Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7203: Mạc Thiến Thiến (2)

“Xin lỗi, hiểu lầm ngươi rồi, Từ đạo hữu, Liễu phu nhân.”

Thanh Hống Đạo Tổ dùng một loại giọng điệu áy náy nói.

“Ta có thể hiểu Thanh đạo hữu, như vậy cũng tốt, mọi người đều có thể yên lòng.”

Từ Diễm nói.

“Đúng rồi, còn không biết Từ đạo hữu sư thừa người nào?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi.

“Gia sư Mạc Thiến Thiến! Ta là sau khi đại đạo chi chiến kết thúc, được sư phụ thu làm đệ tử, Thanh đạo hữu chưa từng nghe nói về ta cũng rất bình thường.”

Vẻ mặt Từ Diễm đầy tự hào.

“Thì ra là đệ tử của Mạc tiên tử, nước lớn trôi miếu long vương.”

Thanh Hống Đạo Tổ dâng lên sự kính trọng.

“Mạc Thiến Thiến!”

Vương Trường Sinh sắc mặt nghiêm túc, hắn từng nghe Thất Hồng Đạo Tổ nhắc tới Mạc Thiến Thiến, Mạc Thiến Thiến là tiểu đệ tử của Chu Điên, mở chí tôn bổn nguyên pháp tắc, cô đọng đạo cơ, thực lực cường đại.

“Mạo muội hỏi một câu, Mạc tiên tử gần đây khỏe không?”

Thanh Hống Đạo Tổ khách khí nói.

“Làm phiền Thanh đạo hữu quan tâm, gia sư tất cả đều ổn.”

Từ Diễm một bộ dáng không muốn nhiều lời.

Mọi người thấy tình hình này, cũng không truy hỏi tiếp.

Nói chuyện phiếm hai canh giờ, Diệu Đức đại sư phái người dẫn bọn họ đi xuống nghỉ ngơi.

Bảy ngày sau, lễ mừng của Minh Nhân thiền sư chính thức tổ chức.

Đám người Tinh Thần Đạo Tổ, Thiên Vu Đạo Tổ chỉ tặng cực phẩm biến dị Hồng Mông linh bảo, Từ Diễm tặng một món hạ phẩm đạo khí, Vương Trường Sinh tặng hai món hạ phẩm đạo khí, Uông Như Yên tặng hai tấm tiên phù bậc năm, là Đạo Tổ ra tay hào phóng nhất.

Cái này cũng không phải nói đám người Thanh Hống Đạo Tổ, Đan Dao không lấy ra được thứ tốt, chỉ là giao tình không thâm hậu như vậy, có cực phẩm Hồng Mông linh bảo biến dị loại phòng ngự cùng tiên phù bậc năm, Minh Nhân thiền sư mở bổn nguyên pháp tắc thứ hai có bảo đảm rồi.

“Đa tạ các vị đạo hữu chạy tới tham gia lễ mừng của bần tăng, ta lấy trà thay rượu, kính mọi người một chén.”

Minh Nhân thiền sư giơ chén trà, uống một hơi cạn sạch.

Đám người Vương Trường Sinh lần lượt nâng chén trà lên, uống cạn trà trong chén.

Mọi người bắt đầu nói chuyện phiếm, vừa nói vừa cười.

Lễ mừng kéo dài hơn một canh giờ, Đạo Tổ bọn Minh Nhân thiền sư đi vào một tòa trang viên yên tĩnh, ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh nói chuyện phiếm.

“Vương đạo hữu, nghe nói ngươi tinh thông thuật luyện khí, ta phụng sư mệnh mời ngươi đi qua động phủ của ngài ấy nói chuyện, như thế nào?”

Từ Diễm khách khí nói.

Lời này vừa nói ra, Vương Trường Sinh hơi sửng sốt, bọn người đều Minh Nhân thiền sư ngây ra.

Vương Trường Sinh có mặt mũi lớn như vậy, Mạc Thiến Thiến tự mình phái đệ tử tới mời.

“Từ đạo hữu, ta chưa từng gặp Mạc tiên tử, nàng ấy làm sao biết ta tinh thông thuật luyện khí? Chẳng lẽ là nghe nói?”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

“Khâu Sơn Khâu đạo hữu có liên hệ với gia sư, nhiều lần khen ngợi ngươi trình độ luyện khí cao siêu, chẳng qua sư phụ tìm ngươi, không đơn giản là luyện khí đơn giản như vậy, có lẽ còn có chuyện khác, tình huống cụ thể, ta cũng không rõ.”

Từ Diễm nói.

“Từ đạo hữu, ngươi có thể liên hệ được Mạc tiên tử không?”

Uông Như Yên nói.

“Đương nhiên có thể, ta bây giờ liên hệ gia sư, Vương đạo hữu tự mình nói chuyện với gia sư cũng được.”

Từ Diễm lấy ra một tấm gương nhỏ lóe ra hào quang màu đỏ, đánh vào một đạo pháp quyết, trên mặt gương có thể nhìn thấy một phụ nhân váy vàng ngũ quan như vẽ, da thịt trắng hơn tuyết.

“Sư phụ, Vương đạo hữu muốn nói chuyện cùng ngài.”

Từ Diễm cung kính nói.

“Mang đạo khí đưa tin cho Vương đạo hữu, ta tự mình nói chuyện với hắn.”

Mạc Thiến Thiến phân phó.

Từ Diễm lên tiếng, đưa tấm gương nhỏ màu đỏ cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh tiếp nhận tấm gương nhỏ màu đỏ, đưa cho Thanh Hống Đạo Tổ, hỏi: “Thanh đạo hữu, đây là Mạc tiên tử?”,

Hắn chưa từng gặp Mạc Thiến Thiến, Thanh Hống Đạo Tổ hẳn là từng gặp.

“Đúng vậy, Mạc tiên tử, đã lâu không gặp.”

Thanh Hống Đạo Tổ mở miệng chào hỏi.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, thu hồi tấm gương nhỏ màu đỏ.

Uông Như Yên lấy ra một hạt châu màu lam, phóng ra một màn hào quang màu lam, bao phủ nàng cùng Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh có thể yên tâm nói chuyện với Mạc Thiến Thiến.

Đám người Thanh Hống Đạo Tổ cũng chưa nói gì, Mạc Thiến Thiến tìm Vương Trường Sinh khẳng định có chuyện quan trọng.

Non nửa khắc sau, Uông Như Yên triệt tiêu màn hào quang màu lam.

Vương Trường Sinh đưa tấm gương nhỏ màu đỏ cho Thanh Hống Đạo Tổ, nói: “Thanh đạo hữu, Mạc tiên tử có chuyện nói với ngươi.”

Thanh Hống Đạo Tổ phất tay áo, một cây cờ lệnh lóe ra hào quang màu xanh bay ra, đánh vào một đạo pháp quyết, cờ lệnh màu xanh sau khi vòng quanh hắn bay lượn một vòng, hóa thành một màn hào quang màu xanh dày đặc, bao phủ hắn.

Hắn cùng Mạc Thiến Thiến nói chuyện với nhau, Đạo Tổ khác không nghe được.

Một lát sau, Thanh Hống Đạo Tổ triệt tiêu màn hào quang màu xanh, trả lại tấm gương nhỏ màu đỏ cho Từ Diễm, nói: “Từ đạo hữu, Mạc tiên tử bảo ta theo các ngươi cùng đi gặp nàng.”

“Nhiều năm không gặp, để hắn cùng tới đây đi!”

Mạc Thiến Thiến nói.

“Vâng, sư phụ.”

Từ Diễm đáp ứng, thu hồi tấm gương nhỏ màu đỏ.

Vẻ mặt đám người Minh Nhân thiền sư đầy hâm mộ, Mạc Thiến Thiến chính là đệ tử của Chu Điên, ở cổ Tiên Đình địa vị không thấp, có thể gặp Mạc Thiến Thiến, nói không chừng có thể gặp được Chu Điên.

Nói chuyện phiếm hơn một canh giờ, đám người Từ Diễm cáo từ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận