Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6354: Cường địch

Ông lão áo bào đen bay ngược ra ngoài, ngực có một vết thương khủng bố, mơ hồ có thể thấy được xương trắng.

Vương Nhất Đao có chút kinh ngạc, công pháp của ông lão áo bào đen xem ra rất lợi hại, thân thể có thể so với hỗn độn thú bảy màu Kim Tiên kỳ.

Ông lão áo bào đen cảm giác sinh cơ của mình từng chút một tiêu tán, miệng vết thương có tử khí quấn quanh.

“Tử pháp tắc!”

Ông lão áo bào đen kinh hô, hắn không phải luyện thi, chỉ tu luyện nhục thân thành cường hãn như luyện thi, Tử pháp tắc đối phó hắn có hiệu quả rất không tồi.

Hào quang màu xanh lóe lên, một lá bùa lóe ra hào quang màu xanh xuất hiện ở đỉnh đầu ông lão áo bào đen, nháy mắt nổ tung, hóa thành một vầng sáng màu xanh bao phủ ông lão áo bào đen, truyền ra một tiếng hét thảm.

Phương Mộc triệu ra năm tấm gương nhỏ màu đen, bấm pháp quyết, năm tấm gương nhỏ màu đen đều phun ra một vầng màu đen, nhập vào trong vầng sáng màu xanh.

Một tiếng đao ngân lên chói tai, tám đao quang màu vàng to lớn vô cùng thổi quét đến, ở nửa đường kết hợp một thể, nhập vào trong vầng sáng màu xanh, mặt đất cũng nứt toác ra.

Một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ bay ra khỏi cơ thể, còn chưa bay ra bao xa, đã bị một vầng màu đen bao phủ, hút về bên người Phương Mộc.

Diệp Hải Đường từ trong âm khí màu đen bay ra, vẫy tay một cái, chuông màu đen bay về phía nàng, rơi trên tay nàng.

“Diệp tiên tử, bí thuật khống thi thuộc về ta, thứ khác về ngươi, như thế nào?”

Phương Mộc nói, lấy ra một lá bùa màu đen, dán lên Nguyên Anh, ném Nguyên Anh cho Diệp Hải Đường.

Diệp Hải Đường sưu hồn đối với nó, trên mặt lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.

Ông lão áo bào đen tên Hướng Hào, si mê luyện thi thuật, hắn ngày xưa tiến vào Vạn Tiên đại lục tầm bảo, bị nhốt ở cấm chế nơi nào đó, bất ngờ đạt được một môn bí thuật khống thi《 Cửu Chuyển Khống Thi Quyết 》, có thể để luyện thi thi triển thuật hợp kích, đây là truyền thừa quan trọng của Minh Thi tông.

Cái chuông màu đen kia là Khống Thi Linh (linh: chuông nhỏ, khánh), phối hợp khống thi, có bảo vật này trong tay, khống chế nhiều luyện thi nữa cũng không thành vấn đề, nhưng khống chế càng nhiều luyện thi, thúc giục Khống Thi Linh tiêu hao tiên nguyên lực càng nhiều.

Cửu Chuyển Khống Thi Quyết nhiều nhất mang chín loại pháp tắc dung hợp, có chút tương tự với Dung Khiếu Quyết, khác nhau là, cần chín con luyện thi đồng thời thi triển, những luyện thi này đều phải mở ra linh trí, tìm hiểu ra lực lượng pháp tắc mới có thể làm được.

Diệp Hải Đường rất sảng khoái đáp ứng. Ông lão áo bào đen giết không ít kẻ tầm bảo, còn cướp đoạt lượng lớn tiên dược âm thuộc tính, tiên dược ngàn vạn năm trở lên đã không dưới trăm cây.

“Ngươi giúp ta vây khốn những luyện thi này, để ta tế luyện Khống Thi Linh.”

Diệp Hải Đường nói.

Phương Mộc gật gật đầu, lấy ra một tòa tháp nhỏ lóe ra hắc quang, nháy mắt phóng to, lơ lửng ở trên không âm khí màu đen.

Diệp Hải Đường bấm pháp quyết, âm khí màu đen tan đi, hiện ra hơn ba mươi con luyện thi Kim Tiên kỳ, chúng nó bị Diệp Hải Đường lợi dụng đại trận vây khốn mà thôi.

Tòa tháp khổng lồ màu đen phun ra một quầng màu đen, bao phủ những luyện thi này, cuốn vào tòa tháp khổng lồ màu đen.

Diệp Hải Đường khoanh chân ngồi xuống, tế luyện Khống Thi Linh, Vương Nhất Đao hộ pháp cho nàng.

Tế luyện xong Khống Thi Linh, Diệp Hải Đường bảo Phương Mộc thả ra những luyện thi này.

Những luyện thi này trong mắt lộ ra hung quang, lao về phía Diệp Hải Đường.

Diệp Hải Đường thúc giục Khống Thi Linh, các luyện thi này nhất thời trở nên thành thật, dừng lại.

Diệp Hải Đường ném Khống Thi Linh về phía hư không trước người, đánh vào một đạo pháp quyết.

Một đợt tiếng chuông vang dội cất lên, nơi xa xuất hiện lượng lớn bóng đen, lượng lớn luyện thi từ xa xa bay tới, từ Đại Thừa đến Chân Tiên đều có, số lượng đông tới mấy ngàn con.

Những luyện thi này không phải đối thủ của tu sĩ Kim Tiên, ông lão áo bào đen mới chưa khống chế chúng nó đối địch.

Diệp Hải Đường thu hồi toàn bộ luyện thi, nàng có thể thúc giục Khống Thi Linh, để luyện thi Kim Tiên kỳ thi triển thuật hợp kích công kích kẻ địch, cho dù toàn bộ bị giết, nàng cũng sẽ không đau lòng.

Tài nguyên tu tiên của một chỗ không gian này đã sớm bị ông lão áo bào đen cướp đoạt hết, gửi ở trong vòng tay trữ vật, thuộc hết về Diệp Hải Đường, bọn họ rời khỏi nơi này, chạy tới nơi khác.

---

Một mảng dãy núi xanh biếc kéo dài không dứt, ở chỗ sâu trong dãy núi truyền đến một tràng tiếng nổ đinh tai nhức óc, một mảng hào quang vàng óng thật lớn phóng lên trời, mặt đất bắt đầu kịch liệt chớp lên.

Một đao quang khổng lồ màu máu từ chỗ sâu trong dãy núi bay ra, nơi đi qua, mặt đất nứt toác ra, xuất hiện một vực sâu thật lớn, những ngọn núi nổ tung, vô số thảo mộc hóa thành mảnh vụn.

Trần Nguyệt Dĩnh từ lòng đất bay ra, trên người mặc trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, vẻ mặt sợ hãi, bọn họ đụng phải tu sĩ Kim Tiên pháp tắc đại thành, Lam Phúc Không thân thể bị hủy.

Đao quang khổng lồ càn quét đến, Trần Nguyệt Dĩnh đang muốn tránh đi, một đợt tiếng tỳ bà dồn dập vang lên, thân thể của nàng run lên, cảm giác thần hồn truyền đến một trận đau đớn.

Chờ nàng phục hồi tinh thần, đao quang khổng lồ đã đến trước mặt của nàng, lướt qua thân thể của nàng, Hỗn Độn giáp trụ chia thành hai nửa, hai cái Nguyên Anh cỡ nhỏ bay ra khỏi cơ thể.

Bạn cần đăng nhập để bình luận