Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5802: Thương Lê đảo hiện thế (2)

“Đây là điều tất nhiên, Nghiêm phu nhân yên tâm, Nghiêm gia các ngươi có gì sai khiến, lão phu nhất định vâng theo.”

Bạch Vân Thước lập tức đáp ứng, cũng là tu sĩ Chân Tiên hậu kỳ, địa vị Nghiêm Ngọc Yến so với hắn cao hơn nhiều.

Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, nếu không phải vì Thương Lê đảo, hắn sẽ không nhịn cục tức này.

“Được rồi, không có việc gì, ngươi trở về đi! Mấy hòn đảo đó cho ngươi.” Nghiêm Ngọc Yến phất phất tay, bảo Bạch Vân Thước lui xuống.

Bạch Vân Thước chân trước mới vừa đi, một người thanh niên áo vàng dáng người trung đẳng đi vào.

“Ngọc Yến lão tổ, hắn khẳng định không nói thật, thật sự phải cho hắn vài hòn đảo?” Thanh niên áo vàng thật cẩn thận nói.

“Thư Hằng, hắn nếu thành lập gia tộc, chúng ta càng dễ dàng nắm giữ hơn, nết ăn đừng quá khó coi, ai biết hắn có chuẩn bị ở sau hay không, về sau lại chậm rãi vắt cạn hắn.”

Nghiêm Ngọc Yến nói, nàng đương nhiên biết Bạch Vân Thước chưa nói thật, về sau Bạch Vân Thước hoạt động ở dưới mí mắt của Nghiêm gia, rất nhiều chỗ cần Nghiêm gia giúp đỡ.

Trực tiếp giết Bạch Vân Thước, nếu tin tức truyền ra, tu sĩ Chân Tiên khác cũng không dám đầu nhập vào Nghiêm gia.

“Vâng, Ngọc Yến lão tổ minh giám.”

Vẻ mặt Nghiêm Thư Hằng đầy khâm phục.

“Được rồi, hắn tạm thời gác lại một bên, chiêu đãi Tần đạo hữu cho tốt. Hắn có xác suất rất lớn tiến vào Kim Tiên kỳ, đến lúc đó còn muốn lấy lòng hắn liền không dễ dàng.”

Nghiêm Ngọc Yến phân phó. Nghiêm gia vốn là gia tộc nhỏ, nàng bái vào Hạo Nguyệt minh, mới giúp Nghiêm gia quật khởi, nhưng lực lượng của Nghiêm gia vẫn rất yếu, tu sĩ Chân Tiên chỉ hơn ba mươi người.

Nàng muốn mượn ân cứu mạng, giao hảo Tần Long, đối với cá nhân nàng cùng Nghiêm gia đều có lợi. Nghiêm Thư Hằng lập tức đáp ứng, khom người lui ra.

...

Một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh, trong sân có một tòa lầu các màu trắng cao hai tầng cùng một tòa đình đá màu xanh, Bạch Vân Thước cùng một bà lão áo bào vàng sắc mặt hồng hào ngồi ở trong đình đá, đang nói cái gì.

Bạch Vân Thước cầm trên tay một tấm Truyền Tiên Kính lóe ra hào quang màu trắng, nhíu mày.

“Bạch đạo hữu, không liên hệ được tộc nhân của ngươi? Sẽ không là đã xảy ra chuyện rồi chứ?”

Bà lão áo bào vàng nhíu mày nói.

Kim Anh, Chân Tiên hậu kỳ, xuất thân tán tu, hảo hữu của Bạch Vân Thước.

Có Kim Anh dẫn tiến, lại thêm lễ trọng, Nghiêm gia mới cósẽ cho Bạch Vân Thước địa bàn thành lập gia tộc.

“Không nên nha! Ta ngày hôm qua còn liên hệ với Thanh Thư, bây giờ không liên hệ được, xem ra bọn họ đã xảy ra chuyện, chỉ có thể sớm tiến vào nơi đó.”

Bạch Vân Thước trầm giọng nói.

“Nơi đó rốt cuộc là địa phương nào? Đến bây giờ ngươi còn không chịu nói, ngươi còn muốn giấu ta tới khi nào?”

Kim Anh nhíu mày nói.

“Đến lúc đó đi vào là biết, ta và ngươi ký lời thề ở trên Hạo Nguyệt Cấm Thư, sẽ không lừa gạt ngươi, chúng ta rời khỏi phường thị trước đi! Địa điểm ngay tại Huyền Yến quần đảo.”

Bạch Vân Thước nói, thu hồi Truyền Tiên Kính, đứng dậy đi ra ngoài, Kim Anh theo sát sau đó.

Ra khỏi phường thị, Bạch Vân Thước lấy ra một con thuyền bay lóe ra hào quang màu trắng, đi lên, Kim Anh lên theo.

Bạch Vân Thước bấm pháp quyết, con thuyền bay màu trắng bay lên bầu trời, biến mất ở phía chân trời. Một canh giờ sau, con thuyền bay màu trắng xuất hiện ở một mảng hải vực xanh thẳm, gió biển thổi từng cơn, bầu trời quang đãng.

Mấy chục dặm phía trước, có một đảo hoang phạm vi trăm dặm.

“Đến mục tiêu rồi?”

Kim Anh nghi hoặc nói.

“Ừm, Thương Lê đảo ở ngay nơi này.”

Bạch Vân Thước kích động nói.

“Cái gì? Thương Lê đảo?”

Kim Anh kinh ngạc nói.

Bạch Vân Thước chưa nói cái gì nữa, lật bàn tay phải, hai tấm lệnh bài hình bán nguyệt, khép lại với nhau, hình thành một tấm lệnh bài hình tròn màu vàng, có thể nhìn thấy một chữ “Lê”.

Hắn phát hiện động phủ tọa hóa của cao tầng Lê gia, chỉ đạt được nửa tấm lệnh bài, tiêu diệt cả nhà Tôn gia, mới đạt được một tấm lệnh bài khác, hai tấm lệnh bài khép lại với nhau, ở trong phạm vi nhất định, có thể cảm ứng được vị trí Thương Lê đảo.

Hắn rót tiên nguyên lực vào lệnh bài, lệnh bài nhất thời nở rộ hào quang vàng óng, phun ra một đạo hào quang vàng óng, đánh lên hư không.

Hư không chấn động vặn vẹo, nước biển kịch liệt quay cuồng, hào quang vàng óng chói mắt đến cực điểm phóng lên trời, đâm thẳng vào mây, hư không xé rách ra, một cánh cửa ánh sáng thật lớn màu vàng xuất hiện trên bầu trời, chớp lóe sấm rền, từng tia sét thô to cắt qua bầu trời, bổ đi bốn phương.

“Đây là cửa vào?”

Kim Anh kinh ngạc nói.

“Không ổn, có tu sĩ Chân Tiên tới đây, mau vào đi.”

Bạch Vân Thước nói xong lời này, hóa thành một đạo độn quang màu trắng, hướng tới cánh cửa ánh sáng màu vàng bay đi. Hắn bay vào cánh cửa ánh sáng màu vàng biến mất, Kim Anh theo sát sau đó.

Một đạo độn quang màu xanh từ nơi xa bay tới, lóe lên một cái dừng lại, độn quang thu liễm, hiện ra một con thuyền bay lóe ra hào quang màu xanh, đám người Vương Trường Sinh đứng ở bên trên.

“Chủ nhân, Bạch Vân Thước đã đi vào.”

Vương Thôn Thiên mở miệng nói, hắn thúc giục linh đồng, ở rất xa đã thấy được Bạch Vân Thước bay vào bên trong cánh cửa ánh sáng màu vàng.

“Chúng ta cũng đi vào.”

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, Thuyền Ngọc Bích nở rộ hào quang màu xanh, bay về phía cánh cửa ánh sáng màu vàng, nhập vào cánh cửa ánh sáng màu vàng không thấy nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận