Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3731: Trình Chấn Vũ tiến vào Luyện Hư kỳ (1)

Ba món trung phẩm thông thiên linh bảo đều là thứ Vương Trường Sinh không dùng tới, giao ra cũng không có gì.

Về phần Huyền Linh đồ, bọn họ đã phục chế một phần.

“Phi Long Tán Nhân! Huyền Linh đồ?”

Vẻ mặt Trần Nguyệt Dĩnh trở nên ngưng trọng, bất cứ thứ gì nhấc lên quan hệ với Huyền Linh Thiên Tôn, giá trị đều sẽ đề cao không ít.

“Còn có một bộ trận pháp bậc bảy Tứ Hải Bích Ba Trận, gia tộc đệ tử có hơn mười vị tu sĩ Luyện Hư, mấy viên Trấn Hải Châu căn bản không đủ dùng.”

Vương Trường Sinh cười khổ nói, lấy ra cờ trận trận bàn.

Bộ trận pháp này không biết tồn tại thời gian dài bao lâu, hơn phân nửa cờ trận đều đã xuất hiện tổn hại, một ít trận bàn cũng xuất hiện vết nứt, còn chưa chữa trị đã có phòng ngự mạnh như vậy, nếu chữa trị, lực phòng ngự khẳng định càng mạnh hơn.

Trần Nguyệt Dĩnh đương nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của Vương Trường Sinh, nàng tiếp nhận cờ trận trận bàn, nhìn kỹ chốc lát, chưa nói gì.

“Trần sư thúc, đệ tử cả gan, có thể giao cho đệ tử trận này hay không?”

Trên mặt Vương Trường Sinh đầy chờ mong.

“Nghe nói Lâm sư huynh đi tìm ngươi, các ngươi hàn huyên cái gì?”

Trần Nguyệt Dĩnh chưa trả lời, dời đi đề tài.

Vương Trường Sinh tự nhiên không dám giấu diếm, nói chi tiết.

“Diệp Tuyền Cơ! Thế mà là nàng ta, trách không được.”

Trần Nguyệt Dĩnh bừng tỉnh đại ngộ. Nàng kiến thức rộng rãi, tự nhiên biết Diệp Tuyền Cơ là người nào.

“Trần sư thúc, Diệp Tuyền Cơ rất lợi hại sao? Triệu tiền bối của Thái Dương tông cũng đang tìm người này.”

Vương Trường Sinh nói ra một phen nội dung Thái Dương Chân Nhân và hắn nói chuyện với nhau.

Hắn từng phái người tra Diệp Tuyền Cơ, chỉ biết người này xuất thân chân linh thế gia Diệp gia, thần thông quảng đại, cái khác thì không rõ, như là có người cố ý phong tỏa tin tức.

“Nàng là một vị linh thể giả, nói là kỳ tài ngút trời cũng không đủ, tinh thông thuật luyện khí, là tộc nhân Diệp gia có hi vọng tiến vào Đại Thừa kỳ nhất, nhưng về sau không biết đã xảy ra chuyện gì, nàng phản Diệp gia, Diệp gia phái mười vị tu sĩ Hợp Thể truy bắt, cũng để nàng chạy thoát.”

Trần Nguyệt Dĩnh chậm rãi nói.

“Mười vị Hợp Thể cũng không bắt được nàng ấy?”

Trên mặt Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên tràn đầy chấn động, trừ chấn động bởi thần thông của Diệp Tuyền Cơ, còn có thực lực của Diệp gia.

Diệp gia có thể phái ra mười vị Hợp Thể, ít nhất có ba mươi vị tu sĩ Hợp Thể, thậm chí càng nhiều hơn.

“Nghe nói người này có ân nhất định trả, có thù chắc chắn báo, Lâm sư huynh tìm nàng, nhắm chừng là có việc cầu nàng. Các ngươi nếu đụng tới người này, lập tức mời nàng tới gặp ta, ta nếu là không có mặt, thì mời nàng ấy gặp bọn Dương sư đệ. Ừm, phải lặng lẽ, Diệp gia tựa như đang truy bắt nàng ấy.”

Trần Nguyệt Dĩnh dặn dò, sắc mặt ngưng trọng.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liên tục đáp ứng, Diệp Tuyền Cơ thế mà bị Diệp gia truy nã, không biết nàng năm đó làm chuyện gì.

“Bộ trận pháp này các ngươi giữ lại dùng đi! Tổn hại nghiêm trọng, có trận này trong tay, ngươi ba lần đại thiên kiếp đầu tiên cũng sẽ thoải mái một chút, lần thứ tư thì khó nói, nếu muốn chữa trị, phải tìm trận pháp sư bậc bảy mới được. Đáng tiếc Tiêu sư đệ không ở tổng đàn, nếu không hắn có thể hỗ trợ.”

Trần Nguyệt Dĩnh giải thích.

“Tiêu sư thúc? Sao chưa bao giờ nghe người ta nhắc tới?”

Vương Trường Sinh hơi sửng sốt, Trấn Hải cung có trận pháp sư bậc bảy?

“Tiêu sư đệ là lực lượng bí ẩn của Trấn Hải cung chúng ta, ngay cả Phương sư điệt cũng không biết hắn tồn tại, phe phái bản thổ bên kia cũng có tu sĩ Hợp Thể bí ẩn, chính vì ứng phó một ít nguy cơ, các thế lực lớn đều có lực lượng bí ẩn, bằng không ngươi cho rằng Trấn Hải cung chúng ta dựa vào cái gì trở thành tông môn lớn thứ hai Huyền Linh đại lục?”

Trần Nguyệt Dĩnh ngạo nghễ nói. Cờ trận của Tứ Hải Bích Ba Trận hư hao hơn phân nửa, dùng là có thể dùng, hiệu quả quá kém.

Nàng độ đại thiên kiếp đã báo hỏng hai bộ trận pháp bậc bảy mới tinh, nàng căn bản chướng mắt bộ Tứ Hải Bích Ba Trận cờ trận hư hao hơn phân nửa này. Thấy Vương Trường Sinh hiểu chuyện như thế, nộp lên Huyền Linh đồ, nàng lúc này mới để lại Tứ Hải Bích Ba Trận cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh đột nhiên nhớ ra, khí linh ở hạ giới từng nhắc tới, Trấn Hải cung là đại phái đứng đầu Huyền Linh đại lục, xem ra trước khi khí linh hạ giới, Huyền Thanh Tử còn chưa tiến vào Đại Thừa kỳ.

Trần Nguyệt Dĩnh lấy ra một bức tranh cuộn tròn, đưa cho Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, nói: “Đây là bức họa Tiêu sư đệ, các ngươi làm quen một phen, ngày sau đụng tới hắn, có thể xin giúp đỡ từ hắn, nhưng hắn người này tính tình có chút quái, không dễ ở chung.”

Ánh mắt Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đảo qua, trên tranh là một mỹ nam tử phong độ phơi phới, bọn họ nhớ kỹ dung mạo người này.

Vương Trường Sinh tâm tình thấp thỏm. Ngay cả Phương Minh cũng không biết người này tồn tại, Trần Nguyệt Dĩnh lại có thể nói cho bọn họ, đây là tín nhiệm, cũng là một loại áp lực.

“Các ngươi muốn cái gì, nói với Phương sư điệt là được, hắn sẽ toàn lực thỏa mãn các ngươi. Tu luyện cho tốt, hy vọng các ngươi có thể tiến vào Hợp Thể kỳ. Nhớ kỹ, các ngươi là người của ta, ta ra ngoài du lịch, không biết khi nào trở về, các ngươi nếu gặp phiền toái, thì đi tìm Vân Tiêu.”

Trần Nguyệt Dĩnh nói xong lời này, phất phất tay, bảo Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lui xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận