn gì tốt hơn, đi thôi! Chúng ta trở về đi!”

Bảy người bọn Vương Thanh Sơn rời khỏi phường thị Thiên Hải, bay về phía Thanh Liên đảo.

Về tới Thanh Liên đảo, Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Phong cùng Đổng Tuyết Ly tới Thanh Liên phong, một mảng sương mù màu xanh che kín đỉnh núi, hắn phát ra một lá bùa truyền âm.

Không bao lâu, sương mù màu xanh kịch liệt quay cuồng, hiện ra một tòa trang viên diện tích rất lớn, Uông Như Yên ngồi ở trong một đình đá màu xanh, trên mặt có nụ cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận