Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4954: Chủng tộc đại chiến kéo ra màn che (1)

Hắn nhìn về phía Vương Nhất Đao, thấy được mười hai tấm gương nhỏ lóe ra hào quang màu vàng óng, trên mặt gương có vô số hồ quang màu vàng nhảy lên, rõ ràng đều là trung phẩm thông thiên linh bảo.

“Trung phẩm thông thiên linh bảo thành bộ!”

Hùng Hạo bừng tỉnh đại ngộ, bảo vật công kích lôi thuộc tính vốn đã rất mạnh, bảo vật thành bộ uy lực càng mạnh hơn.

Thú Nhân tộc không nhiều luyện khí sư cấp cao, cũng không sở trường luyện khí, kiếm được trung phẩm thông thiên linh bảo thành bộ, đều cất vào kho báu làm trấn tộc chi bảo, số lượng cũng không có nhiều tới mười hai tấm.

Vương gia cũng quá xa xỉ rồi, trực tiếp vận dụng mười hai tấm Càn Lôi Kính, khó trách nhanh như vậy phá đi trận pháp, nếu là hộ tộc đại trận của Thú Nhân tộc, cũng không dễ dàng phá đi như vậy.

Hắn không kịp nghĩ nhiều, một thanh kiếm khổng lồ màu lam cùng một thanh kiếm khổng lồ màu đỏ bắn nhanh đến, nháy mắt đã đến trước mặt hắn.

Hùng Hạo vội vàng vung hai cây rìu khổng lồ, nghênh đón.

Hai tiếng kim loại giao kích “Keng keng”, hai thanh kiếm khổng lồ bay ngược ra ngoài, hóa thành sáu thanh phi kiếm màu đỏ cùng sáu thanh phi kiếm màu lam, bao vây Hùng Hạo.

“Kiếm trận!”

Hùng Hạo cả kinh biến sắc, mười hai thanh phi kiếm bắt đầu nhanh chóng chuyển động, từng đạo kiếm khí sắc bén thổi quét ra, chém về phía Hùng Hạo.

Hùng Hạo vội vàng làm phép ngăn cản, ngẫu nhiên có kiếm khí đánh lên trên người hắn, chỉ để lại một vết máu nhợt nhạt. Vương Lập Hà và Vương Hoa Duyệt biến đổi kiếm quyết, mười hai thanh phi kiếm đều nở rộ ra một đạo kiếm quang thô to.

Sáu đạo kiếm quang màu lam cùng sáu đạo kiếm quang màu đỏ phóng lên trời, bao phủ bóng người Hùng Hạo, truyền ra một tiếng hét thảm. Không gian ở ngoài trăm dặm sáng lên một đạo hào quang màu vàng óng, hiện ra bóng người Hùng Hạo, hắn sắc mặt tái nhợt, trong mắt tràn đầy nét sợ hãi.

Nếu không phải ở trong trận chiến diệt Tích tộc đạt được một tấm ngọc phù thế kiếp, thay hắn tránh thoát một kiếp, hắn đã sớm chết. Hắn vừa hiện thân, một vòng xoáy màu vàng từ trên trời giáng xuống.

Hùng Hạo nhíu mày, vung hai lưỡi rìu nghênh đón.

“Keng keng” trầm đục, vòng xoáy màu vàng chia năm xẻ bảy, vô số đao khí sắc bén bắn ra, lục tục đánh lên trên thân Hùng Hạo, ngoài thân Hùng Hạo máu tươi đầm đìa.

Một tiếng nữ tử kêu thảm thiết vang lên, thiếu phụ váy tím bị mười hai thanh phi kiếm linh quang lập lòe chém vỡ nát. Nàng ngày xưa từng dùng nhiều loại bảo vật thế kiếp, trên người không có bảo vật thế kiếp cao cấp, đã thân tử đạo tiêu.

Một chuỗi tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, một vòng xoáy màu vàng cao hơn ngàn trượng thổi quét đến, nơi đi qua, hư không xuất hiện lượng lớn vết nứt, mặt đất nứt toác ra, từng ngọn núi hóa thành bột phấn, thanh thế kinh người.

Hùng Hạo bị dọa toát mồ hôi lạnh, còn chưa kịp tránh đi, mười hai đạo lôi quang màu vàng thô to bắn nhanh đến, trong đó có ba đạo lôi quang màu vàng đánh trúng Hùng Hạo, lôi quang màu vàng chói mắt bao phủ Hùng Hạo.

Vòng xoáy màu vàng đến trước mặt lôi quang màu vàng, lôi quang màu vàng điên cuồng lóe lên rồi tắt, hiện ra bóng người Hùng Hạo. Ngoài thân Hùng Hạo tràn đầy vết thương, trên người bốc lên một làn khói đen.

Sóng khí mạnh mẽ đẩy hắn vào trong vòng xoáy màu vàng, truyền ra một tiếng nam tử kêu thê lương thảm thiết.

Một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một luồng linh quang màu đỏ bao phủ, cuốn vào bên trong một cái bình ngọc màu đỏ, bình ngọc màu đỏ bay về phía Liễu Hồng Tuyết, nhập vào ống tay áo Liễu Hồng Tuyết không thấy nữa.

Liễu Hồng Tuyết sưu hồn đối với Nguyên Anh của Hùng Hạo, phát hiện không ít tình báo có giá trị.

“Thủ lãnh Thú Nhân tộc Viên Lỗi đã tiến vào Hợp Thể hậu kỳ, tu sĩ Hợp Thể của Thú Nhân tộc không dưới mười lăm vị.”

Liễu Hồng Tuyết nhíu mày nói.

Vương gia phát triển lớn mạnh, Thú Nhân tộc cũng đang phát triển lớn mạnh, cái này cũng không kỳ quái, nhưng Viên Lỗi tiến vào Hợp Thể hậu kỳ, đây quả thật là một cái phiền toái.

Hai người bọn Hùng Hạo bị giết, Thú Nhân tộc còn lại càng không phải đối thủ của năm người bọn họ, rất nhanh bị giết giết.

Một lần này có thể tiêu diệt kẻ địch, Vương Anh Kiệt phát huy tác dụng không nhỏ. Nếu không phải hắn bám trụ Hùng Hạo, khiến Hùng Hạo không có cách nào an tâm khống chế trận pháp, ba người bọn Vương Nhất Đao không nhanh như vậy phá đi trận pháp.

Đương nhiên, công lao Vương Tú Yên và Vương Thận Hùng cũng không nhỏ, nếu không phải đã khống chế Mông Cương cùng Viên Hâm, bọn họ không có cách nào theo cứ điểm Kim Lang sơn mạch truyền tống đến Ngũ Quang sơn mạch, làm cái nội ứng ngoại hợp.

Nếu là chính diện tấn công Ngũ Quang sơn mạch, bọn họ không đánh hạ được nhanh như vậy.

Vương Nhất Đao cầm trường đao trong tay cắm về trong vỏ đao, nói: “Bày trận, thủ ở nơi này.”

Trấn Hải cung hứa hẹn, trận chiến thứ nhất, địa bàn Vương gia đánh hạ là của Vương gia, nếu không phải như thế, Vương gia không có khả năng ra sức làm việc.

Điều bọn họ bây giờ phải làm là thủ ở nơi này, đồng thời thông báo đại bộ đội, nhổ cứ điểm ven đường của Thú Nhân tộc.

Vương Lập Hà và Vương Hoa Duyệt lấy ra trận kỳ trận bàn, bắt đầu bày trận. Vương Anh Kiệt phái Vương Xuyên Minh thông báo đại bộ đội phía sau, tiến công quy mô, nhổ cứ điểm nhỏ của Thú Nhân tộc, mang các nơi cứ điểm nối liền một mảng, đã thuận tiện chi viện, cũng tiện vận chuyển vật tư.

Bạn cần đăng nhập để bình luận