Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4563: Gia tộc anh tài không ngừng (2)

Cửu Kiếm Chân Quân là một tu sĩ Hợp Thể, Thiên Hà Kiếm Tôn từng là bại tướng dưới tay Cửu Kiếm Chân Quân, nhưng Cửu Kiếm Chân Quân đã nhiều năm không lộ mặt, đồn đãi hắn chết ở trên tay Thiên Hà Kiếm Tôn, cũng có tin tức nói hắn bị dị tộc giết, thậm chí có kẻ, nói hắn trùng kích Đại Thừa kỳ thất bại, thân tử đạo tiêu, mọi thuyết xôn xao.

Có một điểm có thể khẳng định, Cửu Kiếm Chân Quân thực lực rất mạnh, được coi là người đứng đầu dưới Đại Thừa.

“Lời đồn mà thôi, hắn từng nhiều lần phủ nhận, thật sự đạt được truyền thừa của Cửu Kiếm Chân Quân, sao có khả năng sẽ tuyên dương khắp nơi. Cho dù để lộ tin tức, hắn không có khả năng còn lộ diện khắp nơi, hắn là đạt được một thanh phi kiếm Cửu Kiếm Chân Quân từng sử dụng, lời đồn qua nhiều người liền biến tướng, truyền tới cuối cùng, liền có người nói hắn đạt được truyền thừa của Cửu Kiếm Chân Quân.”

Vương Đạo Kiền giải thích.

Vương gia quật khởi nhanh như vậy, có người nói là Trấn Hải cung ra sức nâng đỡ, cũng có người nói Vương gia đạt được bí tàng của Hư Thiên nhất tộc, còn có người nói Thanh Liên tiên lữ từng tiến vào đàn tràng của Huyền Linh Thiên Tôn, đạt được lượng lớn tài nguyên tu tiên, lúc này mới quật khởi, mọi thuyết xôn xao, Vương gia chưa bao giờ để ý tới những lời đồn này, có một bộ phận là Lễ Tuyên đường phát tán.

Lời đồn thứ này, tin thì có không tin không có, còn có lời đồn Trần Nguyệt Dĩnh đạt được công pháp tiên giới cơ!

Phàm là tu sĩ có chút danh tiếng, đều có các loại lời đồn.

Vương Mô Hâm gật gật đầu, phân phó: “Mặc kệ thế nào, giao hảo người này, nói không chừng ngày sau có thể giúp được việc lớn. Hội đấu giá giao cho ngươi toàn quyền phụ trách, ta cần áp tải một lô hàng hóa quay về Thanh Liên đảo.”

“Vâng, Mô Hâm lão tổ.”

Vương Đạo Kiền đáp ứng.

Vương Mô Hâm dặn dò vài câu, đứng dậy rời khỏi.

...

Thanh Liên đảo, mặt trời mới mọc, ánh mặt trời màu vàng tươi chiếu vào trên Thanh Liên đảo.

Một thung lũng ba mặt là núi, một thác nước treo ngược ở trên vách đá.

Trong thung lũng có một tòa trang viên gạch xanh ngói lưu ly, một đình đá màu xanh.

Vương Lập Hà ngồi ở trên ghế đá, Vương Quảng Minh, Vương Tú Linh cùng Vương Tú Lung đứng ở trước mặt Vương Lập Hà, vẻ mặt cung kính.

Ba người bọn Vương Quảng Minh lần lượt tiến vào Luyện Hư kỳ, đều là Luyện Hư sơ kỳ.

“Các ngươi tiến vào Luyện Hư kỳ, nên phái ra ngoài làm việc rồi, tọa trấn cứ điểm quan trọng của gia tộc, nhất định không thể buông lỏng tu luyện.”

Vương Lập Hà trầm giọng nói.

Hậu bối gia tộc trưởng thành lên, Vương Lập Hà vui từ trong lòng, đặc biệt Vương Tú Linh và Vương Tú Lung, các nàng là hậu nhân của Vương Lập Hách.

Nhớ về ngày đó, ba người Vương Lập Hà, Vương Lập Hách cùng Vương Lập Kiều cùng nhau theo Vương Thanh Sơn tu luyện kiếm đạo, Vương Lập Kiều chưa thể tiến vào Luyện Hư kỳ, Vương Lập Hách chết trận tiền tuyến, số lượng kiếm tu Luyện Hư kỳ trong tộc cũng không nhiều.

Trải qua hơn một ngàn năm nghỉ ngơi lấy lại sức, Vương gia lại xuất hiện bốn kiếm tu Luyện Hư kỳ, muốn nói tiềm lực, Vương Như Ý tiềm lực lớn nhất, nàng đi theo Vương Thanh Sơn tu tập ngự kiếm thuật, đi theo Vương Trường Sinh học tập luyện khí, nhưng Vương Lập Hà càng thêm thưởng thức Vương Quảng Minh hơn.

Vương Như Ý tư chất không tệ, ở trên kiếm đạo cũng có thiên phú, ưu tú một chút rất bình thường, nhưng Vương Quảng Minh thì khác, Vương Quảng Minh là tứ linh căn, cha mẹ tu vi không cao, một đường đi tới hôm nay cũng không dễ dàng.

“Vâng, Lập Hà lão tổ.”

Ba người bọn Vương Quảng Minh đáp ứng, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Đúng rồi, các ngươi lưu ý một chút những tài liệu này, Thanh Sơn lão tổ trước khi bế quan, bảo ta thu thập những tài liệu này.”

Vương Lập Hà lấy ra ba cái ngọc giản màu sắc khác nhau, đưa cho ba người bọn Vương Quảng Minh.

“Linh hỏa bậc sáu, Thanh Cương Thần Ngọc, Ngân Cương Chi Tinh...”

Vương Quảng Minh tiếp nhận nhẫn trữ vật, thần thức đảo qua, nhíu mày, những thứ này đều không phải tài liệu bình thường, đặc biệt linh hỏa bậc sáu, hoặc là tiêu diệt Tinh Hỏa tộc Luyện Hư kỳ, hoặc là đi hiểm địa cấm địa tìm kiếm.

“Không bảo các ngươi cố ý đi tìm, các ngươi sau khi nhận chức, bảo người phía dưới lưu ý tin tức là được. Tu vi bản thân quan trọng nhất, đừng cậy mạnh.”

Vương Lập Hà giải thích.

“Vâng, Lập Hà lão tổ.”

Ba người bọn Vương Quảng Minh lập tức đáp ứng.

Dặn dò vài câu, Vương Lập Hà bảo bọn họ rời khỏi.

Vương Lập Hà đi vào một gian mật thất, trong mật thất có một tấm bồ đoàn màu lam, không có vật nào khác nữa.

Hắn ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, bắt đầu vận công tu luyện.

Hư không chấn động vặn vẹo, xuất hiện lượng lớn hơi nước màu lam, sau nháy mắt mơ hồ, hóa thành những thanh phi kiếm màu lam, quay quanh mình xoay tròn, tiếng kiếm ngân không ngừng.

...

Đông nam bộ Càn Nguyên đại lục, vùng hải vực nào đó.

Hòn đảo hoang nào đó lớn hơn trăm dặm, một đám mây sét lơ lửng trên bầu trời, chớp lóe sấm rền, từng tia sét màu bạc thô to đánh xuống, hướng thẳng đến một hẻm núi nhỏ ở đông bắc bộ hòn đảo.

Vương Mạnh Bân, Vương Anh Kiệt, Bạch Ngọc Kỳ, Liễu Hồng Tuyết cùng một thanh niên áo xanh cao cao gầy gầy đứng ở một đỉnh núi cao hiểm trở, nhìn về mây sét trên bầu trời, sắc mặt ngưng trọng.

Vương Tông Vân đang độ đại thiên kiếp, bọn họ hộ pháp cho Vương Tông Vân.

Tiếng sấm sét chói tai vang lên ở bên tai bọn họ, cuồng phong gào thét, lượng lớn cát bay đá chạy bị sóng khí mạnh mẽ cuốn bay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận