Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1535: Tu sĩ Phong linh căn Phong Vân Dương

Trần Hải Vân tinh thông pháp thuật hệ thủy, hai tay vẽ mông vòng ở hư không, vô số lam quang mạnh mẽ xuất hiện. Hóa thành một đạo thủy mạc dày đặc màu lam, che ở trước người.

Vương Quý Quân mày liễu vừa nhíu, kiếm quyết biến đổi, hư không truyền ra một trận ong ong trầm đục. Hư không vặn vẹo một trận, một đoàn vân đoàn màu lam dài mấy chục trượng hiện lên giữa không gian trống rỗng.

Vân đoàn màu lam quay cuồng kịch liệt một trận, trút xuống từng hạt mưa lớn. Sau một cái mơ hồ, mỗi một giọt mưa hóa thành một thanh phi kiếm màu lam dài tầm thước, rất nhanh công kích Trần Hải Vân

Khu vực trong phạm vi mấy chục trượng, đều bị phi kiếm màu lam che kín.

Trần Hải Vân vẫn đứng yên không nhúc nhích, bị rậm rạp phi kiếm màu lam xuyên thủng thân thể. Biến thành vô số thủy khí màu lam, hiển nhiên là thế thân.

"Thủy ảnh thuật!"

Vương Quý Quân chau mày, nàng đột nhiên nghĩ tới cái gì, ngọc thủ vừa lật, một thanh phi kiếm màu lam mênh mông xuất hiện trên tay nàng.

Đúng lúc này, thân thể của nàng sáng lên vô số lam quang. Trần Hải Vân chợt xuất hiện, quanh thân bị một mảng lớn thủy khí màu lam bao vây.

Tay phải hắn trào ra vô số lam quang, đánh tới quang hộ thể của Vương Quý Quân.

Một tiếng trầm nặng, tay phải Trần Hải Vân bị linh quang hộ thể của Vương Quý Quân chặn lại. Nhưng vô số nước biển lại hiện lên giữa không gian trống rỗng, bao vây Vương Quý Quân.

Vương Quý Quân cảm giác một cỗ trọng lực khó có thể ngăn cản đánh úp lại, linh quang hộ thể chợt vỡ vụn, thân hình căng thẳng, không thể động đậy.

"Trần Vân Hải thắng."

Trọng tài la lớn.

Lam quang trên tay Trần Vân Hải tán đi, nước biển bao vây lấy Vương Quý Quân cũng tán đi. Quần áo Vương Quý Quân bị nước biển làm ướt, dáng người đầy đặn như ẩn như hiện.

Vương Hữu Vi vội vàng đi lên lôi đài, lấy ra một áo choàng màu lam, phủ thêm cho Vương Quý Quân.

"Đã nhường rồi, Vương tiên tử."

Trần Vân Hải hai tay ôm quyền, khiêm tốn nói, nhảy xuống lôi đài.

Thực lực của Vương Quý Quân cũng không nhược, chỉ có thể trách nàng xui xẻo, đụng phải Trần Hải Vân.

Trần Hải Vân là tu sĩ thiên linh căn thuộc tính thủy, tinh thông nhiều loại pháp thuật thuộc tính thủy, Thủy ảnh thuật, Vũ tiễn thuật, Thủy độn thuật, Thủy tường thuật,… Trần Hải Vân có thể tùy thời thi triển Thuỷ độn thuật, xuất hiện khắp mọi ngõ ngách.

"Hữu Vi thúc công, nếu ngươi gặp phải người này, nhất định phải cẩn thận."

Vương Quý Quân dặn dò, sau đó cùng Vương Hữu Vi đi xuống lôi đài.

Một vòng tỷ thí lại qua đi, chín mươi mốt Trúc Cơ tu sĩ tiến vào vòng tiếp theo.

Lúc này đây, vận khí của Vương Hữu Vi có vẻ không tồi, rút ra được số 0, trực tiếp tiến vào vòng tiếp theo.

Vương Hiển Phân rút ra được số 1, dẫn đầu vào bàn. Đối thủ của hắn là một thanh niên thanh sam có ngũ quan tuấn lãng.

Phong Vân Dương, dị linh căn thuộc tính phong, là đệ tử của Ngũ Linh tán nhân.

Vương Hiển Phân am hiểu cơ quan khôi lỗi thuật, từng tiến vào Chu Sơn bí cảnh tầm bảo, có tu vi Trúc Cơ tầng tám, thực lực không thể xem thường.

Ngay từ đầu cuộc tỷ thí, Vương Hiển Phân đã lấy ra bốn khỏa cầu kim loại màu sắc khác nhau, mặt ngoài mỗi một khỏa cầu kim loại đều trải rộng linh văn huyền ảo.

Ở bên trong một trận tiếng cơ quan, bốn khỏa cầu kim loại hóa thành bốn con khôi lỗi thú có ngoại hình khác nhau. Một con cung tiễn khôi lỗi thú, một con viên hầu khôi lỗi thú, một con hắc ưng khôi lỗi thú và một con nhện khôi lỗi thú.

Tứ con khôi lỗi thú bậc hai đồng thời công kích về phía Phong Vân Dương. Cung tiễn khôi lỗi thú giương cung cài tên, vô số mũi tên màu xanh bắn nhanh mà ra, hắc ưng khôi lỗi thú từ trên cao đáp xuống, viên hầu khôi lỗi thú vung trường côn màu vàng, đón đầu nện xuống. Con nhện khôi lỗi thú phun ra một mảng lớn tơ nhện mảnh khảnh.

Khóe miệng Phong Vân Dương hơi hơi nhếch lên, bên ngoài thân sáng lên một trận thanh quang chói mắt, quanh thân chợt xuất hiện một cổ cuồng phong, thổi bay toàn bộ công kích.

Bên ngoài thân Phong Vân Dương sáng lên vô số linh văn huyền ảo, chợt hóa thành một cơn lốc xoáy màu xanh cao mấy chục trượng, thổi quét về phía Vương Hiển Phân

Lốc xoáy màu xanh còn chưa đến trước người, khí lưu cường đại sản sinh một cỗ hấp lực mạnh mẽ. Giống như quyết phải cuốn Vương Hiển Phân vào bên trong lốc xoáy.

Quần áo và tóc Vương Hiển Phân đón gió bay múa, xem ra có chút chật vật.

Hắn biến đổi pháp quyết, viên hầu khôi lỗi thú há mồm phun ra rậm rạp phi châm màu vàng. Phi châm màu vàng vừa cách lốc xoáy màu xanh năm trượng, nhất thời bị cuốn bay ngược ra ngoài, căn bản không thể tới gần Phong Vân Dương.

Viên hầu khôi lỗi thú và con nhện khôi lỗi thú đánh về phía lốc xoáy màu xanh, trực tiếp bị cuốn vào bên trong lốc xoáy màu xanh. Không qua bao lâu, một đống mảnh vỡ bắn ra, mơ hồ có thể phân biệt ra là thân thể hai khôi lỗi thú.

Vương Hiển Phân không nghĩ tới Phong Vân Dương khó giải quyết như vậy. Hắn còn chưa kịp áp dụng thủ đoạn khác, lốc xoáy màu xanh đã đến trước người.

Cả người hắn bị khí lưu mạnh mẽ cuốn vào bên trong lốc xoáy màu xanh. Rất nhanh, Vương Hiển Phân từ bên trong lốc xoáy màu xanh bay ra, ngã ở trên đất.

Linh quang hộ thể của hắn biến mất không thấy, y phục rách nát không đủ che thân, bên ngoài thân máu chảy không ngừng, sắc mặt uể oải.

Đây vẫn là Phong Vân Dương hạ thủ lưu tình, nếu không hắn đã sớm biến thành một khối tử thi.

"Phong Vân Dương thắng."

Sắc mặt Vương Hiển Phân trở nên dị thường khó coi, hắn thật không ngờ mình bại nhanh như vậy. Phòng ngự của hắn ở trước mặt Phong Vân Dương giống như giấy vậy, Phong Vân Dương không cần tốn nhiều sức liền có thể phá đi phòng ngự của Vương Hiển Phân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận