Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4422: Sáu trăm năm

“Con biết rồi, cha.”

Tôn Nguyệt Kiều đáp ứng, tự mình sắp xếp một chỗ ở cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh đi vào một gian mật thất, mật thất chỉ lớn hơn trăm trượng, trên vách đá khắc lượng lớn tụ linh trận văn, linh khí dư thừa.

Vương Trường Sinh khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận công tu luyện.

...

Xuân đi thu đến, sáu trăm năm thời gian trôi qua.

Phường thị Thiên Hải, đường phố rộng rãi sạch sẽ, tiếng người ồn ào, chen nhau đông đúc, cực kỳ náo nhiệt.

Từ sau khi Trần Nguyệt Dĩnh tiến vào Đại Thừa kỳ, Lãnh Diễm phái rút hơn phân nửa nhân thủ, phường thị này chính thức do Trấn Hải cung nắm giữ, bọn Vương gia, Tống gia nhiều gia tộc tu tiên phụ thuộc đều ở phường thị Thiên Hải mở cửa hàng làm ăn.

Một tòa trang viên diện tích lớn, hơn hai mươi tu sĩ Hóa Thần tụ tập ở trong một đình đá màu xanh, uống trà luận đạo, cầm đầu là một ông lão áo bào đỏ mặt trắng không râu. Ông lão áo bào đỏ mặt tròn mắt nhỏ, diện mạo hiền lành, một bộ dáng bình dị gần gũi.

“Nghiêm đạo hữu, không phải nói Vương gia tam thập lục kiệt Ô Phượng tiên tử cùng Lôi Giao chân nhân cũng tham gia lần tụ hội này sao? Bọn họ không tới nữa sao?” Một ông lão áo bào vàng có chút còng lưng mở miệng hỏi. Ông lão áo bào vàng cầm một cây gậy chống đầu rắn màu vàng, tay phải đeo một cái vòng tay linh thú màu vàng.

Ông lão áo bào đỏ đang muốn trả lời, một giọng nam tử giàu từ tính vang lên: “Chúng ta có việc trì hoãn chốc lát, liền tới muộn, thật sự xin lỗi.” Vừa dứt lời, một thiếu nữ váy đỏ dáng người yểu điệu cùng một thanh niên áo bào bạc ngũ quan anh tuấn đi đến.

Thiếu nữ váy đỏ ngũ quan tinh xảo, lông mày lá liễu mi cong, mắt hạnh, trên mặt không trang điểm, mái tóc dài màu đen như thác nước xõa trên vai, bên hông dùng vải mềm tơ vàng thắt thành một cái nơ con bướm, trên tóc cắm chéo một cây trâm phượng màu đỏ.

Vương Tú Yên, nàng là tu sĩ Hóa Thần Vương gia trọng điểm bồi dưỡng, trước mắt là Hóa Thần trung kỳ, tìm căn nguyên, nàng là hậu nhân của Vương Công Hổ, chăn nuôi một con Ô Phượng bậc năm. Vương Tú Yên bằng vào Ô Phượng bậc năm tiêu diệt nhiều con yêu thú bậc năm, được một cái danh hiệu Ô Phượng tiên tử.

Thanh niên áo bào bạc thân hình cao lớn, đôi mắt sáng ngời có thần, mơ hồ có ánh sáng bạc bắn ra.

Vương Thận Hùng, hắn cũng là tu sĩ Hóa Thần Vương gia trọng điểm bồi dưỡng, trước mắt cũng là Hóa Thần trung kỳ, hắn là hậu nhân của Vương Mô Phi, chăn nuôi một con lôi giao bậc năm.

Vương Tú Yên và Vương Thận Hùng đều đứng hàng Vương gia tam thập lục kiệt, là con cháu tinh anh Vương gia. Theo số lượng tu sĩ cấp cao của gia tộc gia tăng mãnh liệt, hệ thống bồi dưỡng cũng theo đó xảy ra thay đổi

Vương gia chế định hệ thống bồi dưỡng cửu (9) tử tam thập lục (36) kiệt nhất bách linh bát (108) anh tam bách lục thập (360) tài thất bách thập nhị (712) tú, trọng điểm bồi dưỡng chín tu sĩ Luyện Hư, xưng là Vương gia cửu tử, từ trong tu sĩ Hóa Thần chọn lựa ra ba mươi sáu vị trọng điểm bồi dưỡng, xưng là tam thập lục kiệt, từ trong tu sĩ Nguyên Anh lấy ra một trăm lẻ tám người trọng điểm bồi dưỡng, xưng là bách linh bát anh, lấy cái này loại suy. Vương Tú Yên cùng Vương Thận Hùng là con cháu tinh anh Vương gia, xuất hiện ở nơi nào cũng được chú ý.

“Vương đạo hữu, Vương tiên tử, các ngươi đến đây là tốt rồi, chỉ chờ các ngươi. Ông lão áo bào đỏ nhiệt tình nói, tiếp đón bọn họ ngồi xuống.

Ông lão áo bào đỏ tên Nghiêm Vân Phong, xuất thân Nghiêm gia, Nghiêm gia là một trong gia tộc tu tiên phụ thuộc của Vương gia, con cháu hai nhà Nghiêm Vương lui tới thường xuyên.

Vương Tú Yên và Vương Thận Hùng ngồi xuống, bắt đầu nói chuyện phiếm với các tu sĩ.

“Hoàng đạo hữu, nghe nói Thanh Lý hội các ngươi lúc đi săn giết yêu thú đã gặp phải người Huyền Ưng tộc.

Nghiêm Vân Phong nhìn về phía ông lão áo bào vàng, tò mò hỏi.

Thanh Lý hội là một tổ chức tán tu, do năm tu sĩ Hóa Thần thành lập, ông lão áo bào vàng là hội trưởng Hoàng Đào, có tu vi Hóa Thần hậu kỳ. Vương gia non nửa nhân thủ di chuyển đến địa bàn mới, khai phá địa bàn mới, như vậy, nhân thủ không đủ, cho thuê một ít hòn đảo. Một vùng hải vực này có rất nhiều hòn đảo, hòn đảo linh khí dư thừa hoặc là có yêu thú cường đại, hoặc là bị Nhân tộc hoặc dị tộc khống chế, tán tu cấp cao đều là thuê đảo Nhân tộc khống chế. Hoàng Đào giao nộp một lượng lớn linh thạch, thuê một hòn đảo của Vương gia.

“Chúng ta giao thủ với bọn họ, chết một nhóm nhân thủ, tổn thất thê thảm nặng nề. Huyền Ưng nhất tộc thần thông không nhỏ, tinh thông phong hệ thần thông, nếu không phải ta chăn nuôi một con Thanh Lý Thú bậc năm, chỉ sợ không có cách nào thoát thân.

Trên mặt Hoàng Đào lộ ra nét sợ hãi.

Trải qua nhiều năm khai phá, trong địa bàn Nhân tộc khống chế, số lượng yêu thú cấp cao càng ngày càng ít, một ít tán tu vì săn giết yêu thú cấp cao, không thể không đến hải vực hẻo lánh săn giết yêu thú, có xác suất rất lớn đụng tới dị tộc. Huyền Ưng nhất tộc là chủng tộc phụ thuộc Ngân Sa nhất tộc, có tu sĩ Hợp Thể tọa trấn, thực lực không kém. Bọn họ cũng chỉ dám lui tới ở hải vực hẻo lánh, không dám đến nội địa của Nhân tộc chúng ta.

Vương Tú Yên cười lạnh nói. Những năm qua, tu sĩ Nhân tộc xảy ra không ít tranh đấu với mấy dị tộc, đều có thương vong, đều là tu sĩ Hóa Thần tranh đấu, ngẫu nhiên có tu sĩ Luyện Hư ra mặt, nhưng tranh đấu không lớn, khắc chế ở phạm vi nhất định.

Bạn cần đăng nhập để bình luận