Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4441: Mưu tính của Hỏa Đồn nhất tộc (1)

Lôi kiếp vừa tán đi, lúc này thi pháp, có hi vọng đưa tới mạnh mẽ lôi điện lực, đương nhiên, lôi kiếp uy lực càng lớn, đưa tới mạnh mẽ lôi điện lực tỷ lệ càng lớn, nếu không phải Vương Thanh Sơn đưa tới thần lôi bảy màu, Diệp Ngọc Hoàn cũng không sẽ thi pháp.

Trần Nguyệt Dĩnh cùng Vương Thanh Sơn vội vàng rời khỏi nơi đây.

Tiêng sấm sét ầm ầm ầm vang lên, sắc trời đột nhiên tối đi, non nửa Phiêu Vân đảo bị mây sét bao phủ.

Trần Nguyệt Dĩnh hít vào một ngụm khí lạnh, nàng không ngờ thần thông của Diệp Ngọc Hoàn mạnh như vậy.

“Ngươi vừa mới tiến vào Hợp Thể kỳ, về chỗ ở trước, củng cố tu vi.” Trần Nguyệt Dĩnh nhìn về phía Vương Thanh Sơn, phân phó.

Vương Thanh Sơn đáp một tiếng, đúng lúc này, một cầu vồng màu lam bay tới, chính là Vương Trường Sinh, hắn vẻ mặt sốt ruột.

Sau khi từ Thương Viên sơn mạch rời khỏi, Vương Trường Sinh ngày đêm không nghỉ chạy đi, lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới Phiêu Vân đảo, chính là lo lắng bỏ lỡ Vương Thanh Sơn trùng kích Hợp Thể kỳ, không ngờ vẫn tới muộn một bước, cũng may Vương Thanh Sơn không có việc gì.

“Cửu thúc.”

Vương Thanh Sơn chào hỏi Vương Trường Sinh, hắn đoán được ý đồ đến của Vương Trường Sinh.

“Đệ tử bái kiến Trần sư thúc.” Vương Trường Sinh vội vàng hành lễ.

“Chú cháu các ngươi khẳng định có rất nhiều chuyện để nói, các ngươi thong thả tán gẫu đi! Tham gia xong lễ mừng lại đi.” Trần Nguyệt Dĩnh phân phó, bảo bọn họ lui xuống.

“Vâng, Trần sư thúc (Trần tiền bối).” Vương Trường Sinh cùng Vương Thanh Sơn đáp ứng, lui xuống.

Không qua bao lâu, bọn họ xuất hiện ở một tòa trang viên diện tích cực lớn.

...

Vương Trường Sinh và Vương Thanh Sơn ngồi ở trong một đình đá màu xanh, uống trà nói chuyện phiếm.

Biết được Đoàn Thông Thiên đã tiến vào Hợp Thể kỳ, Vương Thanh Sơn cực kỳ cao hứng, như vậy, Vương gia đã có bốn vị tu sĩ Hợp Thể.

“Cửu thúc, Đông Ất Thuẫn!”

Vương Thanh Sơn nhớ tới cái gì, lấy ra Đông Ất Thuẫn, đưa cho Vương Trường Sinh.

Mặt ngoài Đông Ất Thuẫn có mười mấy vết nứt rõ ràng có thể thấy được, hư hao nghiêm trọng, độ khó chữa trị rất cao.

Vương Trường Sinh tiếp nhận Đông Ất Thuẫn, nhìn lướt qua, liền thu lại, cho dù không chữa trị được cũng không có gì, Đông Ất Thuẫn cho tu sĩ Luyện Hư độ đại thiên kiếp vẫn là không có vấn đề, chống đỡ thêm một ít lôi kiếp không có vấn đề.

“Cùng là thần lôi bảy màu, trùng kích Hợp Thể kỳ uy lực lớn hơn nhiều.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói. Vương Nhất Đao trùng kích Luyện Hư kỳ đã đưa tới thần lôi bảy màu, hắn nếu là trùng kích Hợp Thể kỳ, lôi kiếp chẳng phải là càng lợi hại hơn.

“Cửu thẩm không tới sao?”

Vương Thanh Sơn hỏi tình huống Uông Như Yên. Hắn một lần này có thể thuận lợi vượt qua thất cửu lôi kiếp, tấm Huyền Thủy Giáp Nguyên Phù kia Uông Như Yên đưa tới phát huy ra tác dụng không nhỏ.

“Ta đã phái người thông báo nàng, nàng đang trên đường đến.”

Vương Trường Sinh giải thích. Hắn ngày đêm không nghỉ chạy đi, chỉ sợ bỏ lỡ Vương Thanh Sơn trùng kích Hợp Thể kỳ, căn bản không về Thanh Liên đảo, một mực chạy đi, vẫn bỏ lỡ, cũng may Vương Thanh Sơn thuận lợi tiến vào Hợp Thể kỳ.

“Đúng rồi, vị tiền bối kia là ai?”

Vương Trường Sinh hỏi tình huống Diệp Ngọc Hoàn, hắn cũng không biết Diệp Ngọc Hoàn.

“Cháu cũng không biết, có thể là người quen cũ của Trần tiền bối đi!”

Vương Thanh Sơn đoán.

“Cháu điều dưỡng cho tốt, củng cố tu vi trước.”

Vương Trường Sinh bảo Vương Thanh Sơn đi củng cố tu vi, muộn một chút lại tán gẫu cũng không có việc gì.

Một tiếng sấm sét rung chuyển trời đất vang lên, Vương Trường Sinh cảm giác màng tai có chút đau đớn.

Một tia chớp chín màu cắt qua bầu trời, mang non nửa Phiêu Vân đảo chiếu rọi thành chín màu, cực kỳ bắt mắt, mây sét tan đi.

Một ngọn núi cao hiểm trở, Diệp Ngọc Hoàn đứng ở đỉnh núi, ngoài thân hào quang màu bạc lấp lánh, tay phải cầm lấy một mũi tên chín màu dài khoảng một thước, tản mát ra một luồng khí tức cuồng bạo.

Ngoài thân Diệp Ngọc Hoàn nở rộ hào quang màu bạc, vô số phù văn màu bạc tuôn ra, bao lấy mũi tên chín màu, bàn tay khẽ lật, mũi tên chín màu biến mất không thấy nữa.

Nàng làm phép đưa tới một đạo thần lôi chín màu, xem như thu hoạch ngoài ý muốn, uy lực thần lôi chín màu chỉ dưới cửu thiên thần lôi, hai bên chỉ khác có một chữ, nhưng uy lực chênh lệch rất lớn.

Đương nhiên, đây là trên lý luận, tu tiên giới không gì lạ không có, một ít tu sĩ Đại Thừa tinh thông lôi pháp luyện hóa nhiều loại lôi điện chi lực, hình thành lôi điện đặc thù, chưa chắc đã kém hơn cửu thiên thần lôi.

Một lần này có thể đạt được một đạo thần lôi chín màu, có quan hệ nhất định với Vương Thanh Sơn đưa tới bốn đạo thần lôi bảy màu.

“Chúc mừng nha! Diệp đạo hữu.”

Trần Nguyệt Dĩnh bay tới, hướng Diệp Ngọc Hoàn chúc mừng.

“Trần đạo hữu, tiểu bối trùng kích Hợp Thể kỳ xưng hô như thế nào?”

Diệp Ngọc Hoàn hỏi lai lịch Vương Thanh Sơn.

“Vương Thanh Sơn, hắn là cháu của Vương sư điệt, là một kiếm tu.”

Trần Nguyệt Dĩnh giải thích.

Diệp Ngọc Hoàn gật gật đầu, chưa tiếp tục truy hỏi.

Nói chuyện phiếm vài câu, Diệp Ngọc Hoàn về chỗ ở nghỉ ngơi.

Tin tức Diệp gia Đại Thừa tự mình tham gia lễ mừng Đại Thừa của Trần Nguyệt Dĩnh rất nhanh truyền lưu ra, các thế lực lớn của Huyền Linh đại lục biết được việc này, đều cảm thấy chấn động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận